“Trước tiên đừng vội cảm ơn như vậy, ngộ nhỡ đến lúc đó kịch bản của cô quá tệ, tôi cũng chỉ có thể tìm cho cô một đạo diễn hạng ba không có tiếng tăm gì thôi.”
Tần Thủy San thẳng thắn nói lời này, nhưng Nguyễn Tri Hạ không hề ghét chút nào.
“Được.”
“Tôi còn có việc, bận muốn chết, lúc rảnh sẽ nói chuyện với cô.”
Nguyễn Tri Hạ đang muốn trả lời một câu “Cô làm việc trước đi”, đã nhìn thấy trạng thái báo Tần Thủy San đang gửi tin nhắn.
Rất nhanh, tin nhắn của Tần Thủy San đã gửi qua: “Bây giờ cô đang ở nhà cổ nhà họ Tư sao? Tư Ân Nhã có về ăn tết không? ”
“Cô muốn hỏi gì?” Nguyễn Tri Hạ nhớ lại lần trước lúc Tư Ân Nhã và Tần Thủy San đánh nhau, Tư Ân Nhã đã nhắc tới Hứa Mộ Hàn.
Hứa Mộ Hàn là ngôi sao nổi tiếng từ nhỏ, trong giới giải trí cũng là diễn viên thực lực và từng trải, cũng là một công dân gương mẫu, hàng năm đều có tác phẩm xuất hiện trên truyền hình, khán giả hâm mộ cũng khá nhiều.
Lúc đó nghe Tư Ân Nhã nói, Tần Thủy San rõ ràng là cũng thích Hứa Mộ Hàn.
Nguyễn Tri Hạ cười trả lời một câu: “Cô ấy có về nhà ăn tết, cô yên tâm đi.”
Tần Thủy San mạnh miệng: “Có gì mà không yên tâm, Tư Ân Nhã con người hèn hạ kia, tôi thấy cô ta không ai thèm lấy!”
Tư Ân Nhã không ai thèm lấy?
Làm sao có thể không ai thèm lấy, dù sao Tư Ân Nhã vẻ ngoài cũng không tệ, gia thế so với người bình thường cũng coi như tốt hơn.
“Đang tán ngẫu với ai vậy?”
Tư Mộ Hàn không biết đi vào lúc nào.
Nguyễn Tri Hạ vội vàng thoát khỏi khung chat, giống như không có chuyện gì xảy ra: “Bạn.”
Tư Mộ Hàn ngồi xuống trước mặt cô: “Nguyễn Tri Hạ.”
Giọng anh có chút nghiêm túc, khiến cho Nguyễn Tri Hạ không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía anh.
“Sáng hôm trước là ai gọi điện thoại cho em vậy?” Cô không nói, anh dự định trực tiếp hỏi.
Nguyễn Tri Hạ cũng không giấu diếm: “Mẹ em.”
“Sau đó thì sao?” Tư Mộ Hàn nhớ tới ánh mắt cô nhìn anh lúc đó, lập tức liền nghĩ Tiêu Giai Kỳ đã nói gì đó.
“Hỏi em khi nào thì về nhà họ Nguyễn chúc tết, tiện thể nói một chút chuyện bà ấy tới tìm em trước đây.” Nguyễn Tri Hạ vẻ mặt thờ ơ nói rõ, kể sơ lược chuyện này.
Tư Mộ Hàn hơi híp mắt, cẩn thận quan sát nét mặt Nguyễn Tri Hạ, nhưng cũng không nhìn được điều gì khác thường từ nét mặt cô.
Tất nhiên, anh cũng không cho rằng lúc đó bản thân đã xua đuổi Tiêu Giai Kỳ, sau này cũng không nói cho Nguyễn Tri Hạ biết chuyện.
Anh nhớ tới bác sĩ từng nói, phụ nữ có thai tính tình thay đổi thất thường, rất dễ thay đổi tâm trạng.
Vừa nghĩ vậy, anh cũng không nghĩ thêm sao đột nhiên Nguyễn Tri Hạ không vui nữa.
“Bà ấy vẫn hy vọng sẽ tốt đẹp!” Tiêu Giai Kỳ vậy mà còn có mặt mũi gọi điện thoại cho Nguyễn Tri Hạ, hỏi khi nào cô về chúc tết.
Nguyễn Tri Hạ không tỏ thái độ, chỉ thản nhiên nói: “Đến lúc đó cho người mang một ít đồ đến nhà họ Nguyễn là được rồi.”
Tư Đình ngước mắt lên: “Tùy em.”
…
Bữa cơm tất niên buổi tối, mọi người tụ họp ở nhà họ Tư.
Nhà cổ rất lớn, ngoại trừ phòng ăn ngày thường ăn, còn có một phòng chuyên dùng để tụ họp.