Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 249: Đã đủ thẳng thắn chưa?



Đường Kim hiểu ra, ánh mắt nhìn Hàn Tuyết Nhu trở nên nóng bỏng dị thường.

Ánh mắt cháy bỏng của hắn làm khuôn mặt Hàn Tuyết Nhu hơi đỏ lên. Nàng biết, rốt cuộc Đường Kim cũng hiểu dụng ý của nàng. Ném cho hắn một ánh mắt kiều mỵ, sau đó đi vào giường lớn trong phòng.

Một giây sau, Hàn Tuyết Nhu cảm thấy cái eo nhỏ bị siết chặt, Đường Kim đã ôm nàng từ phía sau, mà một cái tay khác của hắn lại càng mau lẹ trèo lên chiếm hữu cái thứ gồ lên trước ngực nàng.

Thân thể vốn đã mềm mại của Hàn Tuyết Nhu lại càng mềm hơn, còn có chút lửa nóng bùng cháy. Bé gái hay trưởng thành sớm, mà thân thể Hàn Tuyết Nhu lại càng là như thế. Mặc dù mới mười sáu tuổi, nhưng thân thể của nàng đã trổ mã đến không chê vào đâu được.

- Cưng à, có muốn biến từ C thành D không?

Đường Kim vừa đùa nghịch bộ vị kia của Hàn Tuyết Nhu vừa cười hì hì bên tai nàng:

- Em ngoan hiền như vậy, anh nên tặng em một chút phần thường.

- Không cần đâu.

Hàn Tuyết Nhu khẽ thở gấp:

- Khi còn bé em luyện thể dụng dụng cụ, sau này lớn lên cao quá, không thể tập nữa nên đổi sang thể dục nhịp điệu. Nhưng bây giờ chỗ đó quá lớn, mẹ nói như vậy không thích hợp tập luyện nghệ thuật thân thể.

- Không cần luyện, sau này em chỉ cần biểu diễn cho anh là được, yêu cầu của anh thấp lắm.

Đường Kim cười hì hì, một tay đã bơi vào bên trong áo của nàng.

Đúng lúc Đường Kim sắp trực tiếp leo lên vùng đất mộng mơ kia, Hàn Tuyết Nhu đột nhiên lại dùng sức giãy ra, nàng nhẹ nhàng nhảy lên giường, sau đó mới xoay người nhìn hắn, cười kiều mỵ một tiếng:

- Nè, không phải anh muốn thử bồn tắm matxa ở đây sao? Anh đi tắm trước đã!

- Cưng à, tắm cùng nhau đi!

Đôi mắt nóng rực của Đường Kim nhìn Hàn Tuyết Nhu.

- Không được, anh đi trước!

Hàn Tuyết Nhu rất kiên quyết.

- Được rồi.

Đường Kim có chút tiếc hận, nhưng không kiên trì nữa. Nhanh chóng vào phòng tắm, nhưng hắn lại không hưởng thụ bồn tắm matxa, chỉ tùy tiện tắm rửa rồi mặc đồ ra ngoài.

Hàn Tuyết Nhu có chút sững sờ:

- Ế, sao nhanh vậy?

- Cưng à, tới lượt em rồi.

Đường Kim cười hì hì nói:

- Muốn anh ôm em vào bồn tắm không?

- Không cần!

Hàn Tuyết Nhu nhảy xuống giường, chạy vào phòng tắm, đóng cửa lại. Vẫn còn lo lắng Đường Kim lẻn vào, đặc biệt nói một tiếng:

- Nè, cấm anh vào nha! Anh mà vào là em không để ý tới anh nữa đó. Nguồn tại http://Truyện FULL

Đường Kim đang định chui vào, vừa nghe nói vậy thì cũng chỉ đành nhịn xuống. Không chỉ vì cái nhỏ mất cái lớn, cũng giống như vừa rồi hắn không vì hưởng thụ bồn tắm matxa mà trễ nải việc hưởng thụ bạn gái xinh đẹp vậy.

Đường Kim dựa vào cái giường lớn kia, bắt đầu nóng ruột chờ mong. Hàn Tuyết Nhu tắm thật lâu, không biết nàng ở bên trong hưởng thụ matxa hay là đấu tranh tư tưởng. Tóm lại, Đường Kim cảm thấy qua rất lâu, phòng tắm mới mở cửa. Sau đó, tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, vài giây sau, Hàn Tuyết Nhu chỉ bọc một cái khăn tắm xuất hiện ở cửa, giây lát đã đánh sâu vào thị giác của Đường Kim.

Mái tóc ướt nhẹp tùy ý xõa xuống, trên mặt hình như còn bọt nước chưa khô, giống như phù dung dưới sương, trong thanh thuần lại có một chút cuồng dã.

Cặp đùi đẹp trắng nõn, mảnh khảnh và thon dài không được khăn tắm bao bọc hoàn toàn, da thịt trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp, giờ khắc này đều mang tới hấp dẫn cực lớn với Đường Kim. Nhưng hắn cũng không động đậy, bởi Hàn Tuyết Nhu đang từ từ tới bên hắn, nhanh chóng nhảy lên giường:

- Ê, Đường Kim, em nói rõ ràng một việc trước.

Ánh mắt Hàn Tuyết Nhu lại càng thêm kiều mỵ, mọng nước, giống như có thể nhỏ mật bất cứ lúc nào.

- Cưng à, em nên gọi là chồng nha.

Đường Kim cười hì hì một tiếng.

- Em không thèm gọi anh là chồng!

Hàn Tuyết Nhu kiều hừ một tiếng:

- Em nói cho anh biết, mặc dù em và anh đánh cuộc, nhưng bây giờ còn chưa có kết quả. Cho nên em cũng chưa bại bởi anh. Nói cách khác, bây giờ em có làm cái gì cũng không liên quan tới đánh cuộc. Em làm như vậy chỉ là vì em thích thế, anh rõ chưa?

- Vô cùng rõ.

Đường Kim cười rạng rỡ:

- Cưng à, anh cảm thấy chúng ta nên thẳng thắn một chút. Em không cảm thấy, giữa chúng ta bây giờ có rất nhiều thứ vướng víu sao?

Hàn Tuyết Nhu nhẹ nhàng buông khăn tắm, làm nó chậm rãi chảy xuống. Nàng nhìn Đường Kim:

- Bây giờ đủ thẳng thắn chưa?

- Đủ trơn, đủ trắng... (Giải thích chút, thẳng thắn = thản bạch, thản = trơn, bạch = trắng. Hỏi: thản bạch chưa, Đáp: đủ thản, đủ bạch)

Đường Kim lẩm bẩm tự nói, ánh mắt trở nên nóng bỏng dị thường. Nhưng hắn rất nhanh không nói được nữa, bởi Hàn Tuyết Nhu đã chủ động chặn miệng hắn lại.

Trong nháy mắt, Đường Kim đã dung nhập vào một thế giới mộng ảo. Buổi tối nay nhất định là một đêm không ngủ, Hàn Tuyết Nhu cũng vậy. Hai nam nữ trẻ tuổi không chút kinh nghiệm nào, bằng vào bản năng của loài người cùng sự tò mò, lại đi nghiên cứu cấu tạo thân thể đối phương. Tính tò mò của loài người làm họ không ngừng "tiến sâu", thăm dò sự huyền bí và vĩ đại của nhân tính. Mà thành quả nghiên cứu một đêm này cũng tương đối lớn, rốt cuộc thiếu niên vĩ đại đã biến hình thành siêu nhân... à nhầm, người đàn ông vĩ đại. Mà thiếu nữ xinh đẹp như nụ hoa, cuối cùng cũng đã nở rộ trong tối nay, hoàn thành sự chuyển biến lớn nhất trong cuộc đời nàng.

- Người đàn ông vĩ đại không thể thiếu nhân tính. Rốt cuộc anh cũng có nhân tính rồi.

Sáng sớm, Đường Kim thỏa mãn tự lẩm bẩm. Sau đó nhìn Hàn Tuyết Nhu đang rúc trong ngực:

- Da thịt như tuyết, thân thể mềm mại. Cưng à, em đúng là người cũng như tên a. Anh nên gọi em là Tuyết Tuyết hay Nhu Nhu đây? Không bằng gọi Tiểu Tuyết Tuyết, hay Tiểu Nhu Nhu nhá?

- Anh đừng buồn nôn nữa.

Hàn Tuyết Nhu cũng chưa ngủ, mắt vẫn nhắm lại, giọng nói mệt mỏi, càng thêm mấy phần kiều mỵ:

- Anh gọi tên em là được, nếu không gọi là Tiểu Nhu. Cái gì Tuyết Tuyết Nhu Nhu kia, nghe nổi cả da gà!

- Hay là gọi Tuyết Nhu nha.

Đường Kim suy nghĩ một chút:

- Cưng à, chỉ có xưng hô như thế mới thực sự thể hiện ưu điểm của em a.

- Được rồi, em mệt lắm, ngủ trước đã. Không cho nghịch người em nữa.

Hàn Tuyết Nhu vừa nói, thanh âm vừa nhỏ dần, sau đó thực sự ngủ say.

Làm nghiên cứu cũng hao thể lực, đặc biệt là nghiên cứu thân thể thế này. Hàn Tuyết Nhu mệt mỏi như thế cũng không kỳ lạ. Trên thực tế, Đường Kim cũng thấy hơi rã rời, cho nên hắn cũng nhanh chóng ôm Hàn Tuyết Nhu rồi ngủ say.

Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu gần như cùng tỉnh dậy. Bởi vì điện thoại của cả hai cùng vang, sau đó hai người chia ra tìm điện thoại, nghe máy.

- Ê, ai vậy?

Đường Kim ngáp một cái.

- Cậu là ai? Cậu làm gì con gái tôi rồi?

Người bên kia đầu dây trở nên căng thẳng dị thường.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv