“Anh Thành, rốt cuộc Nhiên Mộc Miên có động vào được hay không?” Trọng Quân Kiệt khẽ khàng hỏi.
Mặc dù Minh Tư Thành đã dặn dò rằng phải cô lập Nhiên Mộc Miên, nhưng đồng thời anh cũng giải thích rằng không ai được phép động vào Nhiên Mộc Miên.
Nhưng vấn đề bây giờ là Nhiên Mộc Miên này lại bắt nạt bạn gái của Trọng Quân Kiệt là Diêu Thiên Oánh, điều này là có thể chịu đựng được hay không thể chịu đựng được.
“Ai đã động vào cô ta vậy?” Minh Tư Thành cau mày tỏ vẻ bất mãn. truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Trọng Quân Kiệt nhếch miệng cười: “Nhiên Mộc Miên bắt nạt bạn gái của em, chuyện này phải tính sổ như thế nào đây?”
“Ai đang bắt nạt ai?” Minh Tư Thành cau mày, trợn mắt nhìn về phía Trọng Quận Kiệt.
Anh vừa trợn mắt, ánh mắt sắc bén đến mức khiến Trọng Quân Kiệt phải giật mình khiến khí thể trả lời cũng yếu dần: “Nhiên Mộc Miên đã bắt nạt Thiên đánh của em”
LỒ” Minh Tư Thành nhướng mày và tiếp tục thản nhiên nhìn xuống cuốn từ điển tiếng Anh trên tay.
“Anh nói ồ là có ý gì?” Lập tức Trọng Quân Kiệt tỏ vẻ mất hứng.
Hình Quốc Bảo đang nằm ở tầng trên của trên giường vừa bắt chéo chân chơi game trên điện thoại di động vừa buồn cười nói: “Quân Kiệt, cậu là đồ ngốc à? Anh Hàn muốn nói là chỉ cần không phải Thiên đánh bắt nạt Nhiên Mộc Miên thì anh ấy sẽ không thèm đoái hoài đến nó
“Người phụ nữ của tôi bị bắt nạt, thế mà người làm anh em như mọi người lại không thèm để ý. Tôi sẽ tự mình lo liệu” Trọng Quân Kiệt hơi nổi nóng.
Trương Hùng Cường đang ngồi chơi điện tử ở một bên cũng liếc nhìn Trọng Quân Kiệt rồi bất chợt lên tiếng: “Tốt hơn hết là cậu không nên đi. Theo thông tin mà tôi đã tìm kiếm, Nhiên Mộc Miên đã đạt giải vô địch quốc tế thiếu niên taekwondo nhiều lần, siêu cấp cũng có thể đánh thắng. Tôi sợ khi cậu đi thì tôn nghiêm của một người đàn ông cũng không còn nữa.
Nhiên Mộc Miên cũng không phải là loại con gái sẽ chủ động gây sự. Có khả năng, cô bạn gái kia của cậu mới là người không an phận mà gây chuyện trước. Vì vậy tôi mong cậu hãy gọi điện lại nói với bạn gái của cậu bảo cô ta nhận sai với Nhiên Mộc Miên. Chuyện này sẽ coi như xong”
“Tất cả mấy người đều đang sợ, có phải không? Được rồi, mấy người không đi thì tôi sẽ tự mình dẫn người đi” Trọng Quân Kiệt lắc chuột, tức giận đứng dậy và đi ra ngoài.
Minh Tư Thành đóng cuốn từ điển tiếng Anh trong tay, đứng dậy khỏi ghế rồi thản nhiên nói: “Chúng ta cùng đi góp vui đi.”
Lập tức Hình Quốc Bảo nhảy xuống từ giường tầng trên, anh ta vừa đặt chân xuống đất liền quay sang ngang bắt gặp ánh mắt của Trương Hùng Cường thì họ ngầm hiểu trong lòng mà không cần phải nói ra.
Còn nói không biết Nhiên Mộc Miên sao, không, những gì thể hiện ra bên ngoài sẽ trung thực hơn những gì anh nói.
Minh Tư Thành đi theo, hai người họ không nghĩ rằng anh muốn đứng ra bảo vệ Trọng Quân Kiệt mà có khả năng là anh sợ Trọng Quân Kiệt sẽ bắt nạt Nhiên Mộc Miên.
Chẳng bao lâu sau Trọng Quân Kiệt đã tức giận lao đến nơi..
Khi Diêu Thiên đánh thấy bạn trai Trọng Quân Kiệt đến thì ngay lập tức cô ta giống như con chim nhỏ nép vào anh ta và khóc lóc ỉ ôi kể lể: “Ông xã ơi, Nhiên Mộc Miên, cô ta đã đánh chị em của em”
Ngay sau đó Diêu Thiên Oánh liền bực bội chất vấn: “Tại sao anh lại đến đây có một mình vậy?”
Trọng Quân Kiệt ôm Diệu Thiên đánh không nói một lời nào rồi anh ta cầm lấy một chai đồ uống trên bàn đi về phía Nhiên Mộc Miên ở đằng kia.
Nhiên Mộc Miên nhìn Trọng Quân Kiệt mà không hiểu gì cả. Ngay khi anh ta cầm chai đồ uống kia lên chuẩn bị vung tay thì đột nhiên có một bóng trắng lao đến trước mặt che chắn cho CÔ.
Tiếng loảng xoảng vang lên, chai đồ uống trên tay Trọng Quân Kiệt văng tung tóe trên tấm lưng của bóng dáng màu trắng đó.
Minh Tư Thành xuất hiện một cách lạnh lùng vô cảm trong ánh mắt của mọi người. Hai tay của anh đút vào túi quần, đôi mắt đen lạnh lùng hiện lên sự mệt mỏi. Anh liếc nhìn chằm chằm Nhiên Mộc Miên chỉ biết ôm ngực trước mặt anh.
Trọng Quân Kiệt nhìn thấy tất cả đồ uống trong tay đều đổ lên lưng của Minh Tư Thành thì không còn chút tức giận nào nữa mà ngược lại anh ta không nghĩ mà run.
Diêu Thiên Oánh và bảy chị em gái của cô ta cũng chết lặng không dám lên tiếng.
“Hi” Nhiên Mộc Miên ngượng ngùng vẫy tay với Minh Tư Thành: “Cuối cùng thì anh cũng nhận ra tôi à? Ha ha, tôi còn tưởng anh đã bị mất trí nhớ sau kì nghỉ hè rồi chứ?
“Là cô ra tay đánh người trước à?” Minh Tư Thành cố ý hỏi.
Trước khi Nhiên Mộc Miên lên tiếng, Triệu Thanh Tâm đã tố cáo: “Là bọn họ ra tay trước. Nếu không phải nhờ có Mộc Miên thì mấy người bọn tôi đã bị bọn họ tát cho rồi”
“Diêu Thiên Oánh, đưa chị em của cô đến xin lỗi Mộc Miên đi” Minh Tư Thành thờ ơ ra lệnh.
Lập tức Diêu Thiên Cảnh nghiến răng nói: “Tại sao bọn tôi phải xin lỗi chứ? Người bị thương là chúng tôi chứ không phải cô ta”
Khi Nhiên Mộc Miên nghe những lời này của Diêu Thiên Oánh thì cau mày, rồi cô giả vờ tỏ vẻ bị ấm ức giơ mu bàn tay lên chạm tới mi mắt của Minh Tư Thành mà nói với vẻ rất đáng thương nói: “Ai nói tôi không bị thương chứ? Mu bàn tay của tôi bị bọn họ cào bị thương đây nè”
Nhiên Mộc Miên cũng nhìn về phía Trọng Quân Kiệt và Diêu Thiên Oánh với vẻ mặt khó tin.
“Cô thật là phiền phức” Minh Tư Thành đưa tay nắm lấy cổ tay Nhiên Mộc Miên, rồi kéo cô rời khỏi căn phòng.