Đàm Tiểu Ân chậm rãi rửa mặt đi ra, từ cầu thang đi xuống, kết quả, nhìn thấy Lý Sơn dẫn huấn luyện viên Lưu từ bên ngoài đi vào, cùng đi, còn có một huấn luyện viên khác đi cùng.
Thấy một màn như vậy, Đàm Tiểu Ân có chút mơ hồ, anh là… Muốn làm gì đây?
Lý Sơn bắt chuyện bọn họ theo trong thang máy lầu, đi gặp Âu Minh Triết, vốn chuẩn bị xuống lầu Đàm Tiểu Ân, đi theo quay trở lại trên lầu, đúng dịp thấy Lý Sơn dẫn huấn luyện viên Lưu bọn họ tiến vào phòng làm việc.
Anh không phải là bởi vì ghen rồi, nên tìm bọn họ để gây sự chứ?
Đàm Tiểu Ân vội vàng đi theo, đứng ở cửa một lúc, vừa vặn dì Ngô đưa nước trà đi lên, Đàm Tiểu Ân nhìn dì Ngô, nói: “dì à, cháu giúp dì đưa vào cho?”
Đàm Tiểu Ân luôn luôn rất hiểu chuyện,lúc Âu Minh Triết tiếp khách, sẽ không quấy rầy.
Cô nếu là tùy tiện chạy vào đi, sợ chọc cho anh không vui, cho nên, chỉ có thể mượn cớ.
Dì Ngô có chút hoài nghi, “được không?”
Đàm Tiểu Ân nói: “được ạ.”
Cô lúc trước tại Hải Thành thời điểm, cũng đã làm người giúp việc rồi .
Đừng xem Đàm Tiểu Ân tuổi còn nhỏ, cô bởi vì luôn đi làm thêm, học được rất nhiều thứ.
Dì Ngô nhìn Đàm Tiểu Ân khôn khéo bộ dáng, liền vô cùng vừa ý, “Vậy cũng tốt, cháu cẩn thận một chút.”
Đàm Tiểu Ân bưng trà, lúc này mới gõ cửa, đi vào.
Lý Sơn đứng ở một bên, nhìn Đàm Tiểu Ân bưng trà đi vào, có chút không hiểu, nha đầu này sáng sớm dậy không an phận, đây là đang chơi đùa cái gì?
Đây là chuyện của dì Ngô, cô lại tranh làm, quay đầu vạn nhất Ngài Âu không vui thì làm sao bây giờ?
Đàm Tiểu Ân bưng trà vào cửa, nhìn thấy Âu Minh Triết ngồi ở chỗ đó, Lý Sơn lĩnh tiến vào hai vị huấn luyện viên ngồi ở trên ghế sa lon, bọn họ dường như đang nói chuyện gì, trên mặt Âu Minh Triết cũng rất bình tĩnh, không giống như là đang dạy dỗ người khác.
Coi là như thế, Đàm Tiểu Ân cũng không dám buông lỏng cảnh giác.
Âu Minh Triết giáo huấn nhóm người trước, cũng sẽ không để cho người khác nhìn ra anh muốn mắng người.
Cô đem nước trà bưng qua tới, nhìn Âu Minh Triết một cái, phát hiện Âu Minh Triết đang nhìn mình.
Bởi vì cô xuất hiện, bọn họ cũng không trò chuyện, Đàm Tiểu Ân vốn là muốn nghe một chút bọn họ đang nói chuyện gì, kết quả, căn bản không nghe thấy.
Lý Sơn nhìn Đàm Tiểu Ân, luôn cảm thấy cô hôm nay rất quỷ dị, rất sợ cô gây ra điểm phiền toái gì, phập phòng lo sợ, liền mong cô nhanh chóng đưa nước trà sau đó đi ra ngoài.
Lại nghe thấy Đàm Tiểu Ân mở miệng đối với Âu Minh Triết nói, “chú ơi, em tìm chú có chút việc.”
Cô tìm Ngài Âu có chuyện gì?
Không thấy có khách ở đây sao?
Lý Sơn cảm giác mình quả thật là không hiểu Đàm Tiểu Ân.
Thật hận không thể lập tức đi tới đem cô kéo ra cửa…
“Chuyện gì thì tí nữa nói tiếp.” Âu Minh Triết một mặt nghiêm túc: “em đi ra ngoài trước đi.”
Bộ dáng nghiêm túc của Âu Minh Triết, để cho Đàm Tiểu Ân càng thêm lo lắng anh là tìm huấn luyện viên Lưu gây phiền phức. Cô nói: “Thật sự là chuyện rất quan trọng, chỉ cần nói vài câu thôi mà”
Nhìn cô ánh mắt cầu khẩn, Âu Minh Triết vẫn bị cô thuyết phục.