Lam Duê tự ôm lấy mình, đưa tay ném áo khoác trên người trở về!
"A, lúc này anh còn hình thức gì chứ? Tự mình mặc vào!"
Quần áo anh mặc trên người so với cô cũng chẳng dày hơn là bao, đưa áo khoác cho cô, anh chỉ còn lại một chiếc áo sơ mi thật mỏng, muốn chết cũng không cần dùng đến biện pháp này!
Lăng Ngạo sắc mặt tái xanh, đưa tay bắt được chiếc áo khoác cô ném tới, gân xanh trên tay cũng một phen nhốn nháo!
Người phụ nữ đáng chết, quả thật là anh xen vào việc của người khác rồi!
Không nói câu nào, siết chặt lấy áo khoác, đáy mắt mang theo luồng hơi rét buốt. Anh lạnh lùng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, quật cường của cô, chân mày hơi chau lại, không biết đang suy nghĩ chuyện gì!
Thật vất vả mới cầm cự được đến hơn nửa đêm, hai người lúc này đã bị đông cứng, sắc mặt lúc xanh lúc trắng!
Sa mạc về đêm, có vẻ rất tĩnh lặng, ngoại trừ những cồn cát mênh mông, chẳng có gì khác cả!
Lam Duê bây giờ đã bị đóng băng, có chút mơ hồ, chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới cũng cứng lại một cách khác thường. Lăng Ngạo ở một bên, hơi ghé mắt nhìn sang phía cô, đôi môi mỏng cụp xuống, rõ ràng cho thấy vẻ không ưa!
Nện từng bước chân chắc chắn, Lăng Ngạo đứng trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống!
"Chuyện gì?" Lam Duê nheo cặp mắt tinh anh, lười biếng hỏi. Hiện tại, cô thật sự không còn hơi sức nói chuyện với anh rồi, thế mà bộ dạng của người đàn ông này ngược lại tựa như chẳng có chuyện gì? Quả thật, đúng như câu nói kia, nam nữ khác nhau, nói trắng ra là sức chịu đựng khác nhau đi!
Chẳng nói chẳng rằng nhìn cô, việc này làm toàn thân Lam Duê không được tự nhiên. Bất chợt anh đưa cánh tay rắn chắc của mình ra, lập tức ôm lấy cơ thể lạnh buốt của cô. Âm thanh trầm thấp chẳng mang chút tình cảm nào vang lên trên đỉnh đầu: "Nếu không muốn chết cóng, thì ngoan ngoãn ngồi im!”
Vốn dĩ Lam Duê có chút không được tự nhiên, muốn phản kháng, nhưng sau khi nghe thấy anh nói vậy, cũng ngầm hiểu ra! Quan trọng hơn là, ở trong ngực anh, quả thật ấm hơn rất nhiều!
"Nếu mà bị người ngoài nhìn thấy, không biết sẽ nghĩ như thế nào!"
Cơ thể vừa ấm được một chút, Lam Duê chợt nhớ tới, hai người bọn họ vốn là hận không thể giết chết đối phương ngay tức khắc, thế nào khi đến nơi này, ngược lại đi trợ giúp lẫn nhau. Nếu chuyện này mà truyền đi, không biết sẽ dẫn đến một trận rung chuyển như thế nào!
"Câm miệng!" Lăng Ngạo lạnh lùng trừng mắt nhìn người phụ nữ trong ngực, sắc mặt rất kém!
"Nói cho cùng, tôi thật sự cảm thấy có chút kỳ quái, không phải là anh vẫn rất muốn tôi chết sao? Nói như vậy, không phải sẽ chẳng còn ai đối đầu với anh? Vì sao lần này lại giúp tôi?” Cơ thể hơi động đậy, liền bị người đàn ông kia ôm chặt lấy, hung hăng giữ eo lại, chỉ có thể ngồi bất động, mặc cho anh ôm!
Nhưng mà quả thật bây giờ so với trước đó, trở nên ấm áp hơn nhiều, ít nhất tứ chi trên người đều đã có cảm giác!
Đôi con ngươi đen nhánh của Lăng Ngạo trầm xuống, mím môi không nói.
Cô nói không sai, nếu mà chết vào lúc này, nhà họ Lam mất đi cô, như rắn mất đầu, căn bản không đủ gây sợ hãi.
Thế nhưng vì sao anh lại không làm như vậy?
Có lẽ...... Hơn hai mươi năm nay, đây là đối thủ duy nhất khiến anh cảm thấy khâm phục, hơn nữa còn là phụ nữ!
Từ khi cô tiếp nhận nhà họ Lam, anh tiếp nhận nhà họ Lăng, cuộc tranh đấu giữa bọn họ chưa bao giờ ngơi nghỉ!
Cả hai đều biết, trên thế giới này, trừ đối phương, ai cũng không đủ sức để trở thành đối thủ của bọn họ!
"Tôi là Lăng Ngạo, chiến thắng cô, cần gì dùng đến phương thức như vậy!" Giọng nói trầm thấp, tràn đầy tự tin, giữa bóng đêm ma mị trên sa mạc, lạnh lùng nói!
Dứt lời, kèm theo tạp âm của cánh quạt xoay tròn trên máy bay trực thăng, cả hai biết rõ, người của bọn họ đến rồi!
Quả nhiên, máy bay trực thăng mang biểu tượng của hai nhà đã xuất hiện, hạ xuống ở một chỗ không xa trên bờ cát!
Lam Duê không chút để ý thoát khỏi lồng ngực của Lăng Ngạo. Anh liền khựng lại một chút, rất nhanh thu tay lại, cắm vào trong túi!
"Lam chủ!"
"Thủ lĩnh!"
Hai âm thanh hoàn toàn bất đồng, nhưng đều thể hiện ra sự lo lắng. Máy bay trực thăng vừa hạ cánh, liền thấy bóng dáng của bọn họ, hối hả chạy đến nơi này!
"Tôi còn tưởng rằng phải đến rạng sáng các anh mới tới được, không nghĩ đến nhanh như vậy!" Lam Duê nhận lấy áo khoác trên tay Vân Lãng mặc vào, cười nói!
"Sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm ở sa mạc vô cùng lớn. Lam chủ hôm nay mặc cũng không nhiều. Vân Lãng không muốn đợi đến khi Vân Trạch thi hành nhiệm vụ trở về, liền bị làm thịt!” Lúc này, sự lo lắng trên mặt Vân Lãng đã dần dần tản đi. Lời nói ra từ miệng và vẻ mặt dường như chẳng hề ăn nhập với nhau, tựa như đang đùa giỡn!
"Yên tâm, chỉ cần có tôi ra mặt, Vân Trạch không thể giết được anh!" Dường như mỗi lần nghĩ đến mấy vị hộ pháp bên cạnh mình lúc nào cũng chu đáo, nhưng thủ đoạn lại cực kỳ ngoan độc, Lam Duê không khỏi có chút bật cười trong lòng! Mới vừa tiến lên phía trước mấy bước, chợt cảm thấy có một ánh mắt bén nhọn thấu xương đang phóng về phía mình!
Nghiêng đầu nhìn sang, vừa hay gặp phải gương mặt nguội lạnh của Lăng Ngạo, chẳng hề có chút biểu cảm nhìn cô!
"Đúng rồi, lần này làm phiền Lăng thủ lĩnh trở về thông báo cho ba nhà còn lại. Tôi nghĩ, e rằng hai nhà chúng ta sẽ phải cùng nhau triển khai hội nghị một lần! Về phần địa điểm, vậy lại phải phiền đến Lăng thủ lĩnh đến khi đó báo cho tôi biết rồi!”
Nói xong, Lam Duê cũng không quay đầu lại, trực tiếp leo lên máy bay trực thăng!
Ở trong tầm mắt của Lăng Ngạo, máy bay trực thăng của nhà họ Lam dần dần biến mất!
"Thủ lĩnh?" Âu Liêm khó hiểu nhìn Lăng Ngạo đứng lặng thinh bên cạnh!
Hơi thở trên người Lăng Ngạo chợt biến chuyển, luồng sát khí giết chóc tàn độc chợt tỏa ra bốn phía. Vừa sải bước đi về phía trước, vừa lạnh lùng căn dặn: "Sau khi trở về, lập tức liên lạc với bọn họ, ngày 23 tháng 9, Cairo, Ai Cập!"
"Dạ!"
Raymond, William, đừng tưởng rằng cái gì anh cũng không biết!
Không thể không khâm phục nghị lực của Lam Duê. Rõ ràng là mới lạnh sắp chết, thế nhưng khi vừa ngồi lên máy bay, cô đã nói muốn đi thượng hải!
Thượng Hải ư! Hiện tại bọn họ đang ở sa mạc Takla Makan, nếu như làm theo lời cô nói, chẳng phải sẽ đi ngang qua toàn bộ lãnh thổ Trung Quốc!
Bất quá Vân Lãng cũng không hề nói gì, trực tiếp ra lệnh đi đến sân bay gần nhất!
Lam chủ nói như vậy, nhất định là có chuyện gì muốn làm!
Thời điểm bọn họ hạ cánh xuống Thượng Hải, đã là hơn tám giờ sáng rồi!
Khi vừa bước vào bên trong tòa biệt thự cao cấp ở khu đô thị mới, gần cửa biển Thượng Hải, rốt cuộc Vân Lãng cũng hiểu vì sao chủ nhân của mình lại vội vã đến đây như vậy!
Hai vị tướng cấp cao đã sớm chờ đợi bên trong phòng khách nhà họ Lam! Nhìn thấy Lam Duê đến, liền vội vàng tươi cười đứng lên!
"Lam đương gia, chúng tôi vừa nhận được chỉ thị của cấp trên, liền nhanh chóng chạy đến nơi này! Chẳng hay, suy cho cùng là có chuyện gì?” Một người đàn ông trung niên, thoạt nhìn qua màu sắc trên quân phục, hẳn phải là thượng tướng, vội vàng hỏi!
Phải biết rằng, chỉ cần mỗi lần nhà họ Lam tìm tới cửa, chắc chắn là không có chuyện gì tốt! Ngoại trừ nhà họ Lam, còn có nhà họ Lăng. Mặc dù trên thế giới hai người này là độc nhất vô nhị, bảo hộ cho toàn bộ những thế lực hắc đạo bí mật ở Trung Quốc. Tất nhiên bọn họ sẽ không bị gây bất lợi, nhưng mà vẫn có chút lo lắng!
"Tôi biết rõ các ông bề bộn nhiều việc! Trước tiên nhãy nhìn cái này một chút!” Nói xong, Lam Duê khẽ vẫy tay. Một số người đang thực hiện các công đoạn chế biến ma túy thành phẩm, còn có một số vũ khí đã được lắp ráp hoàn thiện, số khác vẫn chưa!
"Chuyện này...... Lam đương gia, đây là ý gì?" Một người đàn ông trung niên khác, nét mặt kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn lên vật trước mắt! Trung Quốc đả kích ma túy cực kỳ khốc liệt, về việc buôn bán vũ khí, quân hỏa, không phải là nằm trong tay nhà họ Lam và nhà họ Lăng sao? Thế nhưng lần này….
Không đợi bọn họ kịp lên tiếng, Lam Duê ở một bên liền đem một xấp hình lớn lắc qua lắc lại trước mắt!
"Quản lý biên phòng của các ông như vầy sao? Đây chỉ là một phần nhỏ, còn có rất nhiều chuyện mà các ông không biết, không nằm ở chỗ này. Ngược lại, nói cho tôi nghe một chút coi, nếu như những món hàng này chảy vào thị trường Trung Quốc, sẽ gây nên cảnh tượng gì? Phải biết rằng, những thứ này, giá trị trên thị trường, một ngàn năm trăm tỷ!”
Lam Duê xoa xoa hai bên thái dương có chút buốt, quả nhiên là do tối hôm qua bị lạnh. Hơn nữa lại một đêm không ngủ, hiện tại đầu óc có chút choáng váng!
Hai người kia không ngừng đảo qua đảo lại mấy tấm hình trong tay, sắc mặt từ từ trở nên xanh mét khó coi!
Chợt vỗ bàn một cái, người đàn ông trung niên phẫn nộ, lập tức đứng lên từ trên ghế sofa: “Nhất định là nội bộ xảy ra vấn đề, chuyện này phải cám ơn Lam đương gia! Chẳng qua, lần này vẫn phải nhờ đến Lam đương gia khắc phục hậu quả. Đối với tình hình trong nước, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ!”
"Như vậy cũng tốt!" Lam Duê gật đầu một cái, coi như là đồng ý rồi!
Sau khi hai vị thượng tướng rời đi, Lam Duê chậm rãi tựa lưng vào trên ghế sofa, sắc mặt vẫn còn có chút khó coi!
"Lam chủ!" Vân Lãng nhận điện thoại đi tới, biểu cảm trên mặt có chút quái dị!
"Nói!"
"Vân Trạch đã đến đại bản doanh ở Mỹ, hỏi lúc nào thì Lam chủ trở về!" Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt của Vân Lãng càng trở nên khó coi không thể tả!
"Ồ! Bây giờ trở về đi!" Vừa nghe thấy Vân Trạch trở lại, Lam Duê từ từ mở mắt, từ trên ghế sofa đứng lên, cơ thể có chút chao đảo, nói!
"Ngoài ra, nhà họ Lăng vừa báo tin, hội nghị lần này rơi vào ngày 23 tháng 9, Cairo, Ai Cập, tại trụ sở chính của Gia tộc Raymond!”
Ngày 23 tháng 9, đó chính là một tuần sau rồi!
Khóe miệng Lam Duê chợt nhếch lên, thoáng qua một nụ cười tàn nhẫn. Lần này cô cũng muốn nhìn xem một chút, hết Raymond rồi lại William, thế lực sau lưng, rốt cuộc là ai!