Tất cả mọi người đềy ngưng uống rượu ngước nhìn Chử Chấn Phong.
“Đầu tiên là tôi sẽ đích thân tiếp quản Tập đoàn y tế Chử Thị, sẽ mở rộng cả về trình độ lẫn bề rộng của tập đoàn trong lĩnh vực y tế! Thực hiện khả năng vô hạn của y học.”
Ngay sau khi những lời này nói ra, những người có mặt ở đây dường như đã cảm nhận thấy sẽ có một số thông tin quan trọng gì đó sắp được công bố, ánh mắt của họ thay đổi.
Còn Chử Châu vừa trở lại sảnh tiệc, nhìn thấy bóng dáng người trên sân khấu như thường lệ, khóe môi hơi nhếch lên, khiến người ta không đoán được ông ấy đang suy nghĩ gì.
Chử Chấn Phong nói tiếp: “Thứ hai, bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ lãnh đạo Tập đoàn Chử Thị, phá vỡ những quy tắc trước đây, sẽ thực hiện những chính sách phát triển mới. Như câu nói – Bất phá bất lập không phá đi những điều cũ thì sao có thể vươn được lên!”
Vừa nói anh vừa nâng ly rượu trong tay lên ném mạnh xuống đất.
Có một âm thanh giòn tan vang lên, chiếc cốc pha lê vỡ tan thành những bông hoa.
Mọi người dưới khán đài đều sững sờ, sau đó, khi thấy Chử Chấn Phong giơ tay biểu thị, bọn họ cũng làm theo và đập ly rượu dưới khán đài để thể hiện sự ủng hộ.
Chút hành động như vậy, cũng đủ làm người ta cảm thấy hào hùng, bầu không khí ấm áp trong hội trường dường như được đốt cháy, và tiếng vỗ tay và cổ vũ như sấm vang lên.
Vương Thanh Hà nhìn lên Chử Chấn Phong, người đang rất được rất nhiều người ngưỡng mộ đang đứng trên sân khấu, với đôi mắt đầy si mê.
Đây là người đàn ông của cô ta, cô ta nghĩ.
Sắc mặt Hàn Âu Dương trong đám người đó dường như không tốt lắm.
Hành động này của Chử Chấn Phong … Anh không phải đã phát giác ra cái gì rồi chứ?
Anh ta bước nhanh ra khỏi đám đông, muốn đi xác nhận lại lần nữa.
Còn chưa kịp rời khỏi hội trường, anh ta đã bị Vệ Nam chặn lại.
Vệ Nam nở nụ cười lễ phép nói anh vội vàng đi đâu vậy?”
Giám đốc Hàn, tiệc còn chưa tan, “Đi dạo thôi” Hàn Âu Dương như cười như không nói.
“ồ, vậy thì tôi khuyên anh không nên đi lại lung tung. Người của chúng tôi đang điều tra. Có người nói rằng ai đó đã giả làm người phục vụ trà trộn vào bữa tiệc. Nhưng rất nhanh người đó sẽ bị bắt lại thôi”, Vệ Nam nói.
Hàn Âu Dương nhíu mày, quay lại với vẻ mặt bình tĩnh.
Vệ Nam lập tức dập dừng lại nụ cười trên mặt, lấy lại dáng vẻ nghiêm túc.
Một tên thuộc hạ đến báo cáo kết quả: “Trợ lý Vệ, người đã bị bắt rồi”
“Mang về đi, lát nữa anh Chử sẽ đến xử lý” Vệ Nam ra lệnh, nói: “Bảo phòng bếp đẳng sau chuẩn bị lại đồ uống mới rồi đem đến cho quan khách đi.”
“Vâng Tình trạng hỗn loạn được giải quyết một cách lặng lẽ, ngoại trừ một vài người, không một vị khách nào biết rằng họ suýt trở thành nhân vật chính của vụ đầu độc tập thể giật gân toàn cầu mà các nhân vậy này đều là các ông trùm kinh doanh có tiếng.
“Anh Chử, thật sự phải cảm ơn cô Tân vì đã kịp thời phát hiện điều khác thường, nếu không chúng ta thật sự đã bị hãm hại từ trong ra ngoài rồi Mặc dù đã triển khai kỹ lưỡng ngay từ đầu, nhưng bọn họ không thể ngờ tới việc đối phương sẽ sử dụng phương pháp xảo quyệt hạ độc như thế. Bọn chúng hẳn phải biết rất rõ thân phận hiển hách của những vị khách có mặt hôm nay, nên nếu có chuyện gì xảy ra, nhất định nhà họ Chử phải chịu trách nhiệm.
Anh Chử vừa mới nhậm chức, đây không phải ý chính là muốn ném một củ khoai nóng này vào tay anh sao, hơn thế chính là ép anh phải đón nhận quả bom này.
Vệ Nam nhìn lại cảm thấy sửng sốt, hỏi: “Anh Chử, hai người phục vụ mà chúng ta mới bắt được anh định giải quyết như thế nào?”
“Cậu tự mình đi thẩm vấn đi, không kể phải dùng cách gì, cũng phải khiến bọn chúng phải khai ra kẻ đứng đẳng sau chuyện này là ai” Chử Chấn Phong lạnh giọng nói.
Vệ Nam gật gật đầu, mang theo người rời đi.