“Em cam tâm tình nguyện, cũng giống như chị Hoàn chờ đợi anh hai vậy. Lệ Nghiêm không thể bỏ rdi em gái mình, em thì không thể buông nối anh ấy. Em dang chờ tới ngày anh ấy nghĩ thông suốt, anh ấy không thể không kết hôn cả đời được, như thể thì em vẫn còn hy vọng. Em cũng biết trên đời này em chính là người phụ nữ thích hợp với anh ấy nhất, Em có thể đứng trên bàn phẫu thuật cùng anh ấy, chúng em cóthe cung nhau nấu cơm, cùng nhau đứng bên ngoài lều trại ngắm trăng”
“Giao anh ấy cho người phụ nữ khác, em không yên tâm được. Mặc dù em một mực im lặng không nói gi, vẫn luôn âm thầm trả giá sau lưng anh ấy, nhưng nếu như thật sự có tinh địch xuất hiện, em tuyệt đối sẽ không để cô ta thành công đâu.”
Có Yên nói rõ ràng rành mạch từng chữ, quyết tâm bảo vệ người mình yêu thương, không ai, cũng không có cách nào sánh được.
Cố Gia Huy thấy cô ấy tự tin như thế thì cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Nếu đã như vậy rồi thì anh vẫn hi vọng hai người có thể sớm ngày về bên nhau.”
“Yên tâm đi, em sẽ nói với anh ấy. Đi thôi, nhanh về nhà cũ thôi, bố chắc chắn sẽ mắng em chết mất!”
Cố Yên vốn dĩ còn muốn sau khi đi về nhà cũ, nếu có thời gian thì sẽ đi tìm Lệ Nghiêm.Nhưng cô ấy không ngờ rằng ông cụ ở nhà dạy dỗ cô ấy hết cà một buổi chiều, đến cả Cố Gia Huy cũng chẳng thể nào cứu nổi cô ấy.
Cứ như thế mà nói thắng tới tổi, nếu không phải là Cố Gia Huy nói Hứa Minh Tâm vẫn còn đang ở nhà đoi thì căn bản là ông cụ không tính buông tha cho CổYên.
Sau khi Có Yên về tới biệt thự, cả người đểu mém nhữn ngồi im trên ghế sofa.”Bố niệm kinh Đường Tăng càng ngày càng loi hại, bây giờ đầu em càng ngày càng đau..”
“Em cũng đủ rối đó, đến anh cũng bị em làm mệt lây đây này.”
“Hai người về rồi sao? Khát rồi đúng không, em ép nước trái cây cho hai người rồi đây.”
Hứa Minh Tâm bưng trái cây và nước ép trái cây ra, Cố Gia Huy nói: “Đợi lâu rồi đúng không? Anh lên lầu thay quần áo rồi sẽ xuống ăn cơm ngay.”
“Không vội đâu, anh nhanh đi đi.”
Hứa Minh Tâm ước gì anh đi sớm một chút, như thể thì cô mới có thể hỏi kết quả từ Cổ Yên được.
Ảnh mắt cô dõi theo Cố Gia Huy rời đi, ngay sau đó liền vội vàng hỏi Cổ Yên: “Yên, thế nào rồi?”
“Tìm được cách rồi, cậu chỉ cần theo lời tôi nói mà làm là đã thành công hơn nửa rồi!”
Cố Yên cười khẽ nháy mắt với cô, nhỏ giọng nói bên tại Hứa Minh Tâm. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hửa Minh Tâm đấy vẻ hổnghi.
“Này… có được không đấy?”
“Cậu yên tâm đi, không cần phải dùng thuốc, đảm bảo có thể giài quyết chuyện này một cách nhanh chóng!”
“Vậy, vậy cũng được, để tôi thử xem sao!”
“Cổ lên! Thời gian đã không còn sớm nữa, tôi đi về phòng ngủ trước đây, bye bye nha!”
Hứa Minh Tâm cũng âm thầm siết chặt nắm đấm, tiếp thêm sức mạnh cho bản thân.
Khoảng chín giờ tối, Cố Gia Huy từ phòng sách quay về phòng ngủ.
Khi anh đẩy cửa phòng ngủ ra thi liên nhin thấy Hứa Minh Tâm đang cắn bút làm bài tập.
Trong khoảnh khắc khi anh nhìn cô thì liên hung hãng nhíu mày lại.
Cả người từ trên xuống dưới chỉ mặc một chiếc áo . Truyện Việt Nam
sd mi trắng của anh, nút áo thi trực tiếp bỏ trống cho tới dưới xương quai xanh.