- Bé ngốc, nói cho cậu một tin tốt.
Rốt cục Đường Kim cũng phục hồi tinh thần, cười hì hì với Tần Thủy Dao:
- Bây giờ giá trị của cậu đã lên đến chục triệu. Mặc dù không ít người giá trục triệu, nhưng một cô bé ngốc mà có giá đó thì hiếm lắm nha.
- Cậu là thằng ngốc giá không đến chục triệu.
Tần Thủy Dao tức giận nói.
- Sao lại thế được? Hiện tại giá trị của tôi là ba mươi triệu đô. Mặc dù hơi thấp, nhưng còn cao hơn cậu.
Đường Kim cười hì hì nói.
- Đường Kim, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tần Khinh Vũ lại không nhịn được đặt câu hỏi:
- Dì nghe cháu nói đến liên minh thích khách gì đó, là một tổ chức sát thủ sao?
- Liên minh thích khách hình như là một bộ phim nhựa.
Tần Thủy Dao đón lời.
Rốt cuộc Đường Kim cũng thu lại vẻ cười đùa, mặt thành thật, thuật lại tin tức vừa rồi một lần. Mà chờ hắn nói xong, phòng khách lại trở nên trầm mặc, cho dù là Tần Khinh Vũ đã trải qua sóng gió cũng trở nên bất an. Mà Tần Thủy Dao đã sợ tái mặt, rốt cuộc nàng đã hiểu giá trị mười triệu đô là cái gì.
Giải thưởng tổng cộng năm mươi triệu đô, mặc dù là ba mục tiêu, nhưng cả ba đều tụ cùng một chỗ. Có thể nghĩ, vụ làm ăn lớn như vậy sẽ khiến vô số sát thủ chạy theo. Giờ khắc này, Tần Khinh Vũ và Tần Thủy Dao đột nhiên hiểu được ý tứ của cuộc điện thoại vừa rồi. Chỉ sợ các nàng sẽ phải lo lắng hãi hùng vượt qua trung thu này.
- Đường Kim, chúng ta phải làm gì bây giờ?
Tần Khinh Vũ có chút lo lắng hỏi.
- Chị Khinh Vũ, không cần lo lắng. Có em ở đây, hai người sẽ không sao.
Mặc dù Đường Kim cảm thấy chuyện này hơi phiền toái, nhưng cũng không quá lo lắng.
Tần Khinh Vũ nhẹ nhàng gật đầu, thanh âm nhu hòa:
- Dì biết cháu sẽ không để dì và Dao Dao xảy ra chuyện. Chỉ là, dựa theo lời cháu nói, chỉ sợ chuyện này vĩnh viễn không thể kết thúc.
- Chị Khinh Vũ, chuyện này sẽ kết thúc.
Đường Kim lại lắc đầu:
- Em có thể khiến Tiềm Long không dám xuất hiện ở thành phố Ninh Sơn, vậy thì em cũng có thể làm cho sát thủ không dám tới nơi này. So sánh với nhau, đám sát thủ kia chưa chắc lợi hại bằng Tiềm Long. À, nhưng những sát thủ này có lẽ không ngu như bọn Tiềm Long kia. Cho nên, đối phó với bọn chúng có lẽ hơi phiền toái một chút.
Dừng một chút, Đường Kim lại bổ sung:
- Tóm lại, em sẽ cho mỗi sát thủ tới Ninh Sơn này không được an lành. Chiêu giết gà dọa khỉ này, lúc nào cũng hữu hiệu, vấn đề chỉ là phải giết bao nhiêu gà mà thôi.
- Chỉ mong như vậy có thể dọa lui những sát thủ khác.
Tần Khinh Vũ chậm rãi gật đầu:
- Trừ cách đó, chúng ta cũng không còn cách nào.
- Chị Khinh Vũ, thật ra thì có biện pháp đó.
Đường Kim lại lắc đầu:
- Nếu như không thể giải quyết, vậy cũng chỉ có thể dùng một biện pháp khác thôi. Chính là làm cho liên minh thích khách hoàn toàn biến mất. Nếu không có liên minh thích khách, vậy cũng chẳng có ai trả thù lao, nhiệm vụ không khác nào hủy bỏ.
- Nhưng muốn làm liên minh thích khách biến mất cũng không dễ dàng mà?
Tần Khinh Vũ trầm ngâm.
- Cũng không khó khăn lắm. Chỉ cần tìm được chúng, vậy thì dễ dàng rồi.
Đường Kim đứng lên:
- Chị Khinh Vũ, em ra ngoài một chuyến, bố trí vài việc.
- Cậu đi đâu?
Tần Thủy Dao không nhịn được hỏi.
- Cậu muốn đi cùng sao?
Đường Kim chưa trả lời, chỉ hỏi lại một câu.
- Đi thì đi!
Tần Thủy Dao nói xong đứng lên thật.
- Ặc, bé ngốc, tôi chỉ thuận mồm khách sáo một chút thôi mà. Cậu tưởng thật hả?
Đường Kim ngáp một cái:
- Tôi đi, cậu ở nhà với chị Khinh Vũ. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đường Kim nói xong là đi ra ngoài, chỉ là, vừa ra tới cửa biệt thự, hắn đã phát hiện Tần Thủy Dao đuổi theo.
- Bé ngốc, cậu muốn theo tôi thật hả?
Đường Kim nhìn Tần Thủy Dao, bộ dạng rất là buồn bực.
- Mẹ có năng lực tự vệ, tôi không muốn trở thành gánh nặng của mẹ.
Tần Thủy Dao hừ nhẹ một tiếng:
- Cậu đi đâu tôi đi đó, tôi muốn cậu bảo vệ tôi. Vậy thì mẹ sẽ an oàn rồi.
Đường Kim nhìn Tần Thủy Dao, dường như hơi ngoài ý muốn. Sau đó, hắn gật đầu:
- Được rồi, cậu nói cũng không sai. Chị Khinh Vũ có thể tự vệ, nhưng nếu có thêm cậu thì khó nói lắm.
- Tôi đi lấy xe.
Tần Thủy Dao chạy vào gara, sau đó lái Porsche của Tần Khinh Vũ ra. Chờ Đường Kim lên xe, nàng liền mở miệng hỏi thăm:
- Đi đâu?
- Hải Dương Thiên Đường.
Đường Kim hồi đáp.
- Cái gì?
Tần Thủy Dao vừa nổ máy lập tức phanh két lại:
- Đường Kim thúi, cậu lại muốn đi đến chỗ đó?
- Cậu không thích thì tôi đi một mình.
Đường Kim lười biếng nói.
- Cậu đến đó làm gì?
Tần Thủy Dao có chút tức giận.
- Cậu đừng bảo là cậu nghĩ tôi tới đó tìm gái nha?
- Thật ra thì tôi tìm một người đàn ông.
Đường Kim nghiêm trang nói.
Trong lúc nhất thời, Tần Thủy Dao cảm thấy thế giới bị đảo lộn, lưu manh Đường Kim này có hứng thú với đàn ông?
- Bé ngốc, đừng có nghĩ linh tinh. Mau lái xe đi, tôi có chuyện quan trọng.
Đường Kim thúc giục.
Tần Thủy Dao đạp ga, lái xe ra khỏi biệt thự. Nàng quyết định tạm thời không hỏi nữa, chờ lát nữa là biết thôi.
Mặc dù là quán bar nỏi danh nhất thành phố Ninh Sơn, nhưng Hải Dương Thiên Đường lại không quá náo nhiệt. Nguyên nhân rất đơn giản, nơi này không phải một quán bar chân chính, hơn nữa, giá cả trong này rất xa xỉ.
Hiện tại mới tám giờ tối, Hải Dương Thiên Đường vừa mở cửa buôn bán. Có mấy người đàn ông vào quán bar, tự gọi một chén rượu, đến khi rượu của bọn họ được mỹ nữ đưa tới, bọn họ thấy một nam một nữ đi vào quán bar, nhất thời mọi người đều có chút nhốn nháo.
Thằng kia đi nhầm chỗ à? Nếu không thì là không có não, có thằng nào lại dẫn mỹ nữ đi dạo nơi này không? Đặt ở cổ đại, đó chính là dẫn mỹ nữ đi thanh lâu a!
Mà không riêng đám đàn ông này, đàn bà trong quán cũng đều quái dị nhìn cặp đôi này. Nhưng ngay sau đó, các nàng phát hiện ra cặp đôi này cũng không lớn, nhìn qua chỉ khoảng mười sáu mười bảy, nhất thời cũng thấy thoải mái. Thầm nghĩ chắc là đôi người yêu nhỏ coi đây là quán bar bình thường ý mà.
Cặp đôi này dĩ nhiên là Đường Kim và Tần Thủy Dao. Lúc đi vào đây, Tần Thủy Dao cảm thấy cả người mất tự nhiên, Đường Kim lại thấy chẳng có gì, trực tiếp đi tới quầy bar
- Tôi tìm một cô gái tên là Tiểu Yêu.
Đường Kim nói thẳng vào vấn đề.
Cô gái quầy bar ngẩn ra, nàng tưởng rằng Đường Kim đi lộn chỗ, nhưng chẳng ngờ, đối phương lại tới có mục đích.
- Tiên sinh, anh cần mua một chén rượu trước đã.
Cô gái quầy bar quái dị nhìn Tần Thủy Dao một cái, trong lòng càng mê hoặc. Tên này có bạn gái xinh đẹp như vậy, sao lại còn tới đây tìm gái?
- Tôi chỉ tìm người, không chơi gái!
Đường Kim hơi không nhịn nổi:
- Mau gọi Tiểu Yêu ra đây!