Vô Tận Cường Hóa

Chương 300: Quyết Liệt



Vô luận là Ban Đông Minh hay Thẩm Dịch đều không nghĩ tới sẽ gặp lại nhau dưới loại tình huống này.

Tình huống này tới quá mức đột nhiên, cũng quá mức quỷ dị, thế cho nên tất cả mọi người đều ngây ngốc ra một lúc mới định thần lại.

Sau lưng Ban Đông Minh tổng cộng có sáu người, năm nam một nữ, Trần Đào cũng ở trong hàng ngũ đó. Thấy Thẩm Dịch ra tay cứu đi công binh, trên mặt Trần Đào cũng lộ ra cười khổ bất đắc dĩ.

Bất quá gã vẫn tặng Thẩm Dịch một nụ cười thân thiện, đồng thời thấp giọng nói một câu với những khác người: “Là Thẩm Dịch.” Vì vậy trên mặt mấy người đồng thời lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ, cũng không đuổi tới nữa, chỉ bình tĩnh đứng yên tại đó.

Thoạt nhìn, đội Cơn Lốc đối cũng không phải không hề cố kỵ gì Thẩm Dịch.

Nghĩ nghĩ, Thẩm Dịch nhảy xuống xe, phất phất tay với Ban Đông Minh: “Thật không nghĩ tới lại gặp nhau chỗ này, Ban lão đại.” Vẻ kinh nghi tức giận ban đầu của Ban Đông Minh đã biến mất, một lần nữa treo lên chiêu bài nụ cười hiền lành của mình: “Đúng vậy a, ta cũng không nghĩ tới sẽ đụng phải anh trong hoang dã. Sao chỉ có mình anh thế? Mấy đồng bọn của anh đâu rồi?” Y nói lời này tỏ ra rất tùy ý, chẳng khác gì bạn cũ gặp mặt hàn huyên, chỉ còn thiếu mỗi việc hỏi ăn gì chưa.

Thẩm Dịch nhún vai: “Truyền tống ngẫu nhiên nha, đều phân tán. Ban lão đại, người của ông hình như cũng chưa gom góp đủ à?” Ban Đông Minh cười cười: “Không sao, trước kia cũng không phải chưa từng tới Bình Nguyên Hoang Dã, tới nhiều lần, dĩ nhiên là quen thuộc, hẹn một chỗ gặp mặt, chờ là được. Ta vẫn là rất có lòng tin với huynh đệ của mình.” “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, hoang dã là nơi nguy hiểm, mọi người vẫn nên cẩn thận chút ít.” Vẻ mặt Thẩm Dịch ân cần.

Hai người kia nói chuyện mặt ngoài đều khách sáo dị thường, người phía sau lại gấp gáp.

Lông mi cô nhóc y tá đều dựng ngược cả lên: “Đội trưởng, không xong, tên này là bạn của bọn chúng!” Dao phẫu thuật trong tay nàng đã nhắm ngay lưng Thẩm Dịch, Lãnh Chúa vội túm lấy cô nhóc y tá: “Không được xằng bậy!” Chớ nhìn bình thường anh chàng nói chuyện không có uy tín gì, ngay cả đội viên cũng cãi nhau ầm ĩ, nhưng đến thời khắc mấu chốt, ai cũng nghe lời anh đấy. Tuy Lãnh Chúa làm người chân thành, nhưng cũng không phải ngu ngốc, chỉ nghe nội dung hai người nói chuyện, đã biết rõ Thẩm Dịch tuy có quen Ban Đông Minh, nhưng đôi bên lại mang đầy phòng bị.

Lúc này Ban Đông Minh vẫn đang cười nói với Thẩm Dịch: “Đích thật là nên cẩn thận một chút. Bất quá anh bạn mạnh mẽ lái xe đâm tới, cũng không giống cẩn thận cho lắm a. Đúng rồi, xe này của anh không tệ, hình như không phải mua từ đô thị.” Thẩm Dịch nhún nhún vai: “Không có cảnh sát giao thông và đèn xanh đèn đỏ nha, khó tránh khỏi phóng túng một chút, với lại thanh niên ai mà không thích chơi đua xe này, nhưng đáng tiếc không có xế hữu, chạy một người có chút tịch mịch.” Sau lưng Ban Đông Minh đột nhiên có người hừ lạnh: “Thế cũng khó nói a, Huyết Tinh đô thị nhân tài có rất nhiều, biết chơi đua xe ở hoang dã, cũng không phải chỉ có một mình ngươi.” “A Hỏa!” Ban Đông Minh đột nhiên trầm giọng quát một tiếng, mạo hiểm giả vừa nói chen vào lập tức câm miệng.

Ban Đông Minh lúc này mới cười ha ha nói với Thẩm Dịch: “Phích Lịch đội chúng ta vừa vặn cũng mê xe, hơn nữa cũng có chiếc xe tốt, tốc độ chưa hẳn chậm hơn anh. Nhưng đáng tiếc hiện tại không có mặt, đang đi đón những người khác, có cơ hội sẽ so vài lần với anh.” Trách không được người của đội Cơn Lốc có thể nhanh như vậy tụ lại nửa số đồng đội, thì ra là bọn hắn có người phụ trách đưa đón đặc biệt. Ban Đông Minh đã khoa trương như vậy, có thể khẳng định, luận kỹ thuật lái xe Thẩm Dịch hơn phân nửa là không bì nổi đối phương. “Một tên Phích Lịch, một tên Hỏa, cộng lại đúng lúc là Phích Lịch Hỏa (tên một bộ phim do Thành Long thủ vai chính), người không biết còn tưởng là Thành Long đâu rồi, tôi đoán hai vị này nhất định là bạn tốt.” Thẩm Dịch cười nói. “Cùng đội ngũ nha, đương nhiên đều là bạn tốt.” Trần Đào tiến lên trước một bước nói: “Kỳ lạ là, không phải cùng một đội, như thế nào cũng thành bạn tốt? Thẩm Dịch ngươi thật đúng là có lòng dạ thanh thản, chạy đến quấy vũng nước đục của bọn ta. M7 và bọn ta có chút qua lại, lúc trước ngươi không biết thì thôi, hiện tại đã biết, giờ ngươi tính thế nào?” Lời này của gã, mặt ngoài không khách khí, kỳ thật lại là giúp Thẩm Dịch.

Gã và Thẩm Dịch cũng coi như có chút giao tình, phải biết Ban Đông Minh rất giận chuyện Thẩm Dịch cự tuyệt trả lại 14000 điểm Huyết Tinh, nhưng lại không muốn chính thức trở mặt với đội Đoạn Nhận, chỉ là giao tình đã mất.

Hôm nay Thẩm Dịch chỉ có một người ở đây, Ban Đông Minh hơn phân nửa là muốn thừa cơ ra tay giết người, lúc trước nói chuyện, bất quá là thăm dò điểm đáy của Thẩm Dịch mà thôi.

Gã sở dĩ kêu Thẩm Dịch mau giao người, kỳ thật chính là ám chỉ hắn mau rời đi, miễn rơi vào vũng nước đục —— Thẩm Dịch và M7 hiển nhiên là mới nhận thức, bằng không thì công binh sẽ không vừa lên xe đã phản kháng, nếu Thẩm Dịch đủ thông minh, sẽ biết nên lập tức thu tay lại.

Đáng tiếc gã cuối cùng hiểu Thẩm Dịch không sâu, Thẩm Dịch cũng chỉ có thể tâm lĩnh ý tốt của gã.

Thời khắc này Thẩm Dịch lắc đầu: “Có ít người, cho dù quen biết cả đời, đều chưa hẳn có thể thành bè bạn. Có ít người, chỉ cần quen vài phút, có thể làm bạn tốt. Đoàn đội M7 này, ta rất ưa thích, tuy ta không thích chõ mõm vào việc không đâu, nhưng đã thành bằng hữu, vậy thì không còn là việc không đâu nữa, mà là việc nhà.” Sát cơ chợt hiện trong mắt Ban Đông Minh: “Việc nhà? Thẩm Dịch, việc mà anh muốn quản không phải là việc nhà của anh, mà là việc nhà của ta!” Thẩm Dịch ngẩn ngơ, Lãnh Chúa thở dài nói: “Nhóc làm vườn trước kia là thuộc đội bọn họ.” Gì cơ?

Thẩm Dịch ngạc nhiên quay sang, nhóc làm vườn cúi đầu không nói lời nào. “Các cậu đào góc tường của họ?” Sắc mặt Thẩm Dịch nghiêm túc lên. “Không phải như vậy!” Y tá kêu lên: “Là chính đội Cơn Lốc muốn lợi dụng nhóc làm vườn, lại không coi trọng cậu ấy, nhóc làm vườn mới rời đội mà gia nhập M7 chúng ta, đây là tự do cá nhân, Ban Đông Minh chỉ là cầm chuyện này lấy cớ, mục đích thực sự của ông ta chính là…” Nàng không nói tiếp, lại liếc sang tham mưu, tham mưu giữ im lặng, hiển nhiên việc này cũng có chút quan hệ với cậu.

Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Là cái gì? Nói!” Khẩu khí của hắn lăng lệ ác liệt, lại mang theo vẻ không cho cự tuyệt, nếu M7 không thể nói ra sự thật, vậy có nghĩa hắn cũng không cần đi quấy vũng nước đục này nữa.

Lãnh Chúa do dự một chút, rốt cục nói: “Xe lăn của tham mưu… là một kiện trang bị cấp A.” “Trang bị vẫn lạc?” Thẩm Dịch chấn động, nhìn về phía tham mưu.

Tham mưu cười khổ gật đầu: “Đây chính là lý do tôi bị Tây Khu đuổi giết.” “Cậu đã giải khai phong ấn của nó?” Thẩm Dịch nghiêm nghị hỏi. “Một cái giá lớn chính là chân tôi.” Tham mưu cười khổ. “Năng lực gì?” “Tự do truyền tống trong phạm vi 10 km, có thể đến bên bất luận mục tiêu chỉ định nào, có thể tiến hành truyền tống đơn hướng và khứ hồi. Thời gian hồi phục của truyền tống đơn hướng là 20 phút, thời gian hồi phục của truyền tống khứ hồi là 1 giờ. Không tiêu hao tinh thần lực, hai loại truyền tống dùng liền nhau, thời gian hồi phục sẽ chồng lên.” Thẩm Dịch nhịn không được hít vào một hơi.

Đây quả thực là thần khí tự do qua lại giết người cướp của a!

Truyền tống chuẩn xác trong khoảng cách dài 10 km, nếu là như vậy, chẳng phải là không ai có thể giết chết cậu ta, trong khi cậu ta thích đi đâu liền đi đấy rồi hả?

Tựa hồ như nhìn ra tâm tư Thẩm Dịch, tham mưu cười khổ: “Phải có tọa độ chỉ định minh xác mới có thể đi, cho nên cần dịch chuyển tức thời đến bên người đồng đội hoặc vật triệu hoán vốn có sẵn tọa độ minh xác, hoặc là nơi đã từng ghi chép qua tọa độ trước đó. Từng thế giới nhiệm vụ, chỉ có thể ghi chép mười tọa độ, vượt qua khoảng cách hoặc chưa đặt điểm tọa độ liền không cách nào truyền tống, hơn nữa công năng truyền tống cũng có thể bị phong ấn, bất quá độ ưu tiên tương đối cao, rất khó phong ấn.” Nói xong cậu nhìn sang mấy người Ban Đông Minh xa xa, thấp giọng nói: “Bọn hắn nhìn trúng thứ này. Tôi bỏ niêm phong nó phải dùng hai chân làm đại giá, vậy mà bọn hắn nêu được giá, lại chỉ có 18000 điểm, tương đương một kiện trang bị cấp CC.” “Bọn họ làm sao biết được công dụng của xe lăn?” Lãnh Chúa thở dài: “Đều là lỗi tại tôi, chỗ tốt lớn nhất của xe lăn chính là truyền tống định vị, nhưng có một tệ nạn chính là chỉ có thể mang vật, không thể dẫn người…” Nhóc làm vườn xen vào: “Đội Cơn Lốc có loại đạo cụ gọi là Thế Giới Thu Nhỏ, có thể bỏ toàn bộ đoàn người vào trong một không gian nhỏ hẹp, chẳng khác gì trang bị, có thể tự do mang đi. Đã có nó, kết hợp với xe lăn của tham mưu, chúng ta có thể xông tới rất nhiều nơi trước kia không dám xông vào. Anh cũng biết tầm quan trọng của việc tiến thối tự nhiên tại hoang dã rồi đấy.” Hóa ra là như vậy, Thẩm Dịch đã sáng tỏ.

Xe lăn cộng thêm công dụng của Thế Giới Thu Nhỏ, tương đương với tác dụng của Cổng Không Gian, chỉ có điều vị trí truyền tống càng chính xác, tốc độ nhanh hơn, hạn chế nhỏ hơn, số lần sử dụng cũng nhiều hơn.

Trang bị có thể nhanh chóng thoát ly chiến trường, giúp mình lui tới tự nhiên, cho tới bây giờ đều là trang bị tốt, cho dù có đủ loại hạn chế, nhưng có thể thông qua các loại tổ hợp để đền bù thiếu hụt.

M7 hi vọng có thể lợi dụng hữu hiệu chiếc xe lăn này, tối đa hóa giá trị chính thức của nó, bởi vậy Lãnh Chúa muốn có được đạo cụ kia, lại tìm Ban Đông Minh đề nghị mua sắm, không nghĩ tới ngược lại bị cáo già Ban Đông Minh dò la ra được tin tức.

Kết quả Ban Đông Minh không bán Thế Giới Thu Nhỏ, ngược lại muốn mua xe lăn, khiến M7 gặp phiền toái.

Thời khắc này hiểu rõ mọi chuyện, Thẩm Dịch cũng thở dài.

Hắn quay đầu lại nhìn xem Ban Đông Minh, trên mặt Ban Đông Minh nở nụ cười bất đắc dĩ: “Anh nghe cả rồi đấy, hiện tại hẳn đã hiểu.” “ừ, đã hiểu. Ngoại trừ giá tiền thật sự hơi thấp. Ra giá cấp CC mua trang bị cấp độ A, có chút không thể nào nói nổi.” “Đó là vì nhóc làm vườn trộm đi đồ đạc của chúng ta, phải bị trừng phạt.”

Nhóc làm vườn kêu to: “Ta không có trộm đồ đạc của các ngươi! Hấp Huyết Đằng là chính ta trồng ra, hạt giống cũng là tự chính ta làm nhiệm vụ lấy được, có quan hệ gì tới các ngươi?” Trần Đào sa sầm nét mặt: “Thế nhưng ngươi thân là một thành viên đội Cơn Lốc, thu hoạch của ngươi nên thuộc về thu hoạch của đoàn đội, do lão đại phân phối!” Nhóc làm vườn tức giận đến nhảy dựng lên: “Láo toét! Hạt giống là do một mình ta làm nhiệm vụ lấy được, sau khi vào đội, ta dùng huyết nhục của mình nuôi nó lớn lên, làm sao lại coi như các ngươi có phần?” “Chúng ta bảo vệ ngươi an toàn, làm sao lại có thể nói không có phần?” “Ta cũng cống hiến sức lực bản thân!” Một bên A Hỏa cười lạnh: “Hừ, một đứa con nít, có thể có bao nhiêu bổn sự? Nếu không phải lúc trước nhìn ngươi có chút tạo nghệ về thực vật, ai cmn thu ngươi, không ngờ cánh chim còn chưa cứng cáp đã bay đi mất.” Nhóc làm vườn nhảy dựng kêu to: “Dù sao Hấp Huyết Đằng là của ta, đoàn đội tác chiến ta cũng không hề lười biếng. Các ngươi đừng hòng dùng cái này làm cớ, các ngươi chính là mưu đồ xe lăn của tham mưu. Sớm biết như vậy lúc trước ta sẽ không bảo Lãnh Chúa tìm các ngươi, vốn lúc ta đi các ngươi cũng không nói gì, còn không phải vừa nghe đến tham mưu có xe lăn đây, mới cố ý dùng lý do này tìm đến ăn vạ!” “Lúc trước không tìm ngươi tính sổ, không có nghĩa là về sau sẽ không tìm ngươi tính sổ a.” Ban Đông Minh ý vị thâm trường nói, không biết vô tình hay cố ý nhìn vào mắt Thẩm Dịch, ý tứ trong lời nói đã rõ ràng.

Thẩm Dịch cười khổ.

Khác với Tạ Vinh Quân, Ban Đông Minh làm việc luôn rất chiếu cố tràng diện, rõ ràng là muốn mạnh mẽ cướp đoạt, nhưng vẫn sẽ tìm cho mình một lý do chính đáng trước.

Thoạt nhìn như vậy sẽ dễ bề hành động hơn Tạ Vinh Quân rất nhiều, cũng càng khó chơi hơn.

Thời khắc này Ban Đông Minh nhìn Thẩm Dịch: “Anh bạn trẻ, chuyện đã trải qua, anh cũng rõ ràng. Nói thực ra, ta rất không muốn kết thù với anh. Nhưng nếu anh cứ tiếp tục lựa chọn đứng ở phe đối lập với đội Cơn Lốc… Ai, ta sẽ rất khó xử lý a, anh bạn.” Trong khi nói những lời này, ánh mắt y nhìn chằm chằm Thẩm Dịch lại tràn ngập vẻ lăng lệ ác liệt. Mặt ngoài y khách khí, trong nội tâm hơn phân nửa không nghĩ như vậy. Nếu Thẩm Dịch lùi bước, vậy nói rõ trong lòng hắn không đáy, đúng là cơ hội giết hắn. Nếu hắn không chịu lui, vậy ít nhất cũng có lý do động thủ, chẳng may giết người không thành, truyền đi cũng có lập trường chính nghĩa.

Thứ đồ như đạo đức và thanh danh chính là vật phòng thân tốt, mặc kệ Huyết Tinh đô thị tàn khốc thế nào, chỉ cần còn có trật tự, liền có ý nghĩa tồn tại.

Thẩm Dịch lười biếng hồi đáp: “Ban lão đại, tìm chỗ mà thu tay đi, làm người lưu một đường, ngày khác dễ gặp mặt a. Lần này tôi ra đây, có một số việc muốn làm, vừa vặn cần M7 trợ giúp. Lần này hãy cho tôi mặt mũi, tha bọn họ một lần, có được không? Qua lần này, chuyện giữa các vị tôi không nhúng tay nữa.” Một gã râu quai nón cao to sau lưng Trần Đào bật dậy: “Cmn ngươi là cái khỉ gì? Dám kêu chúng ta cho ngươi mặt mũi?” Thẩm Dịch nghiêm mặt: “Còn ngươi là thứ gì, dám thét to trước mặt ta? Hai đội trưởng nói chuyện, có phần ngươi chen miệng sao?” Gã to con kia giận tím mặt, đang muốn xông tới giáo huấn Thẩm Dịch, Thẩm Dịch vung tay lên, Kẻ Thu Gặt ầm ầm rơi xuống, vắt ngang giữa song phương.

Khí thế bàng bạc này trấn cho đội Cơn Lốc hoảng sợ, lại trông thấy hai bờ vai Kẻ Thu Gặt đằng kia, Terminator kim loại thể lỏng T-1000 đứng bên trái, bọ ngựa liêm đao đứng bên phải, cả hai đều đang nhìn đội Cơn Lốc chằm chằm.

Thẩm Dịch tiện tay xuất ra một viên đạn Xuyên Giáp vứt cho Ban Đông Minh, lúc này mới ung dung nói: “Thực lực đội Cơn Lốc rất mạnh, tôi không phủ nhận. Muốn nói đánh với đội Cơn Lốc, tôi tuyệt đối không dám. Một khi thực đánh lên, tôi khẳng định chỉ có nước chạy. Những món đồ chơi giống như thế này, tôi tin tưởng không lọt vào mắt Ban lão đại, lấy chúng ra, không phải có ý uy hiếp, chỉ tỏ rõ thành khẩn, hi vọng Ban lão đại hiểu. Tuy tôi không có ý uy hiếp, nhưng tôi hi vọng Ban lão đại có thể xem giao tình ngày trước, cho chút mặt mũi. Việc hôm nay… bỏ qua đi.” Hắn luôn mồm không có ý uy hiếp, nhưng thực lực hiển lộ ra đang nhắc nhở Ban Đông Minh, thực muốn đánh lên, bên chúng ta chưa hẳn không có lực đánh một trận. Cho dù không thắng được các ngươi, giết chết mấy người chưa hẳn có vấn đề. Dùng Kẻ Thu Gặt thêm T-1000 lại thêm bọ ngựa liêm đao cùng công hiệu đạn Xuyên Giáp, thật không ai dám nói nhẹ nhõm tiếp được đấy.

Như thế vẫn chưa đủ, Thẩm Dịch rốt cuộc xuất ra thêm một vật từ Huyết Tinh văn chương.

Thứ này lại khiến Ban Đông Minh Trần Đào lần nữa biến sắc. “Cổng Không Gian!” Trần Đào kêu lên.

Đúng là đạo cụ Cổng Không Gian lấy từ đội Thứ Huyết.

Ánh mắt Ban Đông Minh gắt gao nhìn chằm chằm Cổng Không Gian, một hồi lâu mới nói: “Không nghĩ tới Cổng Không Gian của Tạ Vinh Quân vậy mà cũng để anh bạn lấy được. Đây chính là thứ tốt dùng để giữ mình khỏi chết a, đã có nó, ai muốn giết anh bạn lại càng thêm khó.” Thẩm Dịch cười cười: “Không phải là có chút chỗ dựa ấy mới dám ra hoang dã nha, không giống Ban lão đại đây, nhân cường mã tráng, đám hậu sinh chúng tôi, chỉ có thể dựa vào bổn sự chạy trốn kiếm miếng cơm ăn. Đương nhiên, với tôi mà nói, chỉ cần có thể còn sống, vậy hết thảy đều có khả năng, Ban lão đại nói có phải không?” Hắn xuất ra Cổng Không Gian, chính là để Ban Đông Minh triệt để buông tha suy nghĩ một trận chiến.

Nếu Ban Đông Minh cố ý động thủ, dưới sự liên thủ của Thẩm Dịch và M7, mặc dù có thể thắng, chỉ sợ cũng khó tránh khỏi rơi rụng vài người. Mà Thẩm Dịch có Cổng Không Gian nơi tay, giết hắn đã là muôn vàn khó khăn.

Nếu để Thẩm Dịch chạy, tương lai hắn xoắn xuýt đội ngũ tìm mình phiền toái, lại gặp đội Cơn Lốc tổn binh hao tướng, đến lúc đó dẫm vào vết xe đổ của đội Thứ Huyết cũng không phải không có khả năng.

Sau khi cân nhắc lợi hại, Ban Đông Minh đã rất rõ ràng, động thủ tuyệt đối là hành vi thiếu khôn ngoan.

Thời khắc này y hung hăng trừng mắt Thẩm Dịch, một hồi lâu mới đột nhiên nở nụ cười: “Được, rất tốt! Tâm tư của anh bạn vẫn luôn nhanh nhạy như vậy, ta thích nhất sự thông minh này ở anh. Đúng vậy, chỉ có người chết mới không cần để ý đắc tội. Đã như vậy, việc hôm nay ta sẽ cho anh mặt mũi.” “Lão đại!” A Hỏa gọi một tiếng.

Ban Đông Minh vung tay lên, quát một tiếng: “Chúng ta đi!” Một đoàn người đội Cơn Lốc băng qua bên người Thẩm Dịch, nguyên một đám đội viên đều ác hung hăng trợn mắt nhìn Thẩm Dịch, duy chỉ có Trần Đào, lúc đi qua bên cạnh hắn thở dài một tiếng: “Cần gì chứ, huynh đệ. Kỳ thật sự tình lần trước…” “Số điểm Huyết Tinh lần trước tôi sẽ trả lại cho các người.” Thẩm Dịch đột nhiên nói.

Trần Đào đang ngẩn ngơ, Ban Đông Minh đi qua đã quát to: “Không cần! Đội Cơn Lốc ta không thiếu chút tiền này, lại càng không cần người khác bố thí! Đồ vật mà đội Cơn Lốc chúng ta muốn lấy… tự chúng ta sẽ động thủ tới lấy!” Những lời này không thể nghi ngờ là tuyên bố quan hệ song phương triệt để vỡ tan.

Vừa vặn lúc này hai chiếc Mustang chở binh sĩ triệu hoán của Thẩm Dịch cũng lái tới, Ban Đông Minh vung tay, hai chiếc xe ầm ầm bay lên, rớt vào trong bụi cỏ, tất cả binh sĩ đồng thời bị đè dưới xe.

Dị năng Niệm Khống cấp 3.

Giá trị năng lượng: 1800. [Lời tác giả: Dị năng Niệm Khống, có thể khống chế tất cả vật thể không phải sinh mạng, kể cả trang bị và mạo hiểm giả và vật thể bình thường trong tay mạo hiểm giả, nhưng không cách nào khống chế các loại đồ thiếp thân như quần áo.

Khống chế trang bị và vật thể trong tay mạo hiểm giả cần tiêu hao năng lượng cực lớn, cho dù là một cây châm trong tay mạo hiểm giả, bởi vì được gia trì lực lượng của mạo hiểm giả, muốn khống chế cần phải trả giá cực lớn, hơn nữa không có được quyền sử dụng, chỉ có thể sinh ra tác dụng cản trở công kích, không cách nào sử dụng nó phản kích đối thủ, hoặc cướp đoạt trang bị.

Nêu ví dụ nói rõ:

Một chiếc xe nặng 3 tấn, một mạo hiểm giả có lực lượng vừa vặn cũng có thể giơ lên vật nặng trên dưới 3 tấn, như vậy khống chế vật thể trong tay mạo hiểm giả đó, sẽ tiêu hao năng lượng tương đương với khống chế một chiếc xe.

Chỗ bất đồng là, xe không có sức nặng liên tục, còn mạo hiểm giả thì có thể liên tục tác dụng lên vật thể. Bởi vậy cường hành khống chế vật thể trong tay mạo hiểm giả, đồng nghĩa để cho năng lượng dị năng tiến hành hao tổn với lực lượng mạo hiểm giả, đây là việc làm cực kỳ không có lợi, dù sao năng lượng tiêu hao nhanh hơn khí lực đối phương tiêu hao nhiều lắm, mạo hiểm giả thể chất cao có sức chịu đựng mạnh, hồi phục khí lực cực nhanh.

Tia Chớp Đen là trang bị dùng để ngồi, sức nặng bản thân cực lớn, nhưng lúc chạy không cách nào được lực lượng mạo hiểm giả gia trì.

Bởi vậy khi Thẩm Dịch lái xe chạy đến, Ban Đông Minh sẽ không dễ dàng dùng Niệm Khống, bởi vì sức nặng của xe nhân với tốc độ sinh ra động năng là tương đối đáng sợ đấy, nếu cường hành khống chế sẽ phải tiêu hao rất nhiều năng lượng.

Nhưng Thẩm Dịch sau khi dừng xe muốn một lần nữa phát động nó chạy trốn, trước mặt Ban Đông Minh cơ hồ là không có khả năng. Cũng may ít nhất Thẩm Dịch có thể thu hồi nó, không cần phải lo lắng bị đoạt mất.

Về phần Kẻ Thu Gặt và T-1000, tương tự có thể niệm khống, nhưng nếu muốn tiếp tục khống chế y nguyên cần tiêu hao năng lượng. Khống chế T-1000 còn đỡ, khống chế Kẻ Thu Gặt nặng tám mươi tấn, Ban Đông Minh sẽ phải kiệt lực đấy.

Bởi vậy Ban Đông Minh trước khi đi quăng một chiêu Niệm Khống, biểu hiện là nói cho Thẩm Dịch, trò xiếc của ngươi vô dụng với ta, kỳ thật cũng là kéo thể diện lại cho mình.

Thực muốn đánh lên, Ban Đông Minh nhất định có thể khắc chế, nhưng khẳng định không thể một mực khắc chế.

Tổng kết: Niệm Khống của Ban Đông Minh có hiệu quả áp chế với vũ khí khoa học kỹ thuật, vũ khí tầm xa, nhưng năng lực áp chế đối cao thủ cận chiến cực kém, cho nên đụng với Tạ Vinh Quân cơ hồ không có hiệu quả, đụng với Thẩm Dịch lại có một chút tác dụng khắc chế, mà thủ đoạn cường hóa ngoại vật của Thẩm Dịch đối phó Tạ Vinh Quân lại hữu hiệu hơn nhiều. Xem như tam giác khắc chế đi.

Đúng rồi: vật thể không sử dụng bình thường giống như Cổng Không Gian, là không thể niệm khống. Xác thực mà nói, Cổng Không Gian đã không thuộc về phạm vi vật thể, mà mang theo sắc thái ma huyễn, phàm có chứa sắc thái này, Ban Đông Minh rất khó khống chế.

Về phần quần áo không cách nào khống chế, chỉ có thể nói là hạn chế đô thị đặc biệt thêm vào.

Cũng không thể vừa đánh lên, quần áo đã bị người ta xé sạch chứ?

Cuối cùng:

Dị năng cấp 1: Năng lượng 100.

Dị năng cấp 2: Năng lượng 500.

Dị năng cấp 3: Năng lượng 1500.

Dị năng cấp 4: Năng lượng 4500.

Dị năng cấp 5: Năng lượng 10000.]

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv