Đàm Tiểu Ân mới vừa vào phòng tắm, Lý Sơn liền tiến vào, đứng ở trước mặt Âu Minh Triết, Ngài Âu, ngài tìm tôi
Trường học bên kia, đi chuẩn bị một chút.loại chuyện đánh nhau này, nói là chuyện lớn thì sẽ là chuyện lớn, nói là chuyện nhỏ thì nó sẽ là chuyện nhỏ.
Đàm Tiểu Ân bình thường thành tích tốt, anh không muốn để cho cô bởi vì chuyện lần này mà bị kỉ luật.
Lý Sơn nói Vâng.
Lý Sơn nhìn Âu Minh Triết, có chút ngoài ý muốn.
Phải biết, Âu Minh Triết ghét nhất người nhà ở trường học gây chuyện.
Nhà họ Âu gia giáo rất nghiêm, chỉ cần nói ngay Đinh Cẩn thôi, điều kiện gia đình có tốt hơn nữa, hắn cũng chưa bao giờ dám ở trường học làm mưa làm gió. Chứ đừng nói là đánh nhau!
Bởi vì, ngay từ đầu, người nhà đã nói rất rõ, nếu như hắn ở trường học, gây chuyện, đừng hy vọng ai đi giúp hắn.
Nhà họ Âu đối với giáo dục con cháu luôn rất rõ ràng, làm cái gì đều được, nhưng tuyệt đối không thể làm chuyện phạm pháp loạn kỷ cương.
Giống như đánh nhau, đây vốn là chuyện không đúng, nếu như Đinh Cẩn ở trong trường học đánh nhau, bọn họ sẽ không đi giúp hắn biện hộ, khéo khi về nhà còn bị đánh một trận.
Ngay cả Đinh Cẩn cũng không có đãi ngộ như vậy, lại không nghĩ rằng, Âu Minh Triết lại mở miệng, bảo mình đi xử lý chuyện của Đàm Tiểu Ân.
Anh cũng quá che chở Đàm Tiểu Ân rồi đi
Lý Sơn hỏi Vậy… Vũ Trung thiếu gia bên kia, có cần lo liệu luôn không
Âu Minh Triết gật đầu, Ừm.
Đinh Cẩn là vì giúp Đàm Tiểu Ân mới ra tay.
Đây vốn là cùng một chuyện, đương nhiên phải xử lý.
Âu Minh Triết nhìn Lý Sơn, dặn dò Chuyện này đừng để cho Tiểu Ân biết.
Anh chính là muốn dọa cô một chút, nếu tùy tiện giúp cô, cô làm sao nhớ kỹ được.
Đàm Tiểu Ân cho tới bây giờ chưa từng mắc lỗi ở trường, đây là lần đầu tiên cô đánh nhau, tim cô đến bây giờ vẫn còn nhảy nhót linh tinh, ngay cả sáng hôm sau ăn sáng cũng ăn ít hẳn hơn mọi khi.
Âu Minh Triết nhìn thấy cô như vậy, bèn hỏi Khó chịu ở đâu à
Đàm Tiểu Ân đáp chú nói xem, em sẽ không bị nhà trường đuổi học chứ
… Âu Minh Triết bất đắc dĩ nhìn cô, Sợ đuổi học, vậy tại sao lại dám đánh nhau
Em hiện tại cũng rất hối hận đây. Đàm Tiểu Ân mặc dù khi đó xả giận, nhưng bây giờ càng nghĩ càng thấy không đáng giá, chú ơi, chú nói xem, nếu em bị đuổi học thật thì phải làm sao
Cô không muốn bị đuổi học giữa chừng, bị người ta chê cười đâu.
Âu Minh Triết nhìn bộ dáng này của cô, Có thể làm sao được nữa Nếu đã dám đánh nhau, thì phải dám gánh vác hậu quả chứ.
Em cảm thấy chú không có yêu em chút nào. Thấy anh chẳng những không quan tâm mình, còn bỏ đá xuống giếng, Đàm Tiểu Ân vô cùng rầu rĩ.
Âu Minh Triết nhìn cô, cười một tiếng, chêu chọc, Anh từng nói yêu em sao
… Âu Minh Triết nói như vậy, làm Đàm Tiểu Ân nghẹn ứ. Đúng vậy! Âu Minh Triết mặc dù đối với cô rất tốt, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nói câu anh yêu em.
Chỉ là ban đầu mình đồng ý trở thành vợ anh, anh ấy mới đối xử tốt với mình.
Cô nhìn Âu Minh Triết, ủy khuất cúi đầu, Hôm nay em sẽ không về đây. Dù gì chú cũng đâu có thích em, em không về cho chú đỡ phải chướng mắt.
… anh nói anh không thích cô bao giờ chứ