Lẳng lặng ngồi ở một góc của hội tràng, Cổ Diêu đầu đội mũ lưỡi trai, mặt cúi xuống rất thấp.
Mũ vốn không phải là trang phục thời trang của Tạp Địch đại lục, bất quá cũng không phải là không ai mang, lúc này mọi người đều tập trung chú ý vào lôi đài, cũng không ai phát hiện người đứng ở góc khuất kia chính là nhân vật chính trong sự kiện nhà vệ sinh nổi danh, cũng là kẻ giữa trưa bất ngờ đánh bại Mộc Linh Linh.
Lúc này, người nào cũng không quan trọng, Đoan Mộc Tình đã lên đài rồi.
Mặc một thân áo màu xanh biếc, Đoan Mộc Tình lộ vẻ thanh xuân phơi phới, đây cũng là lợi ích của việc tu luyện mộc đấu khí.
Nàng rất mỹ lệ, cho dù hơn nửa năm trước xảy ra chuyện phi thường không thoải mái đó, số người ái mộ nàng vẫn là đếm không hết. Chỉ cần vốn là nam nhân tâm lý bình thường cũng thích cô gái ôn nhu động lòng người.
Có lẽ là bởi cuộc sống Học viện, càng kết giao nhiều bằng hữu bóng ma trong lòng nàng càng phai nhạt, Đoan Mộc Tình không hề còn sắc mặt buồn bực nữa, thay vào đó vẻ hồng nhuận vui tươi hay cười.
Đứng đối diện Đoan Mộc Tình là một thích khách, trên mặt không chút biểu tình, ý nghĩ trong lòng không lộ ra. Trong chiến đấu, mười thích khách thì có đến chín người có loại bộ dáng này, bọn họ sẽ không để cho đối thủ thông qua vẻ mặt mà đoán ra hành động của bản thân, từ đó bất ngờ công kích sẽ đạt hiệu quả cao.
Trận đấu này hai đối thủ phân biệt là, Vũ áo bộ, mộc hệ, năm nhất, ban một Đoan Mộc Tình, cùng Vũ áo bộ, thích khách hệ, năm nhất, ban bốn, Chiêm Mỗ Sĩ.
Đây là một trận đấu cao cấp, Đoan Mộc Tình thì không cần phải nói, Tiểu công chúa của một trong bát đại cổ, lấy thần mộc đấu khí mà nổi tiếng - Đoan Mộc gia tộc. Nàng từ lúc tiến nhập Thần thánh học viện tới nay, kỳ thi kiểm tra cuối tháng của mộc hệ chưa từng có một ai vượt qua nàng.
Mà Chiêm Mỗ Sĩ cũng là tuyển thủ hạt giống của thích khách hệ, đồng thời cũng là học viên của học viện khác đến tu sinh, có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Cho dù khả năng thắng của hắn thấp hơn, bất quá ít nhất có thể gây phiền toái cho Đoan Mộc Tình, cho nên trận đấu này phi thường đáng xem. Hơn nữa mọi người cũng muốn ngắm Đoan Mộc Tình trong trạng thái chiến đấu.
Giữa sân người xem tuy nhiều, nhưng lại không phân chia đến mức cực đoan như trận của Cổ Diêu và Tạp La. Số người ủng hộ Đoan Mộc Tình tuy là chiếm tuyệt đại đa số, bất quá Chiêm Mỗ Sĩ cũng là cường giả hữu danh đáng tôn kính, cho nên người xem cũng không chê bai gì. Bọn họ chỉ muốn nhìn hai người biểu diễn.
Cơ hồ ngay khi trận đấu bắt đầu, trên sân đã không còn thân ảnh của Chiêm Mỗ Sĩ.
Trận đấu này đang tiến hành vào ban đêm. Đối với thích khách am hiểu ẩn nấp mà nói chính là thiên thời, càng huống chi tu vi ám ảnh đấu khí của Chiêm Mỗ Sĩ lúc thi triển kỹ năng có thể cùng đêm tối hòa hợp toàn thể, khó có thể phát hiện.
Như vậy, trên lôi đài chỉ còn lại Đoan Mộc Tình, đương nhiên đây chỉ là hiện tượng mặt ngoài, Chiêm Mỗ Sĩ có thể ẩn nấp ở bất cứ đâu, tựa như con báo đang đi săn, tìm kiếm cơ hội tùy thời đánh lén Đoan Mộc Tình.
Đoan Mộc Tình lấy ra vũ khí của nàng. Mộc nguyên tố màu sáng tràn đầy sức sống, thần mộc đấu khí vốn là tồn tại cao nhất trong mộc hệ đấu khí, sức sống lại càng tràn đầy.
Dưới sự kích thích mạnh mẽ của thần mộc đấu khí, cây hoa hồng trông như vừa bị đào cả gốc lên hóa dài như trường tiên, mà gai hoa hồng cũng đồng dạng trở nên sắc bén như dao.
Hoa hồng này, chính là vũ khí của Đoan Mộc Tình.
Tay cầm mân côi tiên, Đoan Mộc Tình lẳng lặng đứng, đem linh giác đề cao tới mức tối đa, chỉ cần nàng tìm ra nơi Chiêm Mỗ Sĩ ẩn thân, hoa hồng trong tay sẽ lập tức đánh tới.
Bất quá sau khi đợi một lúc, Đoan Mộc Tình lại không thu hoạch được gì, cái này là bởi thích khách hẳn là đang ẩn nấp ở xa không tới gần chỗ nàng.
Đoan Mộc Tình rất nhanh hiểu rõ ý đồ của Chiêm Mỗ Sĩ, không phải hắn sợ giao thủ sẽ thua trong năm phút đồng hồ mà trì hoãn thời gian, mà là chiến thuật tiêu hao. Cho dù hắn không tiến công, chính mình cũng phải mọi thời khắc đề cao linh giác để phòng thủ, như vậy tinh thần lực cùng thể lực sẽ liên tục hao tổn.
Càng là thích khách cường đại, lại càng nhẫn nại, thích khách đứng đầu thậm chí có thể vì một lần ám sát mà ẩn nấp tại một phương mấy ngày mấy đêm không ăn không uống bất động.
Có thể đoán được Chiêm Mỗ Sĩ chắc chắn phi thường kiên nhẫn, chờ đợi cho đến biết vừa lực lượng của đối thủ giảm xuống rõ ràng mới phát động công kích bất ngờ.
Mặc dù tình hình chiến đấu không kịch liệt, thực tế hai người chưa so qua chiêu nào. Bất quá phần lớn người xem đều có mắt quan sát, bọn họ nhìn ra được đây là một hồi chiến đấu yên lặng, nhưng lại phi thường âm hiểm.
Trên chiến trường, chiến thuật cũng là thứ cực kỳ quan trọng, chiến thuật thích đáng hay không thích đang đều có khả năng khiến kết quả hoàn toàn bất đồng.
Trong trận đấu này, thực lực của Đoan Mộc Tình không hề nghi ngờ chiếm thượng phong, song bởi vì đối phương chiến thuật cao minh, làm nàng lâm vào thế bị động. Địch trong tối ta ngoài sáng, tình thế rất bất lợi.
Đương nhiên, Đoan Mộc Tình sẽ không uất ức đến bất chiến mà bại. Nếu đối thủ đã như vậy, thà rằng trước hết đem quyền chủ động đoạt lại đi!
Được thần mộc đấu khí màu xanh cuồn cuộn không ngừng truyền vào, cây mân côi tiên như gặp mưa xuân, một đóa tiên hoa giống như nấm mọc sau mưa rất nhanh nở ra.
Vung cây hoa hồng lên trời, cánh hoa hồng tươi đẹp ướt át nhất thời như hoa vũ trên trời rơi xuống, bao phủ khắp cả lôi đài. Đoan Mộc Tình đừng giữa làn mưa hoa đó tựa như nữ thần của các loài hoa, hoa hồng tươi đẹp như làm nổi bật vẻ đẹp của Đoan Mộc Tình lên.
Hình ảnh này vĩnh viễn được khắc lại sâu trong lòng rất nhiều nam đệ tử ở đây, cũng vĩnh viễn khắc sâu vào lòng Cổ.
Đoan Mộc Tình toàn bộ tinh thần chăm chú mà chờ đợi hoa vũ hạ xuống, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười, bởi vì nàng tìm được rồi.
Tay vung ra sau, mân côi tiên như độc xà bắn ra, lại duỗi dài thêm mấy trượng kích tới một góc lôi đài.
Chiêm Mỗ Sĩ thân hình lộ ra trước mặt mọi người, ám ảnh thuật tiềm hành mặc dù bí mật, đồng dạng cũng có khuyết điểm, đó chính là phải di chuyển thong thả, như vậy tất nhiên tránh không thoát trường tiên của Đoan Mộc Tình.
Thích khách khinh công hết sức cao minh, sau khi bại lộ Chiêm Mỗ Sĩ như điện tránh một kích đó, song cây trường tiên giống như có tánh mạng đột nhiên quay ngược lại.
Đem thân thể Chiêm Mỗ Sĩ mạnh mẽ trói lại. Đến đây vẫn chưa chấm dứt, trường tiên một vòng một vòng mà vờn quanh, cho đến khi đem Chiêm Mỗ Sĩ hoàn toàn bao ở bên trong. Đây là vũ kỹ của Đoan Mộc - Linh Xà Phược.
Sức lực của rắn phi thường thật lớn, một con mãng xà khi quấn vào, ngay cả voi cũng giãy không được. Cùng một vị thích khách chiến đấu khi, chiến thuật tốt nhất là phong tỏa hành động của hắn, như vậy hắn không thể ấn núp rồi.
Đoan Mộc Tình tay run lên, trường tiên mang theo Chiêm Mỗ Sĩ bay trở về, bây giờ hắn đã mất đi năng lực hành động, đối mặt với mãnh chiêu này của Đoan Mộc Tình, nói không chừng một kích này đã phân thắng bại rồi.
Cũng may Chiêm Mỗ Sĩ dù sao cũng không phải thích khách bình thường, thân thể hắn đột nhiên tản ra một trận hắc quang. Tai trung tâm hắc quang thân thể Chiêm Mỗ Sĩ tựa như bôi mỡ từ trong trói buộc của trường tiên phút chốc chui ra.
Cự mãng có thể làm cho voi không thể động đậy, nhưng chưa chắc có thể vây khốn một con cá chạch nhỏ. Hành động bị hạn chế là tối kỵ của thích cho nên rất nhiều thích khách có kỹ năng thoát khỏi trói buộc, Chiêm Mỗ Sĩ dùng Ám ảnh du ngư thuật chính là một loại kỹ năng cao minh trong đó.
Sau khi thoát vây Chiêm Mỗ Sĩ cũng không vội vã trả đòn, mà lại một lần mà biến mất trong hắc ám, hắn cho rằng vừa rồi vốn là Đoan Mộc Tình mượn hoa vũ để tìm chỗ ẩn thân của mình, mà bây giờ hoa vũ đã ngừng rồi.
Bất quá mân côi tiên của Đoan Mộc Tình lại đánh ra, chuẩn xác kích đúng chỗ ẩn thân của hắn.
"Ách?" Chiêm Mỗ Sĩ không thể không lần nữa bại lộ thân hình, lần này hắn rất cẩn thận, không bị linh xà phược quấn lên. Tránh được công kích hắn lại một lần nữa ẩn nấp trong bóng tối.
Chỉ tiếc lần này lại thất bại rồi, mân côi tiên của Đoan Mộc Tình vẫn đánh tới.
Chiêm Mỗ Sĩ đầy bụng nghi vấn. bất quá hắn ý thức được Đoan Mộc Tình khẳng định tìm ra hành tung của mình, chỉ là dùng biện pháp gì hắn không rõ ràng lắm.
Sự tình tới mức này, ẩn núp nữa cũng không để làm gì. Nếu như vậy, không bằng quang minh tiến hành công kích đi, mặc dù đây là hạ sách, nhưng Chiêm Mỗ Sĩ không còn lựa chọn. Cũng may Đoan Mộc Tình sử dụng chính là roi, người sử dụng loại vũ khí tầm xa này, năng lực cận chiến tương đối yếu kém, mà cận thân du đấu vốn là sở trường của thích khách.
Chiêm Mỗ Sĩ đột nhiên vung tay, hình như ném ra vật gì vậy, chỉ là không ai có thể nhìn rõ. Dùng ám ảnh đấu khí phát ra ám khí, cũng là phi thường bí mật.
Bất quá Chiêm Mỗ Sĩ có thể thu liễm hơi thở, nhưng ám khí lại không có loại năng lực này, cao thủ như Đoan Mộc Tình tự nhiên am hiểu thuật ‘Thính Phong Biện Khí’. Mân côi tiên trong không trung đánh ra, nghe được "Đinh" liên tục vài tiếng vang, tựa hồ có vật gì bị đánh rơi rồi.
Chiêm Mỗ Sĩ cũng không nghĩ vài mũi ám khí có thể thương tổn đối thủ, tác dụng chính của chúng thuần túy là hấp dẫn sự chú ý của Đoan Mộc Tình mà thôi. Thừa dịp lúc này, Chiêm Mỗ Sĩ đã lướt qua trường tiên, áp sát Đoạn Mộc Tình.
Đoan Mộc Tình tay cấp bách rung lên, không trung xuất hiện hơn mười đạo tiên ảnh (bóng roi), chỉ là cho dù nàng sử roi rất linh hoạt, nhưng dù sao vũ khí dài khó có thể dùng ở khoảng cách ngắn, càng huống chi đối thủ của nàng là thích khách nổi tiếng nhanh nhẹn.
Chiêm Mỗ Sĩ thân hình phiêu hốt không ngừng, thoải mái tránh khỏi tiên ảnh.
Cho đến khi chỉ còn cách Đoan Mộc Tình ba mươi thước, trong tay hắn lại không có vũ khí. Đương nhiên, thích khách cũng không giống ngoại công cao thủ am hiểu không quyền công kích (công kích không dùng vũ khí, chỉ dùng quyền thuật), xác thực mà nói là không ai có thể nhìn thấy vũ khí của hắn. Dưới ám ảnh thuật thanh chủy thủ cũng mất đi bóng dáng, khiến cho đối thủ dễ dàng phán đoán sai lầm.
Sau khi tiến vào phạm vi công kích, Chiêm Mỗ Sĩ bộ pháp không hề hoa lệ, thích khách luôn như vậy, thủ pháp tấn công đơn giản không hề đẹp mắt, bất quá nếu nhìn vẻ ngoài đó mà khinh địch thì sẽ bị chủy thủ trong tay bọn nó vô thanh vô tức đoạt đi sự sống.
Cơ hồ trong nháy mắt, Chiêm Mỗ Sĩ tiến vào phạm vi mười năm thước, đây đã là khoảng cách gần, đã có thể công kích rồi, bất quá Chiêm Mỗ Sĩ hoàn lại phi thường kiên nhẫn, đây cũng không phải khoảng cách công kích tốt nhất của hắn.
Còn hai mươi thước! mười chín thước!
Trong lúc dùng tốc độ cao áp sát, Chiêm Mỗ Sĩ trong đầu đã tính toán khoảng cách cùng tốc độ song phương. Cấp bậc thích khách như hắn, tính toán ước lượng tuyệt đối chuẩn xác, sai số là rất rất nhỏ. Phải biết rằng trong lúc ám sát, chỉ cần sai một ly, kết quả có lẽ đã trái ngược rồi.
Mười lăm thước, lúc này dưới chân đột nhiên đau nhói, Chiêm Mỗ Sĩ cũng không biết đau đớn này là tại sao, hắn vững tin đã né qua mân côi tiên rồi, chẳng lẻ Đoan Mộc Tình cũng có vô hình công kích như ám ảnh đấu khí? Không để ý nữa, Chiêm Mỗ Sĩ tốc độ vẫn như trước không giảm, loại đau nhức nhỏ nhoi này hắn vẫn chịu được.
Song trận đau đớn nhanh chóng lan ra toàn thân, khiến cho hắn không thể không bị chậm lại, sau đó hắn phát hiện nơi phát ra công kích.
Trong phương viên ba mươi thước, trên mặt đất cánh hoa hồng bay lên, lấy Đoan Mộc Tình làm trung tâm phiêu phủ dao động. Cánh hoa này không phải cánh hoa bình, mà đã biến dị dưới tác động của thần mộc đấu khí....
Mỗi cánh hoa sắc bén như dao, vô tình cắt vào bất cứ thứ gì tiến vào phạm vi của chúng.
Mân Côi Chi Vũ, siêu cường phòng ngự kỹ năng của Đoan Mộc Tình!
Mà Chiêm Mỗ Sĩ vừa vặn ở vào giữa phạm vi của Mân Côi Chi Vũ, tiến không được lùi không xong, một cánh hoa hắn không để ý, bất quá vô số cánh hoa hồng hợp lại, lực phá hoại đương nhiên đáng sợ rồi, HP của Chiêm Mỗ Sĩ tụt xuống nhanh chóng.
Khẽ cắn môi, Chiêm Mỗ Sĩ trên người hắc quang bạo phát, tăng mạnh phòng ngự. thân hình thẳng tắp bay tới, tận lực giảm bớt lượng máu chảy ra đồng thời mạnh mẽ phá vỡ một tầng cánh hoa phi thân đâm tới Đoan Mộc Tình. Chủy thủ trong tay cũng lần đầu lộ ra nguyên hình. Tiếp tục ẩn dấu vũ khí cũng không để làm gì, liều mạng một kích, cũng là cơ hội thủ thắng duy nhất của hắn.
Đoan Mộc Tình thấy thế không chút hoang mang, vung tay lên, các cánh hoa không còn chuyển động xung quanh nàng nữa, mà là hội tụ thành dòng, cuồn cuộn không ngừng mà hướng Chiêm Mỗ Sĩ bay đi.
Đối mặt với dòng sông cánh hoa này, Chiêm Mỗ Sĩ nghịch lưu mà lên, có vẻ phi thường gian nan. Tốc độ cũng chậm dị thường.
Áp lực phút chốc giảm đi. Các cánh hoa cũng đều rơi xuống đất, không còn khả năng sát thương nữa. Chỉ là Chiêm Mỗ Sĩ cũng không bởi vậy mà vui sướng, trái ngược hắn đứng lại, mặt không chút thay đổi nói: "ta thất bại."
Trên màn hình lớn. HP của hắn đã bằng không.
Cũng không phải là Đoan Mộc Tình lực lượng không mạnh, mà là nàng đã thắng trận đấu, vì vậy mân côi chi vũ mới dừng lại, nếu không đối thủ rất có thể bị thương nặng, nàng dù sao cũng là một cô gái thiện lương, tuyệt sẽ không vì thắng lợi mà ra tay độc ác.
"Đoan Mộc Tình đồng học, cảm tạ thủ hạ lưu tình. Ngoài ra, ta có một vấn đề, Đoan Mộc Tình đồng học, có thể giải đáp cho ta được không?"
Đoan Mộc Tình gật đầu cười: "Đương nhiên có thể."
"Xin hỏi, ngươi làm thế nào hiểu rõ ám ảnh tiềm phục thuật địa của ta? Vừa mới bắt đầu ta tưởng là do trận hoa vũ kia, bất quá sau lại ta đã rất cẩn thận tránh đụng tới cánh hoa trên mặt đất rồi, mà vẫn bị phát giác, điểm này ta nghĩ không ra."
"Quả thật vốn là thông qua hoa vũ, chỉ bất quá khác với phán đoán của ngươi một chút." Đoan Mộc Tình cười cười: "Ta cũng không phải là từ dị động của cánh hoa mà phán đoán chỗ ẩn thân của ngươi, mà là phấn hoa."
"Phấn hoa?"
"Đúng, hoa hồng sau khi được thần mộc đấu khí kích hoạt đã sinh ra biến dị, cùng hoa hồng bình thường có điểm bất đồng, tên gọi của nó là kim phấn hoa hồng, phấn hoa rất đặc biệt, có khả năng bám rất chặt. Trên người ngươi đã bám đầy phấn hoa, chỉ là khó có thể cảm thấy mà thôi, mà ta có thể thông qua phấn hoa cảm ứng được vị trí của ngươi, là như thế đó."
"Hô, nguyên lai là như vậy." Chiêm Mỗ Sĩ hiểu rõ nói: "Đoan Mộc Tình đồng học, cơ trí của ngươi làm cho ta kính nể, ta thua tâm phục khẩu phục, một lần nữa cảm tạ ngươi chỉ giáo."
Sau khi hành lễ, Chiêm Mỗ Sĩ liền hạ tràng, hắn quả thật vốn là một cường giả tu dưỡng rất tốt.
Nếu như bởi vì thất bại mà căm hận đối phương, như vậy không cách nào tiến bộ. Trái lại, từ trong chiến đấu hấp thụ giáo huấn, thì có thể phát triển thêm một tầng.
Khán giả đối với trận đấu đặc sắc này nhiệt liệt vỗ tay, cho Đoan Mộc Tình, cũng cho Chiêm Mỗ Sĩ. Người thắng không kiêu, người bạn không nản, bọn họ chính thức tuân thủ tinh thần của Kỳ thi đấu hàng năm.
Cổ Diêu lần đầu nhìn thấy Đoan Mộc Tình triển lộ vũ kỹ, cho dù hai người thân mật tháng trước, bất quá ngay lúc đó nàng đã bị cấm chế, lực lượng đều bị phong tỏa rồi.
Nàng thật sự rất lợi hại, so với trong tưởng tượng địa còn muốn lợi hại hơn nhiều!
Trong trận đấu giữa trưa vừa rồi, chính mình cơ hồ dùng hết tâm tư mới gian nan mà chiến thắng Mộc Linh Linh, lúc ấy lại còn có rất nhiều nhân tố ngẫu nhiên ở bên trong. Đầu tiên, Ám lưu phất hoa thủ vốn là khắc tinh của ám khí, tiếp theo, Mộc Linh Linh vì muốn lấy ba điểm để tấn cấp nên tâm lý hơi hấp tấp, cùng với vận khí lúc cuối cùng, nếu như Đàm hoa nhất hiện bắn ngược ít đi vài mũi phi châm, hắn chắc chắn thua.
Tổng hợp đủ loại nhân tố mới cực kỳ miễn cưỡng mà thắng đối thủ, mà Mộc Linh Linh thực lực còn thấp hơn Chiêm Mỗ Sĩ vài cấp.
Một người, chung quy có thể có vận khí tốt như vậy mãi sao? Đương nhiên không có khả năng.
Lần đầu cùng Mộc Linh Linh chiến đấu Cổ Diêu đã đạt được hai điểm, thành công tấn cấp, đạt được quyền lợi miễn chiến một trận, đợi những người khác thu thập đủ điểm lại một lần nữa rút thăm.
Hai trận kế tiếp, cũng là thi đấu cùng ưu tú đệ tử Cổ Diêu đều thua, bởi vì cùng hắn quyết đấu không phải người dùng ám khí, hơn nữa đối thủ thấy hắn đánh bại Mộc Linh Linh đã không dám coi thường, cẩn trọng ra chiêu, thực lực chênh lệch, Cổ Diêu vốn là không có cơ hội chiến thắng.
Hai trận này hắn đều mất đi một điểm, trở lại vị trí khởi điểm, bất quá căn cứ theo quy tắc, chỉ cần thua một trận nữa hắn sẽ mất tư cách tấn cấp trong Kỳ thi đấu năm nay.
Hạ Hầu Cẩn, Đông Phương Lộ, Tạp La chiến đấu cùng lấy được được ba điểm, như vậy được ngưng chiến hai trận, cùng ngày Cổ Diêu thi đấu trận thứ ba bọn họ mới tiến hành trận thứ hai, cũng không có ngoại lệ lại lấy thêm ba điểm, như vậy lại được nghỉ hai trận nữa.
Đoan Mộc Tình thắng Chiêm Mỗ Sĩ đạt được hai điểm, sau khi rút thăm lại cũng lấy được được ba điểm, khi Cổ Diêu đấu trận thứ ba cũng không cần đối chiến mà có thể tiếp tục chờ đợi.
Tràng thi đấu của năm nhất diễn ra rất sôi động, các đối thủ tiềm năng cho chức vô địch vẫn tiếp tục thẳng bước tiến, kỳ quái chính là, một vị cao thủ khác người đứng đầu hậu tuyển đầu năm, Hách Liên Kiếm, trận đầu tiên thắng được ba điểm nhưng trong hai trận chiến sau, trận thứ hai lại đột nhiên thất bại, hơn nữa thua cả ba điểm!
Cho dù đụng phải đám người Hạ Hầu Cẩn, Đông Phương Lộ, Tạp La, hắn cho dù không thể thắng, cũng không thua thảm đến vậy.
Xác thực mà nói Hách Liên Kiếm không phải chiến bại, đối thủ so với hắn yếu hơn nhiều lắm, lúc ấy chỉ mong có thể chống giữ qua năm phút đồng hồ, cũng tận lực làm cho Hách Liên Kiếm giảm bớt một phần mười HP, không thua mất hai điểm cũng tính là hoàn mỹ rồi.
Ai ngờ trận đấu ngay từ đầu Hách Liên Kiếm ngay cả liếc mắt cũng không nhìn đối thủ một cái, trực tiếp hạ đài, cái này cũng tương đương với bỏ cuộc, mặc dù HP của hắn vẫn còn đầy, bất quá theo quy tắc vẫn tính là thua ba điểm, trở về khởi điểm.
Không nghĩ tới vừa không mất điểm, lại còn được lời thêm ba cái, đối thủ của Hách Liên Kiếm vui mừng lẫn sợ hãi đồng thời cũng không hiểu chút nào.
Ngoài hoa tâm, cuồng vọng ở ngoài, Hách Liên Kiếm cũng là người rất trọng mặt mũi, có thể chịu được dùng phương thức này để thua trận đấu, quả thật rất khó tin!
Đừng nói là hắn, đại khái cả Học viện mọi người không ai nghĩ ra tại sao Hách Liên Kiếm lại làm cái động tác kỳ dị như vậy.
Mà các tuyển thủ không có điểm nào thì ưu sầu không thôi, thi đấu đã qua bốn ngày, mỗi người cũng kinh nghiệm bốn trận chiến, thực lực đã rõ ràng rồi. Trong các trận sau này họ sẽ có thêm điểm để tấn cấp, hay mất điểm, hay vẫn giữ nguyên không có điểm nào? Số người như vậy còn lại đã không nhiều lắm, chỉ tầm mấy chục người.
Cho dù trong mấy chục người này, ngẫu nhiên gặp phải Hách Liên Kiếm tỷ lệ rất thấp, bất quá nếu gặp phải, đương nhiên thua rồi.
Học viên không có điểm nào, cơ bản cũng muốn đánh một trận cuối cùng ra trò, chưa người nào hy vọng chính mình ở trận cuối này thi đấu đến mức khó coi.
Căn cứ vào quy tắc rút thăm của Học viện, người nào đã bốc một lần tạm thời không có cơ hội bốc tiếp lần thứ hai, trừ phi tất cả mọi người đã rút hết thì rút thăm mới lại một lần nữa bắt đầu.
Ba trận đấu trước, đều là người khác bốc thăm trúng Cổ Diêu, mà lần cuối cùng này rốt cục đến phiên hắn chủ động rút thăm quyết định đối thủ.
Các đệ tử không có điểm khác, trong phòng rút thăm đưa tay luồn vào trong cái rương vừa âm thầm cầu khẩn: ngàn vạn lần không nên bốc phải cái tên kia.
Các đệ tử đã rút thăm xong đi ra, người rút sau lại càng thêm lo lắng, bởi vì tỷ lệ bọn họ bốc phải Hách Liên Kiếm lại tăng thêm rồi.
Rất nhanh đến phiên Cổ Diêu, cũng là người duy nhất không hề cầu khẩn, đưa tay đút vào trong rương, rút mảnh giấy nhỏ rồi mở ra.
Thật là oan gia ngõ hẹp, hay là số mệnh địa an bài, trên tấm giấy nhỏ viết là: “Vũ áo bộ tự do hệ năm nhất ban một, Hách Liên Kiếm!”