“ Không có gì đâu ? ”
Tô Hồng Yên chớp mắt , tinh nghịch đáp . Cô ấy ở đây không phải để giúp đỡ ai cả , cô ấy chỉ như đứng trong tối , xem bộ phim và tìm cho mình một cơ hội để ra sân khấu . Nhưng Trâm Anh này thực sự làm cô ấy thất vọng , cô nghĩ đó là người vừa tài giỏi vừa xinh đẹp , nhưng cô không ngờ đó là một người thô tục như vậy .
So với Thư Nhiễm , một người chỉ có thể dựa vào người khác mà sống , cô ấy thậm chí còn xem thường Trâm Anh hơn .
“ Cô Thư Nhiễm , đây là em gái cô à ? ”
Tô Hồng Yên chỉ vào Trâm Anh và hỏi . Thư Nhiễm hừ một tiếng :
“ Xem như là vậy đi . ”
Ngay cả khi cô không muốn thừa nhận đi nữa thì mối quan hệ huyết thống vẫn không thể chối bỏ , Trâm Anh là em gái cùng cha khác mẹ của cô . Tô Hồng Yên sờ sờ cằm , chậc chậc hai tiếng :
“ Hóa ra cô Trâm Anh là người như vậy !”
“ Cô thất vọng à ? ”
Thư Nhiễm nhướng mày . Cô không quên rằng Tô Hồng Yên đã đi cùng cô ra đây , chủ yếu là để gặp Trâm Anh .
“ Tôi bình thường!"
Tô Hồng Yên thả hai tay xuống , giọng điệu tràn đầy cảm thán :
“ Tôi chỉ thất vọng trước ánh mắt của Chí Thần ”
Thư Nhiễm cười ha ha và không nói tiếp gì nữa . Thực tế thì trong lòng Thư Nhiễm rất đồng ý . Cô cũng rất khó hiểu , cho dù Chí Thần muốn tìm mục tiêu để kích thích Tô Hồng Yên , cô cũng không cần phải đi tìm Trâm Anh .
Nghe được sự khinh thường trong lời nói của hai người , Trâm Anh cuối cùng cũng bình tĩnh lại , cô đi lướt qua Thư Nhiễm , nhìn thẳng vào Tô Hồng Yên , cảm giác như gặp kẻ thù :
“ Cô rốt cuộc là ai ? ”
Người phụ nữ này , không chỉ giống Thư Nhiễm , mà còn xuất hiện trong biệt thự của Chí Thần , gọi tên Chí Thần một cách thân mật , không phải là người đơn giản .
Có thể người phụ nữ này cũng sẽ trở thành một trong những trở ngại cho việc cô kết hôn với Chí Thần . Nghĩ như vậy , Trâm Anh sởn gai ốc , trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác .
“ Tôi là ai .. ”
Tô Hồng Yên che mỗi cười :
“ Cô Thư Nhiễm , em gái cô , thật là thú vị ."
“ Um , cũng đúng ”
Thư Nhiễm nói qua loa cho xong . Cô cảm thấy Tô Hồng Anh là cố ý , cô cùng cô em gái một nhà là cố ý ghê tởm cô .
Ở Giang Thành này , ai không biết rằng cô và mẹ con Lã Diệu Ngọc không hợp nhau . Nhưng cho dù biết Tô Hồng Yên là cố ý , cô cũng không thể nói gì . Dù sau , phía sau Tô Hồng Yên , có một Hà Chí Thần chống lưng .
Nhìn thấy Tô Hồng Yên không những không trả lời , ngược lại còn nói chuyện và cười đùa với con chó Thư Nhiễm , cơn giận của Trâm Anh tăng vọt , cô ấy nhảy dựng lên :
“ Cô cười cái gì vậy , cô còn chưa nói cô là ai ? ”
“ Tôi tên là Tô Hồng Yên . ”
Lần này Tô Hồng Yên cuối cùng cũng trả lời .
Nghe cái tên này , Trâm Anh cảm thấy quen tai , nhưng không thể nhớ ra . Thư Nhiễm cong miệng khi nhìn thấy , nói :
“ Cô Tô là con gái của tập đoàn Tô thị , và là thanh mai trúc mã của Chí Thần. ”
Tô Hồng Yên liếc cô một cái , hai mắt híp lại . Câu cuối cùng , cô cố tình nói thêm . Kích thích Trâm Anh ?
“ Là cô ! ”
Trâm Anh trợn tròn mắt .
Cô nhớ rằng con gái của tập đoàn Tô thị , người yêu thời thơ ấu của Chí Thần , cũng từng một đối tượng kết hôn . Hóa ra là cô ấy !
“ Cô Trâm Anh biết tôi là ai sao ? ”
Tô Hồng Yên cười hỏi .
Thư Nhiễm giật giật khỏe miệng , cô đã nhắc nhở rất rõ ràng , nếu như Trâm Anh không biết , sẽ không còn thuốc nào chữa được nữa .
“ Tôi biết .”
Sự đề phòng của Trâm Anh tiêu tan đi từ từ , có chút đắc ý , búng móng tay và khinh thường nói:
“ Đó không phải cũng từng là đối tượng kết hôn của Chí Thần sao ?”
Thanh mai trúc mã thì sao ?
Từng là đối tượng kết hôn thì sao , chẳng phải cô ấy vẫn bị Chí Thần bỏ rơi khi chưa kết hôn sao . Có điều gì đáng để cô ta đề phòng không , vợ chưa cưới bây giờ của Chí Thần là cô ta !
“ Cô Trâm Anh đúng là biết rõ ràng ."
Tô Hồng Yên vẫn cười , nhưng Thư Nhiễm có thể nhìn ra sự lạnh lùng ẩn dưới nụ cười của cô . Dường như Tô Hồng Yên đang tức giận .
Ngoài ra , Tô Hồng Yên và Chí Thần đều thích nhau , về lý do tại sao cuộc hôn nhân không thành công ngay từ đầu , rõ ràng là đã có chuyện .
Bây giờ Trâm Anh nói , không phải phải đang chọc vào chỗ đau của Tô Hồng Yên sao . Tô Hồng Yên không ghi hận , mới là lạ ! Thư Nhiễm thầm nghĩ . Sau đó cô bước sang một bên hai bước , cô cảm thấy mình nên lùi lại và xem buổi biểu diễn , rõ ràng là không có chỗ cho cô tham gia .
Mặc dù Tô Hồng Yên nhận thấy hành động của cô cảm thấy không hài lòng nhưng cô ấy không nói gì cả , và tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào Trâm Anh đối diện . Trâm Anh lúc này đã tự mãn và vênh váo :
“ Là vợ chưa cưới của Chí Thần , chủ nhân tương lai của nhà họ Hà , chuyện của anh ấy , tất nhiên tôi biết . ”
“ Thật không , cô Trâm Anh , cô có từng nghĩ chỉ một câu nói của tôi có thể khiến cô mất đi vị trí hôn thê của Hà Chí Thần không ? ”
Tô Hồng Yên nhẹ giọng nói nhưng lại cho người ta cảm giác áp chế vô cùng .
Mặt Trâm Anh cứng đờ khi nghe những lời đó , sau đó anh ta khịt mũi khinh thường :
“ Cô nghĩ tôi tin sao ? ”
Trâm Anh tin chắc không thể , chỉ dựa vào cô ta , một thanh mai ?
Thư Nhiễm nhìn Trâm Anh như bị thiểu năng trí tuệ , cảm thấy không nói nên lời . Cô ấy thực sự rất ngốc ! Tô Hồng Yên dám nói như vậy , cô ta không căng thẳng một chút nào . Đừng nói Tô Hồng Yên quả thực có khả năng làm được , chỉ nói Chí Thần đã có ý định hủy hôn ước , cho nên Trâm Anh ngay cả tình hình bất lợi này cũng không biết sao .
Tô Hồng Yên nở nụ cười , lấy điện thoại ra :
“ Nếu không tin tôi , cô có thể thử xem . Tôi có thể cho Chí Thần qua đây ngay . ”
Nói đoạn cô ấy làm như sẽ gọi điện thoại . Trái tim Trâm Anh hồi hộp một chút , cảm thấy có chút bất an không thể giải thích được , cô ta hét lên :
“ Dừng lại ! ”
Tô Hồng Yên ngoảnh mặt làm ngơ , đưa điện thoại lên tai :
“ Chí Thần … ”
Thực sự gọi điện cho Chí Thần !
Con ngươi co lại , Trâm Anh rất căng thẳng , cô ta muốn Tô Hồng Yên dừng cuộc gọi , cô ta không muốn Chí Thần đến . Con ngươi cô ta chuyển động , ánh mắt dữ tợn , xông thẳng lên định đẩy người .
Tô Hồng Yên vẫn đang nghe điện thoại và hoàn toàn không để ý . Nhìn thấy cảnh này , Thư Nhiễm sợ tới mức tái mặt , không kịp suy nghĩ liền vội vàng chạy tới cứu người , đồng thời hét lên :
“ Cô Tô , cẩn thận ! ”
Cô không phải là thánh mẫu , nhưng cô sợ Chí Thần . Nếu Tô Hồng Yên bị đẩy ngã trước mặt cô và bị thương , nhưng cô không giúp đỡ , nếu anh ta biết , anh sẽ rất tức giận .
Tô Hồng Yên nghe thấy Thư Nhiễm nói cẩn thận , nghi ngờ ngẩng đầu lên , nhìn thấy Trâm Anh đang dữ tợn lao về phía cô , cảnh Thư Nhiễm lao tới , cô lập tức hiểu ra chuyện .
Khuôn mặt cô trầm xuống khi đang định tránh thì đột nhiên nhìn thấy một bóng người cao lớn đi về phía bên này , ánh mắt cô lóe lên , giả vờ sợ hãi , đứng yên tại chỗ . Trâm Anh mặt đầy hưng phấn , trực tiếp dùng hai tay đẩy Tô Hồng Yên ra , hung ác nói :
“ Dám uy hiếp tôi hả ! ”
Dám uy hiếp cô ta thì đi chết đi !
“ Cô Tô ! ”
Con ngươi của Thư Nhiễm mở to , muốn ngăn cản , nhưng rõ ràng đã quá muộn , Tô Hồng Yên đã hướng đất chuẩn bị ngã xuống . Không còn cách nào khác , cô đành nghiến răng chịu đựng cơn đau ở chân và lao đến chỗ Tô Hồng Yên , cố gắng kéo người lên trước khi Tô Hồng Yên ngã xuống đất .
Nhưng cô rõ ràng đã đánh giá quá cao thực lực của chính mình , Tô Hồng Yên không những không kéo lên được mà cô còn bị kéo xuống theo . Cuối cùng không hiểu sao lại trở thành đệm lưng cho Tô Hồng Yên , Tô Hồng Yên ngã ở trên người cô , lưng cô bị đá trên mặt đất làm đau nhức , mồ hôi lạnh toát ra , không khỏi kêu lên một tiếng .
Nhưng Tô Hồng Yên dường như không biết , cô ta ra sức giật giật , chân đã bị Tô Hồng Yên nghiền qua hai lần . Lần này , Thư Nhiễm trực tiếp hét lên .
Mặc dù Trâm Anh cũng sửng sốt trước cảnh này , nhưng nhiều hơn đó là sảng khoái . Cùng một lúc dạy dỗ hai người phụ nữ cô ta không ưa , cô ta làm sao có thể không vui vẻ .
“ Các người đang làm gì vậy ? ”
Đúng lúc này , Chí Thần bước tới , sắc mặt xanh mét đến cực điểm , toàn thân toát ra hơi thở lạnh lẽo :
“ Nói đi , ở đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?"