Nguyễn Tri Hạ đang định nói gì đó thì liền nghe thấy đầu dây bên kia có người gọi Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ vội vàng nói: “Tri Hạ, tớ không nói chuyện với cậu được nữa rồi, tối nay có buổi tiệc nên tớ phải đi trang điểm chọn lễ phục đây.
”
Tít tít.
Không cho Nguyễn Tri Hạ có thời gian phản ứng lại Thẩm Lệ liền cúp máy.
Nguyễn Tri Hạ cầm điện thoại mà có chút đắn đo, trước đây cô đã từng nói trước mặt “Tư Gia Thành” là sẽ không làm việc ở truyền thông Thịnh Hải.
Không ngờ giờ cô lại đắn đo.
Trước đây cô chọn chuyên ngành kịch bản có một phần là do Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ làm diễn viên, cô sẽ viết kịch bản cho Thẩm Lệ diễn.
Thế nhưng bây giờ công ty mà Thẩm Lệ đang làm lại là công ty đối thủ với Thịnh Hải, kể cả sau này cô có viết được kịch bản hay muốn hợp tác với Thẩm Lệ cũng khó.
Bây giờ Thẩm Lệ đã biết việc này rồi, nếu cô không tới Thịnh Hải thì chắc Thẩm Lệ lại tự trách bản thân.
Bản thân cô cũng rất muốn tới truyền thông Thịnh Hải!
…….
Trước cổng căn biệt thự, Nguyễn Tri Hạ vừa xuống xe liền nhìn thấy một chiếc xe màu đen đang được lái về phía cổng căn biệt thự.
Chiếc xe đỗ lại ngay trước cổng, lúc này Nguyễn Tri Hạ mới phát hiện ra đó là một chiếc Bentley xa hoa, chiếc xe với vẻ ngoài rất đẹp nhưng cũng có phần không quá khoa trương.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy chiếc xe rất ưng mắt, chắc chủ nhân chiếc xe cũng sẽ cho người khác cảm giác dễ chịu.
Kết quả, ngay sau đó, cô liền nhìn thấy “Tư Gia Thành” từ trên xe bước xuống….
Tư Mộ Hàn khi còn đang ở trong xe đã nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ rồi, anh tiến lại gần khẽ cười và gọi một tiếng: “Chị dâu.
”
Thời Dũng cũng xuống xe sau đó, nghe thấy cách gọi như vậy liền cúi đầu xuống.
“Ừm.
” Nguyễn Tri Hạ vội đáp lại một tiếng rồi đi vào trong.
Có điều cô có chút thắc mắc, tại sao “Tư Gia Thành” lại thường đi cùng với Thời Dũng.
Câu hỏi này không ở trong đầu cô quá lâu, được biết Tư Mộ Hàn cũng ở nhà, cô liền đi làm bữa tối.
Ăn cơm xong cô liền quay về phòng mình và lên mạng.
Đột nhiên, cô nhìn thấy một tin tức.
“【Thế giới quý tộc thật loạn】bạn bè gửi một tấm thiệp mời dự tiệc, chẳng có việc gì làm nên cũng đi tham gia, mới đầu còn nghĩ đó là một buổi tiệc tử tế không ngờ đó lại là một chốn ăn chơi….
”
Phía dưới là một đoạn video.
Nguyễn Tri Hạ kích vào đoạn video xem, liền nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Lệ, ống kính lướt qua vẫn chỉ là phía sau lưng, vì thế không phải là người quá quen nên cô không nhận ra.
Cô nhớ tới lời Thẩm Lệ nói về buổi tiệc.
Cô vội vàng cầm lấy điện thoại gọi điện cho Thẩm Lệ, nhưng điện thoại đổ chuông mà không có người bắt máy.
Nguyễn Tri Hạ đứng ngồi không yên, cô cầm lấy túi và đi ra ngoài.
Cô tới nơi tổ chức buổi tiệc, nghĩ cách để tuồn vào trong, bầu không khí buổi tiệc đúng là cổ quái, cô tìm khắp lượt mà không tìm thấy Thẩm Lệ đâu.
Đang lúc không biết làm thế nào, cô cảm thấy có một bàn tay nắm lấy bàn tay cô, đang định quay đầu lại nhìn thì cô phát hiện cánh tay còn lại của mình cũng đang bị khống chế, chưa kịp quay đầu lại liền có người bóp cằm cô vào, rót rượu vào miệng cô.
Một ly rượu trôi xuống họng, ánh nhìn của cô liền trở nên mơ hồ, toàn thân cô mềm nhũn không còn chút sức lực nào bị hai người ở hai bên đỡ đi ra ngoài…
Ý thức của Nguyễn Tri Hạ khá thanh tỉnh nên có thể cảm thấy được người đang đỡ mình đi là hai người đàn ông.
Sức lực của họ khá lớn, cô giãy giụa nhưng như trứng chọi đá không thể nào thoát khỏi bọn họ.