Chuyện hôm qua, cô ta chỉ thăm dò Tri Hạ đối với Tư Mộ Hàn quan trọng thế nào mà thôi.
Tri Hạ đối với Tư Mộ Hàn quan trọng như vậy, cô ta có thể trước tiên khiến cho Tri Hạ vui, lại lấy điều này khiến Tư Mộ Hàn chấp nhận cô ta.
Đợi cô ta được gả vào nhà họ Tư, mang thai con Tư Mộ Hàn…
Dù là Tri Hạ, cô ta chỉ cần tùy tiện nghĩ một cách, cũng có thể giải quyết đứa bé đó.
Tô Miên cảm giác kế hoạch hoàn mỹ này của mình e rằng phải thực hiện trễ một chút.
…
Tư Mộ Hàn ôm Tri Hạ tới thư phòng.
Anh đặt Tri Hạ lên bàn làm việc, Tri Hạ liền lắc lắc thân thể nhỏ bé đi lấy ống đựng bút.
“Đừng nhúc nhích.” Tư Mộ Hàn khẽ gọi một tiếng, khiến Tri Hạ rút tay về, tha thiết ngẩng đầu nhìn anh.
Tư Mộ Hàn kéo một cái ghế tựa tới.
Lúc anh ngồi xuống, tầm mắt vừa vặn bằng tầm mắt Tri Hạ, vẻ mặt nghiêm túc mà chăm chú, không khác gì lúc bình thường bàn luận hợp đồng.
“Con thích mẹ không?”
Giờ Tri Hạ đã mơ hồ biết “thích” có nghĩa là gì rồi.
Bé nháy mắt nhìn chằm chằm Tư Mộ Hàn vài giây, cũng banh khuôn mặt nhỏ nghiêm túc gật đầu.
Phản ứng của bé giống như Tư Mộ Hàn đã dự đoán.
Anh khoanh tay tựa vào ghế, đổi cách hỏi khác: “Mẹ và chị xinh đẹp, con chọn ai?”
Đôi mắt Nguyễn Nguyễn Lập tức sáng lên, nhún vai, bộ dạng rất xấu hổ, trong tiếng nói không che dấu được vui mừng: “Chị xinh đẹp.”
Câu trả lời này của bé, đúng là khiến Tư Mộ Hàn có chút bất ngờ. . truyện ngôn tình
Thời gian Tô Miên và Tri Hạ ở chung không nhiều lắm, nhưng dù gì cũng thường xuyên tới thăm bé, không nghĩ tới bé lại chọn Nguyễn Tri Hạ.
Tư Mộ Hàn khẽ đưa tay cẩn thận vén tóc mái tán loạn trên trán Tri Hạ, hờ hững hỏi: “Chị xinh đẹp và ba, chọn ai?”
Gần như không hề do dự, Tri Hạ liền lớn tiếng nói: “Ba.”
Tư Mộ Hàn nghe vậy, rũ mắt xuống, liền nhìn thấy Tri Hạ ngước đầu cười ngọt ngào với mình.
Đáy lòng Tư Mộ Hàn đột nhiên mềm nhũn, đột nhiên nghĩ đến cách đây không lâu ở trên đường ngẫu nhiên gặp cảnh tượng một cấp dưới mang theo con nhỏ đi dạo phố.
Anh nhớ đến lúc đó cấp dưới gọi đứa bé tên là gì ấy nhỉ.
Hình như là… Tiểu Điềm Tâm?
Vậy cũng gọi là Tiểu Điềm Tâm sao?
Tri Hạ đây mới là Tiểu Điềm Tâm.
Cánh tay Tư Mộ Hàn dùng sức, liền ôm Tri Hạ vào ngực, dùng giọng điệu thương lượng nói, “Vậy chúng ta đến làm hàng xóm nhà chị xinh đẹp được không?”
Tri Hạ vội vàng gật đầu: “Được ạ.”
Tư Mộ Hàn khẽ cười một tiếng: “Con còn không biết hàng xóm là gì.”
Sau đó, Tư Mộ Hàn liền mang Tri Hạ về phòng bé, giúp bé thu dọn hành lí.
Thu dọn hành lí được một nửa, Tư Mộ Hàn đột nhiên dừng lại.
Sao anh lại làm chuyện này thuần thục như vậy? Giống như trước đây đã từng làm chuyện như vậy.
Anh mang theo hành lí, ôm Tri Hạ xuống lầu, Tư Cẩm Vân đang muốn để Tô Miên lên lầu gọi bọn họ xuống ăn cơm.