Lâm Bình Nguyên vốn là định đuổi tới, vừa nghe đối phương hô lên tên Tần Hoài An, chắc là người quen biết, anh ta cũng không dám tùy tiện tiến lên, không thể làm gì khác lùi tới chỗ rẽ sau hành lang, sau đó nhìn đối phương mang Tần Hoài An đi vào trong phòng.
“Cái người kia không phải là Chử Chấn Phong, lẽ nào Tần Hoài An là người tình ngầm nuôi?”
Lâm Bình Nguyên nhỏ giọng thì thầm, trong lòng không khỏi khinh thường Tần Hoài An. Giả vờ giả vịt từ chối quay về với anh ta, kết quả là lại ôm vào lòng người đàn ông khác? Vừa nãy người đàn ông đó, dáng vẻ già hơn rất nhiều với cô ta thì ra cô ta thích loại này ư?”
Đây nếu để cho Chử Chấn Phong biết e rằng Tần Hoài An không có kết quả tốt đẹp.
Lâm Bình Nguyên vừa mới nghĩ như thế, thang máy mở ra, một đám phóng viên liền đi ra.
“Người đâu? Ở phòng nào vậy?”
Lâm Bình Nguyên kinh ngạc, tại sao lại có phóng viên chứ?
Rất nhanh anh ta nghĩ tới cái gì, sắc mặt đen lại.
Anh ta chỉ chỉ Tần Hoài An bị mang vào cái phòng đó, sau khi đảm phóng viên hiểu được qua đó, nhanh chân hướng đến thang máy rời đi.
Anh ta tốt nhất mau chóng rời khỏi nơi này, để tránh bị liên lụy.
Đám phóng viên nhìn cửa phòng vẫn đóng chặt, từng người hiểu ngầm trong lòng ánh mắt nhìn nhau, sau đó ăn ý ùa lên, đẩy cửa phòng ra.
Một đám người cứ như vậy hỗ kéo kéo xông vào trong phòng, giơ lên máy quay ra chuẩn bị đập xuống một màn làm cho người ta phấn chấn. Nhưng tình huống trước mắt lại làm cho bọn họ há hốc mồm.
Làm gì có đại chiến nam nữ vật lộn chứ? Chỉ có một đôi nam nữ ngồi đối diện nhau ở bàn trà, bình tĩnh uống trà nói chuyện, phía sau người đàn ông còn một người trợ lý đang đứng.
“Hiện tại phóng viên các người khi chưa được cho phép mà dám xông vào phòng người khác? Biết các người xông vào phòng của ai không?”
Người trợ lý lạnh lùng hỏi, ánh mắt không vui nhìn chằm chằm đảm phóng viên xông lên phía trước.
Đám phóng viên lúng túng không thôi.
Người đàn ông đặt chén trà xuống, bình tĩnh quay đầu lại nhìn, giọng nói mát lạnh truyền ra “Tôi và con dâu lần đầu gặp mặt, mời cô ý uống trà, các vị đây là làm loạn cái gì thế?”
Nhận ra thân phận của người đàn ông, các phóng viên kinh ngạc.
Không phải nói, Tần Hoài An cùng bạn trai cũ tình cũ đốt cháy sao, ở trong khách sạn làm? Thế nào mà lại có vị này…
“Chú hai Chử, đây, đây là hiểu lầm…” Người phóng viên đứng ở phía trước nhất lúng túng cười nói, bước chân lui về phía sau.
Đám phóng viên phía sau đem cửa phòng chặn lại kín mít một lúc sau những phóng viên này mới luống cuống tay chân tản đi.
Phóng viên vừa đi Tần Hoài An lập tức mềm ra ở trên ghế, lúc trước cổ gắng lắm mới duy trì được sự trấn định, hoàn toàn đổ sụp.
Chử Hoài Sơn liền vội vàng đứng lên, đỡ lấy cô “Xem ra cô bị trúng kế của người ta rồi, bây giơ cảm thấy thế nào?”
Tân Hoài An cố gắng duy trì lý trí có được, nhìn người đàn ông gần giống Chử Chấn Phong ở trước mặt mình.
Đây là chú hai của Chử Chấn Phong, Chử Hoài Sơn.
Vừa nãy nếu không phải có ông ấy, những phóng viên kia…
Hậu quả không dám tưởng tượng. Tần Hoài An muốn nhờ ông đi mua giúp một loại thuốc, nhưng lời trong miệng còn chưa kịp nói ra, một từ cũng không nói ra được.
Chử Hoài Sơn cũng nhìn ra tình huống của cô rồi, hướng về trợ lý bên cạnh ánh mắt ra hiệu dặn dò ” Gọi điện cho Chử Phong.”
Tần Hoài An mắt xinh đẹp như tơ nhìn ông ta, trong lòng gấp sắp không được.
Gọi điện cho Chử Chấn Phong làm gì? Cô bây giờ cần là thuốc giải.
Đợi đã, ông ấy không phải muốn để Chử Chấn Phong làm thuốc giải cho cô chứ?
Tần Hoài An nhận thức được điều này hết hồn.
Cô giãy dụa muốn đứng lên, nhưng cơ thể lại mềm như bún.
Ông ấy gần đây bận chuyện công ty, chỉ biết Chử Chấn Phong và Tần Hoài An kết hôn, nhưng không biết hai người bọn họ không phải là vợ chồng thật.
Cho nên trong mắt của ông Tần Hoài An chính là cháu dâu. Ông ta lập tức buông tay để cô ngả về giường.
“Chúng ta ra bên ngoài đợi.”
Xoay người không hề nhìn một chút nào người phụ nữ ở trên giường.