Diệp Vô Ưu muốn Tạ Phính Đình cùng hắn đến phòng của hắn, song Tạ PhínhĐình có chút ý không tình nguyện. Cuối cùng nàng ở tại hậu viện, cònThất Thất ở phòng bên cạnh để tiện phục vụ nàng.
Thất Thất cùngTạ Phính Đình quan hệ vô cùng tốt đẹp, bọn họ hiện tại như thể tỷ muội,chẳng trách dù Diệp Vô Ưu không thích nhưng cũng đành an bài Thất Thấtnhư vậy.
Đương nhiên Diệp Vô Ưu chẳng thể tức giận. Sau khi TạPhính Đình đến Vô Ưu sơn trang hắn làm sao cam tâm đơn thân trên chiếcgiường lạnh lẽo và mỗi đêm, vì thế cả ngày hôm đó hắn chỉ mong đến tốiđể lẻn vào phòng Tạ Phính Đình. Hắn muốn nhanh chóng dạy Tạ Phính Đìnhsong tu công pháp để nàng cùng hắn song tu. Tiếc thay, Tạ Phính Đình lại không có chút tiến triển khiến Diệp Vô Ưu tự nhiên có không ít khóchịu. Tuy Tạ Phính Đình trước đó cũng học được ít võ công, dù sao căn cơ không đủ, nên khi cùng nàng song tu hiệu quả chẳng được rõ ràng lắm.
Lãnh Như Sương lại đang bế quan, Lãnh Tâm m rất ít xuất môn, còn Lăng Nguyệt Nguyệt sau khi cùng Diệp Vô Ưu một độ xuân phong thì mấy ngày hôm naykhông thấy tăm tích. Lăng Phỉ Phỉ cũng đã thay đổi, nàng tuy không mấttăm tích song đã không còn quấn quýt bên Diệp Vô Ưu như trước nữa. ĐếnTrương Tú Nhã mẫu tử hai người cũng chẳng còn như trước nữa, Diệp Vô Ưuhay nhìn Trương Tú Nhã thấy trên mặt nàng luôn hiện nụ cười vui vẻ, cònnha đầu Thiên Thiên sớm đã bắt chước theo Hàm Yên bắt đầu đảo lộn Vô ƯuSơn trang. Cũng may chưa gây ra chuyện lớn, nên mọi người vẫn còn để bọn họ gây náo loạn. Đối với Diệp Vô Ưu mà nói, chỉ cần nàng ta tu luyệnkhông bị đình trệ, muốn làm loạn thế nào cũng được. Mục đích của hắn tới cùng chỉ là muốn nàng ta mau chóng tu thành tiên nhân để hắn nhanhchóng hoàn thành nhiệm vụ của lão đầu Tiêu Vấn Thiên.
Tối hôm đósau khi ăn tối xong, Diệp Vô Ưu lại cùng Tạ Phính Đình ở chung một chỗ,hắn ôm lấy thân thể nhu nhuyễn của Tạ Phính Đình đôi bàn tay tham lamđang chuyển động, tham muốn trong hắn lại bắt đầu nổi lên.
Cũng rất nhanh có người quấy rầy hảo sự của hắn. Người đó chẳng phải là Thất Thất mà chính là Lăng Nguyệt Nguyệt.
Lăng Nguyệt Nguyệt hôm nay mặc quần áo màu lục, nàng vô thanh vô tức xuấthiện tại cửa, đôi môi anh đào nhẹ nhàng thốt nên những lời như mật:“Diệp công tử, ta có một việc muốn cùng công tử thương lượng.”
Mặc dù hai người đã có thời gian quan hệ thân mật, nhưng Lăng Nguyệt Nguyệt xưng hô đối với Diệp Vô Ưu vẫn như lúc đầu.
“Tiểu Dâm tặc, nhanh đi đi!” Diệp Vô Ưu chưa kịp nói, Tạ Phính Đình đã mởmiệng, nàng ngày cả hôm nay bị Diệp Vô Ưu quấn lấy chẳng thể thoát thân, hiện tại tất nhiên muốn Diệp Vô Ưu đi nhanh.
Cùng Lăng NguyệtNguyệt đi đến hậu viện, nhìn bốn phía không có người, Diệp Vô Ưu chẳngnhịn được mở miệng hỏi: “Nguyệt Nguyệt tỷ tỷ, tìm ta có việc gì?"
“Ta đưa công tử đi gặp một người.” Lăng Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng nói.
“Người nào?” Diệp Vô Ưu có chút ít buồn bực thầm nghĩ: “Tại sao muốn ta đến gặp hắn? Sao hắn không đến gặp ta?”
“Là sư phụ ta, hiện tại chính là viện chủ Thiên Nhai Thư Viện.” Lăng Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng nói: “Sư phụ ta có chút việc không muốn lộ diện, nênbảo ta đến mời công tử.”
“Ồ? Không phải sư phụ nàng đã đem vị trí viện chủ truyền lại cho nàng rồi chứ?” Diệp Vô Ưu hơi run hỏi.
“Không dễ dàng như vậy.” Lăng Nguyệt Nguyệt lắc nhẹ đầu: “Sư phụ tạm thời sẽkhông truyển ngôi, cần thêm một khoảng thời gian nữa. Ta hy vọng đến lúc đó công tử tuân thủ theo lời đã nói, ủng hộ ta trước mặt người.”
“Không vấn đề gì.” Diệp Vô Ưu lập tức đáp ứng, lại thuận tay ôm lấy chiếc eonhỏ của Lăng Nguệt Nguyệt, kéo nàng đến bên cạnh hắn hi hi cười: “Bấtquá, Nguyệt Nguyệt tỷ, tối nay tỷ phải bồi thường cho ta nha!”
Lăng Nguyệt Nguyệt mặt ửng hồng, nhẹ nhàng gật gật đầu đáp ứng sau khi tính toán.
Diệp Vô Ưu cuối cùng cũng biết, nguyên là bên dưới Vô Ưu sơn trang lại cómột trang viện. Trong trang viện có rất nhiều người, bao gồm cả sư phụcủa Lăng Nguyệt Nguyệt.
Sư phụ Lăng Nguyệt Nguyệt tên là LăngDiễm, danh tự tuy không thanh mà mang vài phần tục ý nhưng người mangtên lại không có điểm nào tục. Sau khi Diệp Vô Ưu nhìn thấy nàng, thậtsự mang vài phần sửng sốt, không biết có đúng hay không, tại vì nhìnkhuôn mặt của nàng chỉ như mười tám tuổi, dung nhan lại xuất sắc khôngthua gì hai đồ đệ. Tuy nàng mặc đại y bào rộng nhưng cũng vô pháp chelấp đi thân hình nóng bỏng, chất liệu y phục lại rất bình thường, dườngnhư là ni bào. Nhìn nàng hắn không khỏi thắc mắc: “Nhìn nàng hình nhưchẳng phải ni cô, quả thật chẳng phải ni cô, vậy tại sao lại mặc y phụccủa ni cô?”
“Cần gì phải dò xét việc riêng của người khác, kìthật đó chỉ là một sự việc đau thương mà thôi.” Lăng Diễm hình như hiểuđược nghi hoặc của Diệp Vô Ưu, chầm chậm nói, âm thanh động lòng người:“Ta đã quyết tu hành, chính là tự mình tạo cho mình cái phúc.”
“Hoá ra là như vậy, vậy tại sao người lại lập ra Thiên Nhai Thư Viện?” DiệpVô Ưu có chút không hiểu, nhìn Lăng Diễm xem ra cũng không mặn mà với tổ chức tình báo, nhưng thực tế nàng lại chính là thủ lĩnh của tổ chứctình báo lớn nhất Vân Mộng đại lục.
“Rất nhiều sự việc, chính làthân bất do kỉ.” Lăng Diễm thong thả cười nói: “Thiên Nhai Thư Việnchẳng phải do ta thành lập, ta chỉ kế thừa lại vị trí viện chủ mà thôi.”
“Cái gì mà thân bất do kỉ, kì thật chỉ là mượn miệng người khác.” Diệp Vô Ưu có chút chẳng đồng ý: “Ta là người, chẳng làm theo những sự việc mà takhông muốn, chi là tuỳ tâm sở dục, không tồn tại cái gọi là thân bất dokỉ.”
Nghe Diệp Vô Ưu nói xong, Lăng Diễm như ngây ngốc, nàng dùng nhãn thần có chút dị dạng nhìn Diệp Vô Ưu, một lúc sau giọng nói như xa xôi vọng lại: “Có thể Diệp công tử đã nói đúng.”
Từ từ ngồixuống, Lăng Diễm lại mở mệng nói: “Diệp công tử, nghe Nguyệt Nguyệt nói, công tử hy vọng sau này do nó là đại biểu Thiên Nhai Thư Viện cùng công tử hợp tác, có đúng thế không?”
“Có thể như vậy.” Diệp Vô Ưuhình dáng rất bình thường: “Đương nhiên, như quả nàng nguyện ý tự thânlà đại biểu Thiên Nhai Thư Viện, tự nhiên cũng không có vấn đề gì.”
“Ta rất mệt, không muốn quá nhiều việc.” Lăng Diễm nhẹ nàng nói: “Cứ vậyđi, sau này sẽ để Nguyệt Nguyệt cùng công tử liên hệ. Còn Phỉ Phỉ, ta sẽ gọi nó về để làm việc khác.”
“Cám ơn sư phụ.” Lăng Nguyệt Nguyệt đáp nhẹ, trong lời nói khó khăn lắm mới kiềm chế được hưng phấn.
“Nguyệt Nguyệt, một ngày nào đó, con sẽ phát hiện, kì thật mọi việc con theođuổi, những suy nghĩ của con lúc này chỉ là mộng ảo, hư vô.” Lăng Diễmnhẹ nhàng thở dài một cái: “Đương nhiên, hiện tại con cảm thấy rất khóhiểu. Nhưng có một ngày con sẽ hiểu, con có thể sẽ giống như ta, từ từrồi con sẽ hiểu.”
“Sư phụ, con không hiểu ý tứ của người.” Lăng Nguyệt Nguyệt cúi đầu nói.
“Không hiểu cũng không sao.” Lăng Diễm lắc nhẹ đầu: “Nguyệt Nguyệt, con hãy cùng Diệp công tử quay về.”
“Vâng, sư phụ.” Lăng Nguyệt Nguyệt gật gật đầu, sau đó kéo Diệp Vô Ưu đi ra ngoài.
Phía sau bọn họ, lại truyền lại một tiếng thở dài.
“Diệp công tử, sư phụ ta vốn là như thế, người đối với thế nhân đều lãnh đạmnhư vậy, công tử đừng để ý làm gì.” Rời khỏi trang viện ngầm sau khi lên đến mặt đất, Lăng Nguyệt Nguyệt nói nhỏ.
“Không có gì, ta vốnhiểu được những gì nàng ta nói.” Diệp Vô Ưu cảm thấy mọi thứ khá là bình thường, song lại có chút gì đó khiến cho hắn cảm tò mò là việc LăngDiễm ở dưới đất lâu như vậy không cảm thấy buồn sao?
“Lăng Phỉ Phỉ có dẫn công tử xuống lần nào chưa?” Lăng Nguyệt Nguyệt lại hỏi.
“Không có, ta lần đầu mới biết, phía dưới Vô Ưu sơn trang lại có một nơi kháca!” Diệp Vô Ưu có chút bất mãn, vì Lăng Phỉ Phỉ nói cùng hắn hợp tác kết quả rất nhiều việc dấu hắn. So sánh mà nói, hắn lại cảm thấy LăngNguyệt Nguyệt tốt hơn. Mặc dù trong lòng nàng có điều độc ác, nhưngtrước mặt hắn nàng lại hoàn toàn thành thật. Nàng dù có độc ác hơn nữa,chỉ cần không độc ác với hắn thì hắn cũng chẳng quan tâm đến cái độc của nàng. Chỉ cần trước mặt hắn nói thật, còn lại đối với hắn không quan hệ gì.
“Quả thật trước kia Thiên Nhai Thư Viện đã chuẩn bị lâu rồi, lúc vạn nhất xảy ra chuyện gì, có thể trốn xuống dưới, dù có biến ởtrên cũng không ảnh hưởng.” Lăng Nguyệt Nguyệt cười cười: “Bất quá, hiện tại có công tử giúp bọn ta. Kì thật, bọn ta chẳng cần phải che dấu nữa, chỉ là hình như sư phụ thích sống dưới đó, hoặc thích sự yên lặng.”
Diệp Vô Ưu không nói gì, lại thấy, dưới đất quả thật rất phù hợp với một sốít người Thiên Nhai Thư Viện, với việc tìm kiếm tình báo, thông thườnghay dấu mình trong bóng đen, nhưng lại xuống dưới đất tự nhiên chẳng thể nhìn thấy ánh mặt trời.
Đêm nay, Lăng Nguyệt Nguyệt dường nhưrất nhiệt tình, có thể nguyên nhân do nàng sắp trở thành viện chủ. Mặcdù kĩ xảo của nàng còn khá là đơn giản, nhưng lại là phương pháp làm vừa lòng Diệp Vô Ưu. Khi nãy Diệp Vô Ưu phải hoàn toàn để nàng sắp đặt, còn hiện tại nàng phải phụ thuộc đối phương.
Diệp Vô Ưu tự nhiên lại được hưởng thanh xuân giai nhân. Tối nay, mặc dù hắn đối với Tạ PhínhĐình rất là ôn nhu, nhưng thân thể Tạ Phính Đình kiều nhược, không thểchịu nổi chinh phạt. Chẳng trách hắn khó mà thích, còn Lăng NguyệtNguyệt không như vậy, nàng tiên thuật tuy chẳng bằng, nhưng có cônghiệu, thể chất lại tốt, thừa sức tiếp nhận sự xâm chiếm của hắn.
Mặt trời lại xuống, Diệp Vô Ưu lại được thoả ý, ngày ngày có giai nhân làmbạn, đêm đêm có mĩ nhân bồi tiếp, Tạ Phính Đình và Lăng Nguyệt Nguyệt là hai đại mĩ nhân, luân phiên phụng bồi hắn qua đêm, chẳng trách hắn vuithích chẳng muốn nghĩ đến điều gì khác.
Chỉ là, cảnh tốt chẳngđược lâu. Tháng tám lại đến, thấy thời gian chỉ còn ba ngày nữa là đến,đối với mọi người tu tiên giả Vân Mộng đại lục, chính là thời gian bìnhgiám tu tiên giả, rất nhanh đã sắp đến.
Thời gian này, bắt đầu có người đến Vô Ưu sơn trang, trước hết là đến nhờ vả. Tất nhiên lại làTán Tiên Môn, Tiêu Diêu, còn có tam vị sư huynh của hắn, họ đến cùnghắn. Lại còn Vọng Nguyệt Các sư đồ, đồ đệ chính là Lâm Lộng Nguyệt, vàCác chủ Vọng Nguyệt Các Lâm Thanh Diệp.
Lâm Diệp Thanh tuy thânmặc nam trang, nhưng trên mặt lại mang diện sa, tuy vậy sau lớp diện sa, khó nói lại ẩn dấu một phong tư tuyệt thế. Nhìn nàng một khắc Diệp VôƯu lập tức bị nàng hấp dẫn.