"Đó chẳng phải là lợi dụng nhà cháy để cướp bóc sao?" Diệp Vô Ưu thầm thì một tiếng.
"Vô Ưu đệ đệ, tôn chỉ của Thiên Nhai Thư Viện chúng ta là: Thỏa mãn chokhách, bất luận kẻ nào cần thông tin tình báo." Lăng Phỉ Phỉ mỉm cười:"Chỉ cần đệ gật đầu, chúng ta liền bắt đầu an bài vụ này, đến ngày thuđược lợi nhuận, chúng ta sẽ giao cho đệ một nửa."
"Điều này, tacòn suy nghĩ đã." Diệp Vô Ưu uể oải nói, nhiều tiền thế này mặc dù khiến hắn động tâm. Nhưng hắn dù sao vẫn cảm thấy có chút không thoải mái,theo lý mà nói. Thiên Nhai Thư Viện không nên phân chia cho hắn nhiềuthế này, mặc dù hắn không phải hiểu rất rõ tình hình Thiên Nhai ThưViện, nhưng có thể tưởng tượng, đó phải là một tổ chức cực kỳ to lớn,lại bán những cái gọi là bản danh sách kia. Tiêu phí rất nhiều nhân lực, nhưng đối với Diệp Vô Ưu mà nói, trên thực tế tịnh không cần tiêu phícông phu gì cả. Suy nghĩ như vậy, hắn tựa hồ thu được khoản tiền này rất ung dung.
"Vô Ưu đệ đệ, chúng ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi một địa phương, tên là Vô Ưu sơn trang, Vô Ưu sơn trang cách nơi này khoảng chừng trăm dăm, trong đó phong cảnh như tranh vẽ, đặc biệt thích hợp để cư trú." Lăng Phỉ Phỉ tiếp tục nói: "Bất luận đệ nguyện ý cùng ThiênNhai Thư Viện chúng ta nói lời hợp tác, đệ có thể dọn đến Vô Ưu sơntrang, từ nay về sau, đệ có thể ở trong đó tiến hành bình luận tu tiên.Ta nghĩ, đệ dẫu sao cũng không thể cứ lưu lại Vô Song Cung được?"
"Phỉ Phỉ tỷ tỷ, các người đối với ta thực sự tốt a!" Diệp Vô Ưu uể oải nói:" Nhưng mà chẳng lẽ các ngươi thực sự chỉ muốn nhờ ta cùng các ngươi hợptác chế tạo ra cái gọi là tiên bảng sao?"
"Vô Ưu đệ đệ, lẽ nào đệ cho rằng chúng ta vẫn còn có ý đồ khác sao?" Lăng Phỉ Phỉ yên nhiêncười: " Vẫn còn thì đệ không dám cùng chúng ta hợp tác phải không?"
"Nàng sử dụng phương pháp khích tướng không hiệu quả đâu. Ta từ trước tới giờ đều không có sự việc gì mà không dám làm. Chẳng qua là, nếu như là việc không có lợi, ta tuyệt không làm." Diệp Vô Ưu cười hì hì nói tiếp: "Phỉ Phỉ tỷ, nếu ta đáp ứng tỷ, tỷ cho ta cái lợi ích gì nào?"
Lăng Phỉ Phỉ hơi sửng sốt. Sau đó nói: "Vô Ưu đệ đệ. Số tiền đó và điềntrang mà chúng ta cho đệ, chẳng lẻ còn không coi là lợi ích sao?”
"Phỉ Phỉ tỷ, ta đây mặc dù không phải có rất nhiều tiền, nhưng cũng chẳngthiếu tiền quá. Vì lẽ đó tiền đối với ta mà nói, không phải là lợi íchgì cả!" Diệp Vô Ưu cười hì hì nói:"Ta vẫn còn thích lợi ích khác. Chẳnghạn như, Phỉ Phỉ tỷ tỷ nàng đây!"
Diệp Vô Ưu nói xong câu đó,liền bắt đầu nhìn tới Lăng Phỉ Phỉ không có hảo ý, nhãn châu lăn chuyểnkhông ngừng, quét lên bộ vị mấu chốt trên cơ thể nàng.
"Vô Ưu đệ đệ, đệ không được nói giỡn." Lăng Phỉ Phỉ sắc mặt hơi cứng đờ.
"Hi hi. Phỉ Phỉ tỷ tỷ, ta có thể hỏi tỷ một vấn đề không? Tỷ ở Thiên NhaiThư Viện, có thân phận gì?" Diệp Vô Ưu nhãn châu vừa chuyển, vừa mởmiệng hỏi.
"Ta, ta ở Thiên Nhai Thư Viện, chỉ là một nhân vật rất bình thường thôi." Lăng Phỉ Phỉ cười gượng gạo, sắc biến đổi bắt đầu có chút bất an.
"Ta đoán nhé. Phỉ Phỉ tỷ tỷ ở Thiên Nhai Thư Việncó thân phận phải tương đối cao, bất quá. Khẳng định cũng không phải cao nhất, không biết Phỉ Phỉ tỷ tỷ đến tìm ta, có đúng là nhất định phảihoàn thành nhiệm vụ này không?" Diệp Vô Ưu cười hì hì hỏi.
"Vô Ưu đệ đệ, đệ hỏi điều đó làm gì?" Lăng Phỉ Phỉ sắc mặt càng trở nên khó coi.
"Không có gì, ta chẳng qua muốn biết, nếu như Phỉ Phỉ tỷ tỷ không thể hoànthành nhiệm vụ, trở về có hay không phải nhận sự trừng phạt?" Dáng vẻDiệp Vô Ưu chân thật cùng vô tội. Hiện tại Lăng Phỉ Phỉ lại có loại cảmgiác thôi thúc muốn đánh hắn. Chỉ vì,hắn nói đúng vào nỗi lo âu tronglòng nàng.
Lăng Phỉ Phỉ trong Thiên Nhai Thư Viện đúng là khôngphải nhân vật bình thường. Trên thực tế, nàng có thân phận rất cao ởThiên Nhai Thư Viện, nàng là một trong những truyền nhân của Thiên NhaiThư Viện viện chủ, cũng là một trong những người có khả năng ngồi chứcviện chủ sau này của Thiên Nhai Thư Viện. Chuyến đi này, nàng phụng mệnh đến trước cùng với Diệp Vô Ưu đạt thành hiệp nghị, chỉ có thể thànhcông, không thể thất bại, một khi không thể cùng Diệp Vô Ưu đạt thànhhợp tác hiệp nghị, vị trí viện chủ của nàng bị hẫng đi không nói, cònrất có thể nhận thêm hình phạt khác.
Mà Thiên Nhai Thư Viện sở dĩ muốn cùng Diệp Vô Ưu hợp tác, tất nhiên không chỉ đơn giản là vì lợiích cho Diệp Vô Ưu như thế. Trên thực tế, các nàng còn vì bản thân mình, chẳng qua là các nàng sẽ không nói với Diệp Vô Ưu mà thôi.
DiệpVô Ưu tuy không biết mục đích chân chính của Lăng Phỉ Phỉ cùng ThiênNhai Thư Viện, thêm nữa tiểu tử này dù thích tiền, nhưng giống như xưanay lại thích nhất là mĩ nữ. Cho nên mới không chịu đáp ứng Lăng Phỉ Phỉ dễ dàng như thế, lại muốn tìm kiếm chút lợi ích nhiều hơn trên thân thể nàng.
"Vô Ưu đệ đệ, ngươi đã biết tỷ tỷ có thể sẽ thụ đáo hìnhphạt, hà tất lại còn làm khó tỷ tỷ đây làm gì?" Lăng Phỉ Phỉ cười miễncưỡng, trong ngữ khí hàm chứa một chút mùi vị cầu khẩn.
"Phỉ Phỉtỷ tỷ à, ta cũng không định làm khó tỷ. bất quá, làm người nhất địnhphải có nguyên tắc, tỷ nói có đúng hay không?" Diệp Vô Ưu vẻ mặt khó xửđích nói.
"Đương nhiên rồi." Lăng Phỉ Phỉ ngẩn người, gật gật đầu, liền sau đó nhịn không được hỏi: "Nguyên tắc làm người của đệ là gì?"
"Nguyên tắc của ta ư, gặp sự việc không có lợi, nhất định không làm!" Diệp VôƯu cười hì hì nói: " Vì lẽ đó, Phỉ Phỉ tỷ tỷ, thật xấu hổ, tỷ chưa chota một chút lợi ích, ta cũng không thể đáp ứng tỷ được!"
"Thế đêrốt cuộc yêu cầu lợi ích gì?" Trong lòng Lăng Phỉ Phỉ có loại cảm giáckhổ sở, lúc đầu nàng tưởng rằng, đưa tiền lại còn đưa nhà, Diệp Vô Ưu sẽ phải cực kỳ sảng khoái đáp ứng rồi. Nào có ngờ sự thật nhưng lại khôngphải như thế.
Lăng Phỉ Phỉ không biết rằng, nếu như nàng khôngxinh đẹp như thế này, hoặc giả Thiên Nhai Thư Viện cứ phái nam nhân tới, có thể lúc này Diệp Vô Ưu đã đáp ứng rồi, tuy nói hắn đối với tiềnkhông phải cực kỳ cảm thấy hứng thú, nhưng nhiều tiền như thế này đốivới hắn vẫn còn có không ít sức hấp dẫn. Suy cho cùng, ai cũng không ngờ đến, khi nhìn thấy Lăng Phỉ Phỉ một đại mỹ nhân thế này, Diệp Vô Ưu lại muốn chiếm chút tiện nghi, cho nên mới kéo dài lâu như vậy.
"Điều này, ta nghĩ là, kỳ thực, Phỉ Phỉ tỷ tỷ, cá nhân ta cũng không có mộtchút tham tâm, tỷ chỉ cần cho ta một chút, chỉ một chút lợi ích thôi!"Diệp Vô Ưu dùng hai ra dấu một cái, nhãn châu vẫn như cũ chuyển đảokhông ngừng, liên tục đảo đi đảo lại trên người Lăng Phỉ Phỉ.
"Một chút là bao nhiêu cơ?" Lăng Phỉ Phỉ có chút dở khóc dở cười, "Vô Ưu đệđệ, chi bằng đệ trước hết đáp ứng ta đi? Đệ muốn lợi ích. Sau này, saunày ta từ từ giao lại cho đệ!"
"Lợi ích sau này đương nhiên saunày tính toán lại, Phỉ Phỉ tỷ tỷ. Chi bằng, tỷ hôn ta một cái nhé?" Diệp Vô Ưu cười hì hì nói, "Tỷ hôn ta một cái, ta đáp ứng tỷ ngay."
" A?" Khuôn mặt tươi cười của Lăng Phỉ Phỉ đỏ rực, "Vô Ưu đệ đệ, đệ, đệ sao lại đưa ra yêu cầu này?"
"Phỉ Phỉ tỷ tỷ, tỷ nếu nói không đồng, thì ta thay đổi một cái tốt đẹp khác đấy!" Diệp Vô Ưu cười xảo quyệt.
"Đổi thành cái gì cơ?" Lăng Phỉ Phỉ hiện tại có loại cảm giác đứng ngồikhông yên, nếu không phải viện chủ dặn dò nhất định phải hoàn thànhnhiệm vụ, chỉ sợ nàng đã khởi thân li khai.
"Đổi thành ta hôn tỷ một cái!" Diệp Vô Ưu cười hì hì.
"Vô Ưu đệ đệ, ta ……" Lăng Phỉ Phỉ có cảm giác dở khóc dở cười, sao lại đụng phải một người như thế này?
"Cho dù không nguyện ý, Phỉ Phỉ tỷ tỷ, ta tiễn tỷ về nha!" Diệp Vô Ưu tỏ vẻ có chút không nhịn được.
"Vô Ưu đệ đệ, chúng ta, chúng ta vừa mới quen nhau không đến nửa canh giờ,như vậy không quá tốt ư!" Lăng Phỉ Phỉ bám lấy nói: "Chi bằng, đệ trướctiên đáp ứng ta. Ta… ta sau này trở lại sẽ cho đệ hôn một cái, đượckhông?"
"Không được, vạn nhất tỷ sau này thất hứa thì sao?" Diệp Vô Ưu một mực cự tuyệt.
"Ta, ta có thể phát thệ, nhất định sẽ không nuốt lời!" Lăng Phỉ Phỉ vội vàng nói, tâm tưởng nàng đang hướng về viện chủ. Cứ cho Diệp Vô Ưu hôn mộtcái, vậy coi như xong.
"Ta suy nghĩ đã." Dáng vẻ Diệp Vô Ưu cực kỳ nghiêm túc cân nhắc suy xét.
Trên thực tế, Diệp Vô Ưu tịnh không suy nghĩ, lúc này hắn lại tưởng tượngtới ngọc thể Lăng Phỉ Phỉ phía dưới bộ nho sam, từ từ trong não bộ pháchọa một hình dáng sơ sài.
"Vô Ưu đệ đệ, đệ nghĩ xong chưa?" Sau một lát, Lăng Phỉ Phỉ nhịn không được hỏi.
"Thôi được, Phỉ Phỉ tỷ tỷ nàng đã có thành ý như thế, ta đây cũng đành phảiđáp ứng nàng thôi!" Diệp Vô Ưu mệt mỏi nói: "Bất quá, tạm thời ta vẫn sẽ không tới Vô Ưu sơn trang, qua một thời gian ngắn, nàng lại đến đón tađấy!"
"Vô Ưu đệ đệ, đa tạ đệ!" Lăng Phỉ Phỉ cuối cùng cũng thởphào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra nét vui mừng, có thể hoàn thành nhiệm vụnày, vị trí viện chủ ngày sau, đã có một nửa thuộc về nàng:
"Không cần cảm tạ ta, Phỉ Phỉ tỷ tỷ, nàng hãy nhớ, nàng vẫn còn nợ ta một nụ hôn!" Diệp Vô Ưu cười hì hì nói.
"Ta biết rồi. Vô Ưu đệ đệ, nhớ sự việc mà đệ đáp ứng ta, ta về Vô Ưu sơntrang trước." Lăng Phỉ Phỉ tiếu mặt đỏ lên, thấp giọng nói, sau đó liềnhướng Diệp Vô Ưu cáo từ, giống như chạy thoát thân li khai địa phươngkhiến nàng lúng túng khó xử không thôi.
Diệp Vô Ưu chán ngán cũng không lưu giữ nàng lại, hắn nhìn từ phía sau hình bóng xinh đẹp củaLăng Phỉ Phỉ, lầm bầm nói: "Chạy thoát được một lần, không chạy được năm mươi lần, ta xem nàng có thể chạy đến nơi đâu.”
Diệp Vô Ưu lạibắt đầu đi nhàn rỗi vào trong Vô Song Cung, không có biện pháp, hắn kỳthực rất buồn, bất quá, chuyến này mới đi lắc lư một hồi, lại chạm mặtLam Đồng Đồng.
"Dâm tặc đáng chết, Lăng Phỉ Phỉ tìm ngươi làm gì?" Vừa nhìn thấy Diệp Vô Ưu, Lam Đồng Đồng liền mở miệng hỏi.
"Không có gì cả, mang cho ta một ít tiền, còn cho ta một tòa trang viện." Diệp Vô Ưu tùy miệng nói.
"Nàng muốn tặng ngươi cái gì?" Lam Đồng Đồng sửng sốt: "Ngươi và Lăng Phỉ Phỉ trước kia quen nhau à?"
"Đương nhiên không quen nhau, ta cũng là vừa mới quen nàng ta thôi!" Diệp VôƯu lắc đầu: "Còn như nàng ta tặng ta vì cái gì ư, đương nhiên là vì vừagặp nhau và yêu nhau rồi!"
"Đồ mặt dày!" Lam Đồng Đồng phì một hơi: "Ngươi là người ai gặp cũng yêu quả không sai, bất quá yêu ngươi đều là nam nhân!"
"Nàng dám cười nhạo ta!" Diệp Vô Ưu buồn bực hóa thành phẫn nộ, lách mình tóm lấy Lam Đồng Đồng kéo vào trong lòng, kề sát cơ thể mềm mại của nàng,sờ mó khắp trên dưới.
"Dâm tặc đáng chết, ngươi điên sao? Ở đạiđình đông người, sẽ bị người nhìn thấy đó!" Lam Đồng Đồng cố sức vùngvẫy, đoạn hành lang này thông với chỗ ở của chúng đệ tử Vô Song Cung,bất cứ lúc nào đều sẽ có người đi qua.
"Oa, Đồng Đồng, nàng lạixúc phạm ta?" Lam Đồng Đồng chính đang không yên tâm, sự tình lo lắngngay lập tức đã xảy ra, một thanh âm ưu sầu dị thường liền ngay tronglúc này truyền lại.