“0. 5 điểm cũng là thua!”
Vũ Minh Hân bị Đàm Tiểu Ân chocj giận lâu như vậy, thật lâu không có thống khoái như vậy qua rồi.
Đang lúc này, bên ngoài sân khấu có âm thanh truyền vào, là thầy hiệu trưởng: “tôi xin thông báo, Vũ Minh Hân trước hội diễn đã hối lộ giám khảo, thành tích của Vũ Minh Hân toàn bộ hủy bỏ, các bạn sinh viên nên lấy đó làm gương,nếu sau này còn có trường hợp như vậy, nhà trường sẽ xử lý một cách nghiêm khắc.”
Tất cả mọi người trong hội trường, mới vừa còn đắm chìm trong tiết mục của Vũ Minh Hân xinh, đột nhiên nghe được thông báo đều vô cùng kinh ngạc.
Tại sao!
Tình huống gì?
Vũ Minh Hân lại hối lộ giám khảo?
Loại hoạt động này, chẳng qua là để giải trí, vậy mà cô ta lại có thể làm ra loại chuyện này!
Trên thực tế cô ta múa rất đẹp, hoàn toàn không cần làm như vậy a!
“Không phải là có hiểu lầm gì đó chứ?” Trong đám người truyền tới nhỏ giọng tiếng nghị luận.
“Em thấy cô ấy xinh đẹp như vậy, làm sao có thể sẽ làm ra loại chuyện này?”
“Xinh đẹp thì sao? Múa tốt thì thế nào? Liền loại chuyện này đều làm được, có thể thấy nhân phẩm của cô ta kém như thế nào.”
“Đúng vậy! Mọi người đều đang cố gắng biểu diễn, cô ta lại chỉ muốn đi cửa sau, thật là quá vô sỉ.”
Về phần Vũ Minh Hân, một giây trước, cô ta còn đắm chìm trong trong vui mừng thắng lợi, đang dương dương đắc ý, đột nhiên nghe được tin tức như thế, cả người đều run lên.
Trên mặt của của cô ta nổi lên vẻ mặt không dám tin, mình không phải là nghe lầm chứ?
Không đợi Vũ Minh Hân phản ứng lại, Hồ Tiểu Tri đột nhiên nở nụ cười, “Nguyên lai điểm của cậu là như vậy có được? Vũ Minh Hân, đây chỉ là một cái hoạt động nhỏ của trường mà thôi, cậu lại đi hối lộ!”
Vũ Minh Hân nhíu chặt lông mày, làm sao có thể như vậy được? Tại sao có thể như vậy?
Không có khả năng!
Đàm Tiểu Ân tận mắt thấy sắc mặt của Vũ Minh Hân thay đổi liên tục, tin tức này, thật ra khiến Đàm Tiểu Ân không nghĩ tới.
Vũ Minh Hân bản thân có thực lực bày ở chỗ này, có thể… Cô ta lại có thể đi làm loại chuyện này.
Cũng vậy, dù sao cô ta luôn luôn cho là nhà mình có tiền, liền tài trí hơn người, không gì không thể.
Đoán chừng là sợ mình, mới làm ra chuyện như vậy đi!
Giờ phút này, ánh mắt của Đàm Tiểu Ân, cùng tiếng cười của Hồ Tiểu Tri, giống như những phát tát trời ráng đánh vào trên mặt của Vũ Minh Hân, cô ta ngay cả trang phục biểu diễn còn chưa kịp thay đã chạy ra ngoài.
Nhìn bóng lưng rời đi của Vũ Minh Hân, Hồ Tiểu Tri hung hãn mà nói một câu: “Đáng đời!”
Vốn là sắp bị Vũ Minh Hân tức chết, hiện tại chỉ cảm thấy đại khoái nhân tâm.
Hiện tại toàn bộ trường học, đều sẽ nhớ kỹ Vũ Minh Hân danh tự này, dĩ nhiên, không phải là nhớ kỹ cô ta có múa đẹp hay không, mà là nhớ kỹ chuyện xấu hổ vừa rồi của cô ta.
Lúc hội diễn kết thúc, tất cả mọi người giải tán, Vũ Minh Hân chạy tới, ngăn cản người mà trước đó cô ta hối lộ là giáo sư Phương, cũng không đoái hoài tới lễ nghĩa thầy trò, trực tiếp chất vấn, “Cái này là chuyện gì xảy ra?”
Giáo sư Phương dù gì cũng là giáo sư trong trường, nhìn thấy Vũ Minh Hân như vậy nói chuyện với mình, không nhịn được nhíu mày một cái, cảm thấy cô ta quá vô lễ, quả thực không giống bộ dáng của một sinh viên nên có, “em Hân, em múa rất tốt, nhưng hành động lại không đứng đắn, trường học là một nơi công bằng. Lần này tôi đã xin hộ cho em với thầy hiệu trưởng, nhìn tại em là lần đầu mắc lỗi, chẳng qua là hủy bỏ thành tích, em tự thu xếp ổn thỏa.”