Hai tay Lý Tư San ôm chặt lấy eo Phó Quân Bác, ngước lên nhìn anh ta. Dưới ánh đèn phòng khách, gương mặt trang điểm nhẹ càng thêm diễm lệ.
So với vẻ thanh thuần ngây thơ của năm năm trước, cô ta hiện tại đã trưởng thành, quyến rũ hơn nhiều. “Anh không còn quan tâm đến sự thật ấy nữa!” Phó Quân Bác lần nữa kéo tay cô ta ra, nhanh chóng thẳng thừng thu tay lại.
Giọng nói của anh ta vẫn lạnh nhạt như vậy, dường như đối với cô đã không còn chút vương vấn gì nữa. Lý Tư San bàng hoàng nhìn anh ta, cô ta không tin nổi những gì anh ta vừa nói. Cô ta nắm chặt tay, hai tay buông thõng cạnh đôi chân trắng nõn, móng tay sắc nhọn đâm vào lòng bàn tay.
Lòng bàn tay bị đâm đến phát đau nhưng cũng không thế đau đớn bằng giọng nói lạnh nhạt của anh ta, khiến cô ta đau đến không thở nổi. Phó Quân Bác chán ghét không muốn nói nhiều với Lý Tư San, thậm chí ngay cả nhìn cô ta cũng không muốn.
Anh ta bỏ lại cô ta, một mình bước tới cửa sảnh chính. Hôm nay người thừa kế tương lai của tập đoàn Phó thị - Phó Quân Tiêu ngày đầu kiểm tra, giám đốc của các bộ phận đều phải đến trụ sở chính tập đoàn Phó thị để báo cáo.
Phó Quân Tiêu mặc dù chưa chính thức tiếp quản tập đoàn Phó thị nhưng mọi người đều coi anh là chủ ở đây, ai cũng cung kính dạ vâng.
Trong tập đoàn này, bất cứ nơi nào anh đi qua đều nghe thấy không ngớt những lời chào hỏi cung kính: “Chào tổng giám đốc Phó.”
Thậm chí khi nói chuyện phiếm với nhau, họ còn gọi anh là “Tổng giám đốc Phó.” Trong lòng bọn họ, ai được coi trọng, ai không được coi trọng đã quá rõ ràng.
Mà chuyện giữa Phó Quân Bác và Lý Tư San ở công ty Địa Trí đã bị Diêu Bích Nhiên khi ở Phó thị biết rôi, chuyện này khiến lòng ganh ghét của cô ta bấy lâu nay bùng nổ. Diêu Bích Nhiên là người như nào của Phó Quân Bác ai ai cũng biết, cô ta không chỉ là bạn thanh mai trúc mã của Phó Quân Bác mà còn là bạn từ thời nhỏ của chủ tịch tương lai tập đoàn Phó thị: Phó Quân Tiêu.
Trong công ty luôn có những người thích buôn chuyện, theo dõi mọi chuyện nhỏ to. Phó Quân Bác và Lý Tư San đứng ở cửa sảnh chính dùng dãng không dứt đã bị nhân viên ở đây nhìn thấy, liền bị họ quay lại rồi đăng lên mạng. Diêu Bích Nhiên nhớ rõ, người phụ nữ trong video đó rõ ràng là cô ta, là người năm năm trước đã vứt bỏ tình đâu Phó Quân Bác - Lý Tư San.
Cô ta không ngờ rằng Lý Tư San vân còn có mặt mũi quay lại tìm Phó Quân Bác! Đúng lúc Diêu Bích Nhiên vừa xem xong đoạn video, cất điện thoại đi thì thang máy bên kia mở.
“Ding” một tiếng, cô ta quay sang liên thấy Phó Quân Bác và mấy người giám đốc điều hành đang từ trong thang máy đi ra.
Diêu Bích Nhiên hoàn toàn không để ý ánh mắt của người khác, liên đến trước mặt của Phó Quân Bác, ngước lên nhìn anh ta, giọng nói đầy ghen tuông hỏi: “Quân Bác, chuyện của anh và Lý Tư San là như thế nào?” Cô ta thật sự không hiếu, ngày trước anh ta mập mờ không rõ với Kỳ Anh là do cô ta hiểu nhâm, không thể nói gì.
Nhưng hiện tại là như thế nào chứ? Lý Tư San này đứng ở sảnh chính ở công ty, đứng giữa biết bao nhiêu người lôi lôi kéo kéo là ý gì chứ? Phó Quân Bác hơi cau mày, không thèm đế ý đến Diêu Bích Nhiên, liền cùng các giám đốc điêu hành đi vào phòng hội nghị.
Bởi vì nhà Diêu Bích Nhiên và nhà họ Phó qua lại với nhau, ông nội Phó Hoãng Khôn mới đồng ý cho cô ta vào công ty làm việc. Bây giờ, cô ta lên được chức vụ phó phòng tài chính, cũng là ý của ông nội nhưng cô ta lại luôn nhiêu chuyện, đơn phương quấn lấy anh ta.
Từ lúc nhỏ cho tới bây giờ, cô ta đã quấn lấy anh ta mười lãm năm rồi.
Một năm trước, cô ta còn suýt nữa tới chỗ ông nội làm loạn, đòi ông nội liên hôn giữa hai nhà, muốn Phó Quân Bác cưới Diêu Bích Nhiên.
May thay, ông nội Phó Hoãng Khôn không phải là người cố hủ, bất buộc phải môn đăng hộ đối, khi anh ta nói không hê có tình cảm với Diêu Bích Nhiên ông nội liền thôi không đề cập đến chuyện này nữa. Nhưng mà Diêu Bích Nhiên vẫn cứ quấn lấy anh ta không thôi.
Thực lòng Phó Quân Bác không thích người ôn ào như Diêu Bích Nhiên, anh ta thích kiểu con gái ngoan ngoãn, yên lặng một chút, giống như Kỳ Anh. Diêu Bích Nhiên vân cứ đeo đẳng Phó Quân Bác không chịu buông, đến tận khi cuộc họp bắt đầu, cô ta cũng ngồi cạnh với anh ta.
Phó Quân Bác ngồi trong phòng họp, tâm tư có chút lơ đễnh, cho đến khi Phó Quân Tiêu bước vào cùng ông nội Phó Hoãng Khôn và thư ký Trịnh Minh Hâm, anh ta mới cùng mọi người đông loạt đứng dậy.
Tại cuộc họp, những nhân viên nữ lân đầu nhìn thấy Phó Quân Tiêu vừa thấy liên kinh ngạc trước vẻ đẹp của anh. Phó Quân Tiêu mặc bộ âu phục, đường may sắc nét, tương xứng với đôi chân của anh. Nước da bánh mật làm anh thêm phần trưởng thành, phong độ.
Anh vô cùng đẹp trai, mười phân rắn rỏi, toát ra vẻ nam tính quyến rũ mê người. Phó Quân Tiêu thật là đẹp trai! Trong lòng Diêu Bích Nhiên thốt lên lời cảm thán. Cô ta mơ hồ nhớ lại, hình như mình cũng bảy tám năm không gặp Phó Quân Tiêu rồi.
Không ngờ bây giờ Phó Quân Tiêu lại thay đổi nhiều như vậy. Mà thực ra hai anh em nhà họ, sinh ra vốn đã đẹp rồi.
Nhưng mà nếu như nhìn kỹ, Phó Quân Tiêu có phần đẹp hơn Phó Quân Bác.
Nhưng Phó Quân Bác lại được lòng phụ nữ hơn Phó Quân Tiêu. Bởi vì Phó Quân Bác rất hiểu tâm tư phụ nữ, tính tình ấm áp. Còn Phó Quân Tiêu lại lạnh lùng, xa cách với phụ nữ.
Chuyện khiến Diêu Bích Nhiên ấn tượng nhất cũng chính là tính cách khác biệt của hai anh em họ - chuyện đó chính là...
Năm họ mười ba tuổi, bạn thân của cô ta Lý Ức Sa vào ngày lễ Tình nhân đã vô cùng tự tin mang thư tình và socola, trước mặt nhiều người chặn đường hai anh em họ. Ức Sa ngại ngùng đỏ mặt, lấy hết dũng khí tỏ tình với đàn anh hơn mình một tuối - Phó Quân Tiêu.
Kết quả là Phó Quân Tiêu không thèm nhìn Ức Sa mà lướt qua. Còn Phó Quân Bác lại mỉm cười, nhẹ nhàng câm lấy thư tình và socola trong tay cô ta, giúp cô ta thoát khỏi thế khó xử. Mọi người đều tưởng rãng Ức Sa tỏ tình với Phó Quân Bác nhưng thực tế Ức Sa tỏ tình với Phó Quân Tiêu và bị từ chối. Người biết rõ chuyện nảy ngoài ba người họ thì chỉ có thêm Diêu Bích Nhiên.
Bởi vì lúc đó cô ta cũng ở đó, cô ta cùng Ức Sa đi tặng quà lễ Tình nhân cho Phó Quân Tiêu. Bởi vậy, phụ nữ đều thấy Phó Quân Tiêu là người muốn mà không thể có được, vì vậy mà tự nhiên sẽ thích gần Phó Quân Bác hơn.