Người đàn ông này nói chuyện cũng thật nham hiểm.
Dâm đãng. Từ này là vô cùng thích hợp để miêu tả bản thân anh ta.
“Cô nhìn bộ dạng hiện giờ của mình đi, lại còn đi quyến rũ một người đàn ông không thích mình, lẽ nào cô không có lòng tự trọng sao?” Đường Lực cho rằng giờ đây anh không cần phải tỏ ra khách khí với người phụ nữ đang đứng trước mặt nữa, dù sao thì anh cũng mới từ trong ngục ra. Tiêu Mộc Diên giờ đã ở trong căn phòng ngay cạnh anh ta, còn Thịnh Thảo An cũng không còn giá trị lợi dụng nữa. Vì thế nên anh không sợ bị vạch trần bộ mặt thật.
Thịnh Thảo An cười nhạt: “Vậy bây giờ em nói cho anh biết, người em muốn quyến rũ chính là anh. Em nhất định phải có được anh.” Cô thẳng thắn nói.
“Cô nghĩ rằng bộ dạng hiện giờ của cô khiến tôi thấy hứng thú sao? Ngược lại nó khiến tôi thấy phản cảm. Tôi vốn đã rất ghét loại phụ nữ như cô, giờ cô còn làm loạn trước mặt tôi với cái bộ dạng này, chỉ càng khiến tôi thấy buồn nôn.”
Đường Lực cảm thấy loại con gái tiểu thư như Thịnh Thảo An chỉ thích làm quá lên để kiếm chuyện với người khác, thế thì anh sẽ chỉ trích như những gì cô ta muốn. .
||||| Truyện đề cử: Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một |||||
“Buồn nôn sao?” Toàn thân Thịnh Thảo An khẽ run lên. Cô không ngờ người đàn ông đứng trước cô lại có thể nói ra những lời tuyệt tình đến như vậy.
“Lẽ nào không phải sao?” Đường Lực chẹp miệng, tỏ ra khinh thường hỏi ngược lại Thịnh Thảo An, lời nói còn mang theo ngữ khí châm biếm.
Nếu như đổi lại là Thịnh Thảo An của trước đây thì cô sớm đã không thể chịu đựng được sự đả kích này. Nhưng giờ đây cô buộc phải nuốt cục tức này, vì còn rất nhiều việc mà cô phải làm, cô không thể kích động. Bởi cô không còn là Thịnh Thảo An của trước đây nữa.
Đường Lực nhìn thấy cơn giận dữ trào lên từ trong sâu đôi mắt của Thảo An. Không thể phủ nhận ràng cô đã thay đổi rất nhiều. Không phải là sự thay đổi vẻ bề ngoài, mà là khí chất mà cô toát ra. Lúc này Đường Lực cảm thấy tò mò, rốt cuộc là chuyện gì khiến Thịnh Thảo An trở nên như vậy. Anh lại cảm thấy hiếu kì.
Tuy nhiên, lúc này đây, Thịnh Thảo An sớm đã điều chỉnh cảm xúc của bản thân, cô bình thản mỉm cười một lần nữa nói với Đường Lực: “Lẽ nào anh định phủ nhận anh với em là cùng một loại người hay sao?”
Đường Lực ngạc nhiên nhìn cô, người phụ nữ này giờ đây lại có thể lanh lợi phản bác lại mình. Tốt lắm, vậy thì cứ để cho cô nói tiếp, anh muốn biết tiếp theo Thịnh Thảo An định nói gì.
“Cô cứ nói tiếp đi.” Trong mắt của Đường Lực đã không còn sự so đo tính toán như lúc nãy.
Thịnh Thảo An hắng giọng, dè chừng nói tiếp: “Lẽ nào anh muốn phủ định bản thân cũng dùng cách tương tự để ép Tiêu Mộc Diên sao?”
Nhắc đến đây, sắc mặt Đường Lực lập tức trở nên khó coi nhìn chằm chằm Thịnh Thảo An.
Còn Thảo An thấy anh không lên tiếng phản bác lại, cô liền lập tức bước đến chỗ anh nhanh như một mũi tên. Một lần nữa, cô sà vào lòng Đường Lực, khẽ thì thầm vào tai anh: “Anh sợ nhìn thấy em như vậy, có phải cũng rất sợ bản thân sẽ không làm chủ được mà yêu em?”
Giọng nói của Thịnh Thảo An vô cùng dịu dàng và ấm áp, mỗi chữ đều như chạm đến tim của người nghe. Nhưng Đường Lực lúc này đây lại càng lúc càng không hiểu nổi người phụ nữ này định giở trò gì. Lẽ nào dâng hiến bản thân là mục đích của cô, hay là, cô chỉ đang làm theo tiếng nói của trái tim.
Lúc này, Đường Lực không thể đoán ra. Nhưng, anh cũng không muốn đoán. Anh tự nhủ rằng cả đời này anh chỉ yêu đúng duy nhất một người con gái, người đó không ai khác là Tiêu Mộc Diên.
Thịnh Thảo An nhân lúc Đường Lực chưa kịp phản kháng liền hôn lên cổ anh, rồi dùng giọng nói đầy khiêu gợi ghé sát tai Đường Lực: “Anh có dám…chiếm lấy em?” Câu nói có chút bộc phát, nhưng giống hơn là lời trêu chọc.
Đường Lực có vẻ như muốn chống cự lại. Nhưng Thịnh Thảo An cứ quấn vào người anh, anh thậm chí còn cảm thấy ngọn lửa đang rực cháy trong người Thịnh Thảo An, cũng đã bắt đầu châm lên ngọn lửa thèm khát của anh ta. Khát vọng tình dục về mặt sinh lí của Đường Lực đang ngày càng cao.
“Cô có biết là làm điều này sẽ có kết cục như thế nào không?” Đường Lực không thể ngờ rằng Thịnh Thảo An lại có thể lẳng lơ đến mức này. Thực ra anh có chút khó chịu với cảm giác lúc này, nhưng khi cúi đầu xuống lại vô tình nhìn thấy bầu ngực đẫy đà của Thịnh Thảo An như đang vẫy tay với mình vậy. Nó khiến cánh đàn ông chỉ muốn được “chơi đùa” cùng. Hơn nữa cũng phải thừa nhận rằng thủ đoạn hấp dẫn đàn ông của Thịnh Thảo An cũng không phải là hạng thường. Nó khiến cho Đường Lực người vốn nghĩ bản thân chỉ có hứng thú với Tiêu Mộc Diên giờ đây cũng rơi vào thế bị động, trở nên thèm muốn.
Đường Lực cố gắng chống lại dục vọng đang dâng lên trong người mình, lập tức nhắm mắt lại. Anh làm như bản thân không nhìn thấy gì. Không cần biết người phụ nữ trước mắt đã dụ dỗ bao nhiêu người. Nhưng anh không muốn dính tới loại phụ nữ không biết giữ thân này.
Đột nhiên, Đường Lực cảm thấy tay chạm phải một thứ gì đó rất mềm, từ trước tới nay anh chưa từng có cảm giác thoải mái đến như vậy.
Từ trước tới nay anh đều không mảy may quan tâm tới phụ nữ. Vì thế mà anh chưa từng làm chuyện ấy với bất kì người phụ nữ nào. Người con gái duy nhất mà anh muốn chinh phục là Tiêu Mộc Diên, rồi đột nhiên nghĩ tới khung cảnh lúc Tiêu Mộc Diên đối diện với anh, cô ấy đều phản kháng lại. Nhưng chính sự phản kháng đó lại càng làm cho Đường Lực muốn chinh phục. Vì thế anh không thể có cảm xúc gì với người phụ nữ nóng bỏng trước mắt, kể cả cô có cố gắng dụ dỗ anh hơn nữa.
Lúc này, Đường Lực đột nhiên mở mắt, anh mới phát hiện rằng thì ra là Thịnh Thảo An cầm tay anh để lên ngực cô. Mặc dù được ngăn cách bằng một lớp áo mỏng, nhưng vẫn hoàn toàn có thể cảm nhận được ngực của Thịnh Thảo An rất mềm. Không thể phủ nhận rằng Đường Lực cảm thấy rất thích.
Thịnh Thảo An cũng đã nhắm mắt, dường như sớm đã đắm chìm vào trong.
Cô để lộ ra thân hình thon đẹp của bản thân trước mặt Đường Lực, bộc lộ sự tinh tế của bản thân. Đường Lực cũng có chút bất ngờ, anh vốn không nghĩ thân hình của Thịnh Thảo An lại đẹp hơn so với tưởng tượng của anh. Nhưng tiếc là cô không phải Tiêu Mộc Diên. Hơn nữa, cách đây không lâu Thịnh Thảo An được chuẩn đoán là có thai, cũng không rõ là có con hoang với người đàn ông nào. Một người phụ nữ mang thai lại muốn dụ dỗ mình, đúng là chuyện nực cười. Đường Lực nghĩ.
Vì thế, Đường Lực đã lập tức đẩy người phụ nữ đang ghé sát vào mình xuống đất không thương tiếc. Rồi anh bước qua Thịnh Thảo An, tiến về phía trước: “Dựa vào bộ dạng hiện giờ của cô, vốn đã không đủ tư cách được tôi động vào.”