"Help! Help! Help!" Có người vùng vẫy trong bể bơi. Minh Tư Thành thấy thế, lập tức cởi áo vest và giày da nhảy xuống.
Anh nhanh chóng bơi về phía người đó, sau khi tới gần mới phát hiện là một người phụ nữ.
Một tay Minh Tư Thành ôm eo người phụ nữ, một tay kích thích sức nước, khi định bơi về phía trước, anh phát hiện chiếc váy của người phụ nữ đang bị mắc dưới đáy hồ boi.
Anh kìm nén bực bội, phí sức giật một hồi nhưng vô dụng, mắt thấy người phụ nữ này này sắp hít thở không thông, vội vàng đưa tay kéo khóa sau lưng cô ta.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Minh Tư Thành vừa cởi áo ống và váy đuôi cá vừa bơi về phía mặt nước.
Sau khi hai cái đầu nhô lên khỏi mặt nước, Minh Tư Thành hít một hơi thật lớn rồi ôm lấy người phụ nữ, tiếp tục bơi về phía bờ.
Sau khi lên bờ, Minh Tư Thành trực tiếp ném áo vest của mình lên người phụ nữ.
Sau khi người phụ nữ uống mấy ngụm nước, vừa vỗ ngực vừa nói: "Cảm ơn, cảm ơn."
Minh Tư Thành xua tay, đến nhìn cũng không nhìn cô ta một cái, đang định trực tiếp đứng dậy rời đi thì đột nhiên người phụ nữ nhào tới ôm lấy cổ anh. "Không được đi, em là Janna, anh là ân nhân cứu mạng của em, em sẽ bảo đáp anh thật tốt" Janna dịu dàng thở dốc nói.
Minh Tư Thành đưa tay kéo bàn tay đang ôm lấy cổ mình của Janna, bởi vì mặt đối mặt, lúc này anh mới thấy rõ dáng vẻ của Janna.
Mái tóc dài màu nâu ướt sũng dường như dán lên cơ thể tuyết trắng, lông mi dài, đôi mắt xanh xám to quyến rũ, giọt nước đọng trên khuôn mặt trái xoan của cô ta, lúc lướt qua cánh môi, nhiều hơn mấy phần mê hoặc.
Rõ ràng là người đẹp phương tây quyến rũ động lòng người, nhưng Minh Tư Thành lại không động đậy. "Tôi không cần cô báo đáp, cứ như vậy đi." Minh Tư Thành lễ phép tránh khỏi Janna, lịch sự gật gật đầu với cô ta, sau đó quay người rời đi.
Janna nhìn Minh Tư Thành chân trần lưng bóng rời đi, bất mãn nhíu mày.
Cậu ấm nhà giàu theo đuổi cô ta nhiều vô số kể, vậy mà người đàn ông phương đông này lại không thèm liếc cô ta một cái.
Chẳng lẽ cô ta không đủ quyến rũ sao?
Janna vô thức nhìn xuống "đường sự nghiệp" đáng tự hào trên ngực mình.
Lúc này, trong bể bơi xuất hiện thêm hai người giúp việc gia đình đang lặn, bám vào thành bể hỏi: "Cô Janna, đã thành công chưa vậy? Vị kia có thích cô không?"
Janna không khỏi trợn mắt nhìn hai người giúp việc gia đình bên cạnh, lập tức ra lệnh: "Còn không mau gọi người mang khăn tắm tới." "Vâng vâng vâng." Hai người lập tức rời khỏi bể bơi, đi vào cửa sau của biệt thự. Minh Tư Thành quay trở lại xe của mình, lấy ra một chiếc khăn tắm và một bộ quần áo sạch từ trong cốp xe.
Anh ngồi vào ghế sau nhanh chóng thay đồ rồi leo lên ghế lái ngồi, lấy khăn lau tóc.
Đột nhiên, anh hiểu được cái mình sợ nhất là gì.
Trong đầu tất cả đều là hình ảnh Nhiên Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật ôm nhau.
Minh Tư Thành ở trong xe sửng sốt hồi lâu, sau khi định thần lại, anh hạ phanh tay, điều khiển xe phóng ra khỏi biệt thự sang trọng của ông George.
Hôm sau, thời gian lên lớp bình thường, bỗng nhiên trong phòng học to lớn xảy ra một trận bạo động nhỏ.
Vốn dĩ Minh Tư Thành đang ngồi cạnh một du học sinh cùng quê với anh, nhưng cậu học sinh này đột nhiên đứng dậy ngồi vào hàng ghế sau.
Bạn cùng bàn thay đổi, Minh Tư Thành vô thức liếc qua.
Ngồi bên cạnh anh lúc này là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa xoăn màu hạt dẻ với trang phục giản dị.
Minh Tư Thành chỉ cảm thấy nữ sinh này trông rất quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời lại không nhớ nữ sinh này là ai.
Sau buổi học hôm nay, anh đến lớp nào cô ta đến lớp đó, mà lần nào cũng ngồi cạnh anh.
Minh Tư Thành vẫn không để ý tới nữ sinh kia, thẳng đến sau khi tan học, rốt cuộc cô ta cũng không kìm được ngăn anh lại trên đường. "Anh không nhớ em sao? Em là Janna, đêm qua, anh còn cứu em trong buổi tiệc đó." Janna chớp đôi mắt to xanh xám xinh đẹp, môi đỏ nhếch lên một độ cong ngọt ngào.
Lúc này Minh Tư Thành mới nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua, lập tức không vui nhíu mày, tiếp tục đi về phía trước. "Anh tên là Minh Tư Thành đúng không!" Janna nói một tràng tiếng Hoa Nam không lưu loát, nhún nhảy giống như con thỏ quay tới quay lui bên người Minh Tư Thành. "Anh khác với những nam sinh kia." Janna lại nói tiếp. Minh Tư Thành dừng bước, một tay ôm sách, một tay đút vào túi quần, nhìn Janna nói: "Phiền cô nhường một chút, chặn đường rồi."
Janna lập tức lui bước nhường đường, sau đó sóng vai đi bên cạnh Minh Tư Thành: "Chúng ta làm bạn đi!" "Cô là con gái của ông George?" Minh Tư Thành mặt không đổi sắc hỏi.
Janna thoảng kinh ngạc, sau đó lập tức vui mừng nhưởng mày: "Em thích đàn ông thông minh"
Minh Tư Thành lườm Janna một cái, thấy cô ta hỏi một đẳng trả lời một nẻo, trong lòng cũng đã biết đáp án. Tối hôm qua đầu óc anh bị dính nước mới có thể bị cô ta tính toán như thế.
Anh hùng cứu mỹ nhân?
Người phụ nữ lấy chính tính mạng của mình ra làm trò đùa, chắc hẳn cũng không phải loại người sẽ trân trọng tính mạng của người khác.
Minh Tư Thành không muốn để ý tới Janna, thế là tăng nhanh bước chân.
- -------------------