Vân Thuỷ Dạng không muốn tranh luận với Âu Lập Dương, anh ta đuổi tới, cô cũng bước nhanh đi.
Cô đẩy hành lý không tốt chạy, chưa chạy được mấy bước, Vân Thuỷ Dạng đã bị Âu Lập Dương kéo lại.
"Thuỷ Thuỷ, em nghe anh giải thích, anh không thích cô gái Lam Tâm Lạc kia, người anh yêu chỉ có một mình em mà thôi. Là cô ta gài bẫy anh, anh chủ quan mới rơi vào. Đêm đó, anh uống say, căn bản không rõ ràng chuyện gì đã xảy ra."
Trên mặt rõ ràng là tức giận, Vân Thuỷ Dạng hung dữ trừng mắt với Âu Lập Dương.
Lập tức, cô giận dữ hất tay Âu Lập Dương ra, cô không cho phép anh ta động vào mình.
Cô cảm thấy anh ta thật sự rất buồn nôn, vô cùng dối trá, vô cùng bẩn!
"Làm người ta lớn bụng, dám ngủ mà lại không dám thừa nhận, Âu Lập Dương, anh mẹ nó khốn nạn quá đấy! Biến, đừng đến phiền tôi, tôi đã không còn quan hệ gì với anh nữa. Vô cùng cảm ơn anh đã không đến cục dân chính đăng ký, bằng không, tôi Vân Thuỷ Dạng ngàn vạn lần hối hận khi làm Âu phu nhân!"
Vân Thuỷ Dạng muốn đi, Âu Lập Dương dây dưa, không cho cô đi.
"Thuỷ Thuỷ, anh thật sự không phải là cố ý muốn ngủ cùng Lam Tâm Lạc, là cô ta thiết kế hãm hại anh. Sau đó, anh nói với cô ta rất rõ ràng, anh đã nói cho cô ta biết là anh có bạn gái, là cô ta một mực không biết xấu hổ quấn lấyanh không tha.
Em không nên tin người phụ nữ kia nói láo, cô ta có ý đồ không cho chúng ta đến với nhau, cô ta mưu toan đến phá hoại tình cảm giữa anh và em. Anh đã nói rất rõ ràng cho cô ta biết, anh không thích cô ta, anh hết sức giữ khoảng cách với cô ta.
Thuỷ Thuỷ, chiều hôm đó không phải anh cố ý không đến cục dân chính cùng em đăng ký kết hôn, là doanh có việc gấp không đi được. Bây giờ chỉ cần em muốn, chúng ta lập tứcđến cục dân chính, chờ mở cửa sẽvào đăng ký, lấy chứng nhận. Anh dám thề, anh Âu Lập Dương đời này chỉ thích một người phụ nữ là Vân Thuỷ Dạng mà thôi!"
Anh ta đã ngủ cùng với người phụ nữ khác, ngay cả con cũng đã có, còn dám nguỵ biện, còn muốn trốn tránh trách nhiệm, Vân Thuỷ Dạng khinh bỉ trừng mắt Âu Lập Dương.
Cô cười lạnh! Lòng của cô cũng lạnh lẽo theo, như là ngâm trong hầm băng!
Miệng đầy lời dối trá, tên cặn bã này muốn có bao nhiêu dối trá liền có bấy nhiêu!
Vân Thuỷ Dạng cô trước kia mắt bị mù, đầu óc bị úng nước, nếu không làm sao lại coi trọng cái tên khốn nạ này chứ?
Vẫn may, bọn họ còn chưa đăng ký, cũng may, cô không cho anh ta chiếm tiện nghi!
"Âu Lập Dương, anh mau biến đi, tôi không phải đồ ngốc, anh cũng đừng coi tôi giống như là con khỉ mà đùa nghịch! Tôi nói rất rõ ràng với anh, chúng ta không thể quaytrở lại được, trăm phần trăm không thể nào, anh đừng có lại quấy rầy tôi."
Đôi mắt chợt sáng lên lửa giận, cô liếc thấy một bóng dáng quen thuộc, bất thình lình, Vân Thuỷ Dạng bỏ hành lý xuống, cô chạy chậm đi qua nắm tay Cận Kỳ Ngôn rồi kéo anh tới trước mặt Âu Lập Dương.
"Âu Lập Dương, tôi cho anh biết, tôi và anh đến cùng vẫn là không thể. Anh ấy là bạn trai của Vân Thuỷ Dạng tôi, anh ấy đẹp trai hơn anh, thân hình chuẩn hơn anh, cảm ơn anh rời đi, tôi mới có cơ hội được biết anh ấy. Không giấu anh, chúng tôi ở cùng với nhau, mới hưởng tuần trăng mật ở Milan về."
Gương mặt lạnh lẽo của Cận Kỳ Ngôn đen lại, anh trừng mắt với Vân Thuỷ Dạng, trong đôi mắt kia loáng thoáng nổi lên hai ngọn lửa giận.
Rất xin lỗi, anh cũng không muốn bị cô lợi dụng.
Tức giận, Cận Kỳ Ngôn hất tay Vân Thuỷ Dạng ra.
Không cho Cận Kỳ Ngôn cơ hội giải thích, Vân Thuỷ Dạng vượt lên trước một bước hai tay ôm cổ Cận Kỳ Ngôn.
Không nói gì, nhón chân lên, dựa trên người Cận Kỳ Ngôn, đôi môi mật hồng nhạt của cô nhanh chóng chiếm lấy đôi môi mỏng gọi cảm Cận Kỳ Ngôn.
Vân Thuỷ Dạng hôn anh! <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->