Hứa Minh Tâm ăn xong bữa sáng, lại nhìn thấy Hứa An Kỳ từ bệnh viện khóc sướt mướt đi ra.
Sắc mặt La Thanh Nhã bên cạnh cũng rất khó coi, không ngừng nói gì đó.
La Thanh Nhã ngẩng đầu nhìn thấy Hứa Minh Tâm thì sắc mặt bèn trầm xuống, tức giận.
Cố Yên đến đập đồ nhà chị ta, cũng chỉ vì muốn hả giận nên món nợ này chị ta cũng tự nhiên tính lên đầu Hứa Minh Tâm.
“Đừng khóc nữa, mất mặt chết đi được, nhanh đi thôi, xui xẻo!”
La Thanh Nhã kéo Hứa An Kỳ sải bước rời đi.
Cô chú ý đến khóe mắt Hứa An Kỳ đều là nước mắt, đôi mắt đỏ bừng. Cô không hỏi nhiều, dù sao cũng là chuyện nhà bọn họ.
Cố Gia Huy giải quyết chuyện tập đoàn liền trở về nhà.
Anh nhìn thấy Hứa Minh Tâm đem về một đống sách, nhịn không được hơi cau mày, nghi ngờ nói: “Sao em mua nhiều sách về vậy?”
“Lúc về em đi ngang một tiệm sách chuẩn bị đóng cửa hẳn, họ thanh lý số sách này với giá rẻ. Thấy bìa sách bên ngoài vẫn còn tốt, nhìn cũng rất có ý nghĩa, giá còn rẻ như vậy liền nhịn không được mà mua nhiều chút.”
“Có loại sách anh thích, cũng có loại em thích.”
“Nhiều sách như vậy, có thể đọc hết sao?”
Anh quét mắt nhìn một cái, ước chừng hơn cả trăm cuốn, xem ra anh sắp phải đưa thêm một kệ sách mới qua đây.
“Tại sao phải đọc hết?”
Hứa Minh Tâm không hiểu nhìn anh. “Em mua sách về, chẳng lẽ không phải là vì muốn đọc hết sao?”
“Không phải, chỉ cần chọn một chút, không cần phải đọc hết. Anh xem một nửa, em xem một nửa, có gì thú vị thì kể cho đối phương, thì có phải là người kia cũng đã đọc cuốn sách đó không?” “Nếu hai người ở nhà máy móc đọc sách thì có gì thú vị chứ?”
Cố Gia Huy chưa từng nghe qua ý kiến như vậy, không khỏi sững sờ giây lát, sau đó không nhịn được cười một tiếng.
Anh nghĩ một chút, anh cùng Hứa Minh Tâm mỗi người ôm một cuốn sách, đọc được chỗ nào ý nghĩa sẽ kể cho đối phương nghe, phương pháp đọc sách như vậy quả thật rất thú vị.
So với việc anh trước kia buồn bực đâm đầu đọc sách, đúng là thú vị hơn nhiều.
Cố Gia Huy không nhịn được ôm cô vào lòng, gõ lên trán cô: “Bên trong đầu em, ngược lại có rất nhiều ý tưởng thú vị ha.”
“Đương nhiên, thật ra IQ của em cũng được lắm đó, anh chỉ cần đừng bắt em làm đề thi toán, chỉ số IQ của em tuyệt đối đạt 120.”
“Phải không? Sao anh thấy khó tin thế nhỉ?” . ngôn tình ngược
“Hứa Minh Tâm, có muốn biết con của chúng ta sau này sẽ có chỉ số IQ bao nhiêu không?”
“Còn có thể biết cái này sao? Làm sao biết?”
“Đưa em đi thử một món đồ chơi.” Cố Gia Huy cười một tiếng. Rất nhanh chú An đưa về nhà một cái máy rất lớn, nhìn như ghế mát xa.
“Đây là cái gì?”
“Đây là máy kiểm tra chỉ số thông minh tân tiến của nước ngoài, có thể bước đầu phỏng đoán giá trị IQ, trước mắt đã thực hiện hơn một nghìn thí nghiệm thực tế, độ chính xác cáo đến tám mươi phần trăm. Nhưng do chi phí chế tạo quá cao, tạm vẫn chưa bán ra ngoài, này chỉ là bán thành phẩm thôi.