“Ta vẫn chưa hiểu. Sở Hạo, vì sao sau khi ngươi gõ mã moore trên người ta, ba phe có thể xuất hiện tinh thần lực tảo miêu kia lại có thể để chúng ta tập hợp đoàn đội, hơn nữa còn tiến hành quyết chiến cuối cùng? Predator và Alien sẽ hiểu mã Moore sao? Hay là ngươi làm thế vì muốn bố cục gì đó?”
J đi trước Sở Hạo, một mặt là muốn bảo vệ, một mặt là vì áo giáp của hắn có thể giúp nhìn tốt trong điều kiện ánh sáng không đủ, thích hợp cho việc hành động nơi thông đạo tối tăm thế này.
Sở Hạo nhắm mắt lại cảm nhận một chút, bấy giờ mới yên tâm giải thích: “Không cần Predator hay Alien hiểu, ta đã nói rồi, dưới cục diện thế này, ngươi có tính toán ngàn vạn cũng thành vô dụng. Cho nên ta kỳ thật không bố cục gì cả, chỉ vẻn vẹn xóa đi sơ hở duy nhất mà thôi.”
“Sở hở duy nhất?” J tựa hồ còn chưa nghe rõ, hắn kỳ quái hỏi lại.
Sở Hạo hít sâu một hơi mới tiếp tục: “Được rồi, để ta giải thích rõ cho ngươi. Chúng ta cứ đặt giả thiết là cả ba phe đều có tinh thần lực tảo miêu đi. Đầu tiên, mục đích của Predator là giết chết Alien, thực hiện lễ trưởng thành. Nói cách khác, cho dù chúng ta ở đây hay vẫn còn bên ngoài, nhân số bao nhiêu, vũ khí, ý định ra làm sao, Predator khi quét hình phát hiện ra chúng ta thì sẽ mặc kệ bỏ qua, bọn họ vẫn cứ tiến vào khu di tích này và đại chiến với Alien, nếu trùng hợp gặp nhau thì sẽ thuận tay đập chết luôn đám trùng kiến chúng ta. Cho nên, phe Predator có người khống chế tinh thần hay hiểu mã moore gì gì đó đều không ảnh hưởng đến đại cục. Bọn họ chỉ có thể tiếp tục tiến vào di tích này, sau đó hoàn thành nội dung cốt truyện.”
“Phe Alien, chúng ta tạm thời coi kẻ có thể không chế tinh thần lực là mẫu hoàng đi. Nó có thể phát hiện ra chúng ta, đồng thời liên lạc được với những con Alien khác, vậy thì có sao? Chúng ta và Alien vốn là ngươi chết ta sống, song phương gặp mặt chỉ có thể phân sinh tử. Mà hiện tại mẫu hoàng vẫn bị trói bên trong di tích, ít nhất bây giờ không thể chạy ra ngoài, vậy nó có tinh thần lực hay không thì ảnh hưởng gì chứ? Dù nó có hiểu mã moore, biết chúng ta cài đặt một quả bom siêu cấp ở lối vào thì cũng chẳng quan trọng, mục đích của nó chỉ có một, đó là giết chết chúng ta, biến con người thành thức ăn cùng đồ ấp trứng.”
J nhíu mày, đột nhiên hỏi: “Thế nhưng nếu phe Alien có thể quét hình thì bọn chúng chẳng phải sẽ đánh bại được tất cả chúng ta hay sao? Muốn chúng ta tụ hợp lại làm gì?”
Sở Hạo lắc đầu: “Nếu là ít người vậy thì rất có thể sẽ bị đánh chết tại chỗ, dù sao Alien cũng là một loại sinh vật, bọn chúng tất nhiên cần đồ ăn để duy trì năng lượng, mà thân thể chúng ta chính là đồ ăn tốt nhất. Chẳng qua khi có rất nhiều người tụ tập, không thể đánh chết hết được. Bởi vì bọn chúng cần … uhm, ngươi nên biết rằng người đã chết thì không thể cho ký sinh sưởi ấm được. Nếu là đám Predator thì còn dễ nói, Alien vì bảo hộ sào huyệt cùng an toàn của mẫu hoàng, đoán chừng vừa gặp liền giết luôn. Nhưng nhân loại chúng ta thì khác… Alien sẽ lùa mọi người tới sào huyệt sau đó gắn ấu thể ký sinh lên trên, đây không phải là lựa chọn tốt nhất sao?”
J lập tức cả kinh: “Ý ngươi là… chúng ta đang đi về phía sào huyện của Alien à?”
Sở Hạo mỉm cười, điềm nhiên như không: “Không sai, mục đích của ta vốn chính là đi tới cái sao huyệt đó. Bởi vì vô luận là Alien hay Predator đều có một hướng đi chung. Alien xua đuổi đại bộ phận nhân loại tới thú sào rồi tiến hành ký sinh. Còn Predator chạy tới thú sào để tiêu diện Alien. Trong tình cảnh không biết địa đồ di tích, có chỗ nào để tụ họp đoàn đội thích hợp hơn nơi đó chứ? Chúng ta đang được Alien trực tiếp dẫn đường đó.”
“Thế nhưng, đó là sào huyệt của Alien mà! Có trời mới biết ở đó có bao nhiêu quái vật!” J thấp giọng gầm rú.
Sở Hạo lắc đầu, vẫn mỉm cười như cũ: “Bằng không ngươi nghĩ tại sao ta gọi cục diện này là không thể dựa vào mưu kế. Chính vì không thể làm gì được nên mới nói là mưu kế vô dụng. Chúng ta chỉ có thể dùng thực lực để mở ra một con đường máu giữa cuộc chiến tam phương này!”
J thoáng trầm mặc, nửa ngày sau mới lên tiếng: “Như vậy người quét hình bằng tinh thần lực là ba người Tom? Ngươi gõ mã moore chính là nhằm vào bọn họ?”
Sở Hạo mỉm cười gật đầu: “Tạm thời chẳng quản người sử dụng tinh thần lực là ai trong bọn họ, ta không sợ ba người đó trốn lên mặt đất mà là lo lắng chúng hãm hại chúng ta. Trong tình cảnh không thi triển được mưu lược như hiện tại, sơ hở duy nhất chính là khả năng quét hình này. Nhờ nó mà bọn họ có thể thấy được vị trí của tất cả địch nhân cũng như địa hình, sau đó tìm ra khoảng trống giúp tiến lui một cách tự nhiên, đồng thời cũng có được kẽ hở để hại người khác…”
“Dùng mã moore chính là nhằm vào bọn họ, nếu như mấy người đó thực sự cường hóa kỹ năng tinh thần.”
J lại rơi vào trầm mặc, cả hai đều buồn bực tiếp tục đi tới. Mãi một lúc sau, bỗng nhiên J mở miệng: “Trong tình huống trước mắt này có cách nào để phá cục không? Chính là biến chuyện không thể sử dụng mưu lược thành có thể dùng được ấy. Có biện pháp vậy không?”
Sở Hạo lập tức đáp: “Có, tất nhiên là có, biện pháp này kỳ thực rất đơn giản… Chính là dùng lực phá cục. Không phải đám Alien đó muốn xua đuổi chúng ta tiến vào sào huyệt sao? Chúng ta liền không đi tới đó nữa. Trên đường nếu gặp Alien vậy thì trực tiếp đuổi giết. Nơi đây không phải mê cung à? Chúng ta cứ phá tường đạp vách mở đường mà đi. Đám Predator chặn ở cửa thông đạo lên mặt đất ư? Chúng ta vừa thấy lập tức tàn sát tất cả bọn chúng, thần cản sát thần, phật cản giết phật, vậy là có thể giải quyết rồi.”
J nghe xong mà lảo đảo suýt vấp ngã, hắn tức thì nói: “Nếu thực sự có lực lượng như vậy thì chúng ta cứ giết hết tất cả kẻ địch luôn cho rồi, còn cần mưu kế gì nữa.”
“Vốn chính là như thế, bằng không ngươi cho rằng ‘dùng lực phá xảo’ chỉ là một câu nói sao?”
Sở Hạo khoát tay: “Sử dụng mưu kế, bố cục, mai phục là vì lực không bằng người, thế không bằng người, cục không bằng người! Nếu ngươi mạnh hơn đối phương mà còn sử dụng mưu kế rất có thể sẽ khiến địch nhân nắm được sơ hở. Đến lúc chúng ta mạnh rồi, vậy thì trí tuệ chỉ phục vụ cho một việc… phân tích ra hết thảy mưu kế, bố cục cùng mai phục, âm mưu cùng mánh khóe của đối phương, sau đó bức cho kẻ địch không thể không dùng lực đấu với chúng ta.”
Cùng lúc đó, tại một đầu thông đạo đen kịt cách Sở Hạo mấy trăm mét.
“Chúng ta… thiếu khuyết lực lượng.”
Maria và Emily cùng đi trong thông đạo, dựa vào tinh thần lực tảo miêu, hai người bọn họ lựa chọn được tuyến đường vô cùng an toàn. Hơn nữa vì dự phòng việc không thể phát hiện ra Predator cùng với đĩa tròn ở cửa di tích, phương hướng các nàng tiến tới cũng là con đường hướng vào sâu bên trong. Maria vừa đi vừa lẩm bẩm.
Emily trầm mặc không nói gì, chỉ lẳng lặng đi theo. Maria cũng mặc kệ chị gái mình, vẫn tiếp tục nói chuyện: “Chúng ta khác bọn Sở Hạo là không có lực lượng để thực hiện kế hoạch… Cho nên trong bộ phim kinh dị này, chúng ta chỉ có thể đặt mục tiêu vào việc trốn lên mặt đất. Đáng hận, cơ hội lần này tốt vậy mà không thể giết sạch bọn chúng. Hiện tại lại phải hèn mọn đi nhờ đám đó bảo vệ… Trong lòng cảm thấy rất phiền, chị.”
Emily thoáng trầm mặc một lát mới nói: “Chị không còn cách nào khác. Tom cường hóa âm ảnh xuyên hành giả (Người du hành vào ‘cái bóng’), mang theo chúng ta chạy trốn thì được chứ chính diện chiến đấu thì căn bản vô lực. Trừ phi nâng cấp tới mức cao nhất là âm ảnh thao túng giả (Người điều khiển ‘cái bóng’), nhưng như vậy thì quá khó khăn…”
“Nói nhảm, em cũng không trông chờ vào tên ngu ngốc ấy…” Maria cao ngạo hừ một tiếng, ánh mắt nàng âm u: “Tóm lại vẫn phải tiếp tục giả vờ nghe lời sao?”
“Đúng vậy, tiếp tục ‘giả bộ’ nghe lời…” Emily đi trong bóng tối, ánh mắt nàng cũng một mảnh tĩch mịch…
Tại vị trí của Ares và Trương Hằng.
“Chúng ta xem như là lực”
Ares vịn vào Trương Hằng, vừa đi vừa nói: “Khô lâu Alien của ta, kỹ xảo cung tiễn của ngươi, những thứ này đều là chiến lực trọng yếu để đối phó với Alien và Predator. Nhưng mấu chốt là không có Sở Hạo, chúng ta không biết phải làm gì bây giờ. Cho nên điều quan trọng nhất lúc này là phải tìm được hắn, xác định bước hành động tiếp theo.”
Ngay sau khi Ares khôi phục khả năng hành động, hắn và Trương Hằng thừa dịp hai nhân vật phim đang tìm cơ quan, lẻn về phía tế đàn, sau đó biến cỗ thi thể của con Alien đang nằm đó thành một cỗ khô lâu hình thù kỳ lạ. Nó không có cốt đao cốt thuẫn như mọi khi mà sở hữu một chiếc đuôi dài có công dụng như trường mâu cùng cặp vuốt và hàm răng bén nhọn, mà tốc độ hành động cũng nhanh tới kinh người. Hiện tại Ares đang khống chế nó theo sau mọi người chừng trăm mét, như vậy sẽ không khiến hai người kia nhìn thấy.
“Chúng ta phải tìm được bọn họ! Trí lực, trí lực, trí cùng lực phải kết hợp với nhau, mọi người mới sống sót được!” Trương Hằng rất khốc nói.
“Lời này không sai…” Ares gật gật đầu, sau đó chỉ vào Trương Hằng rít gào: “Nhưng ngươi đeo kính đen làm cái gì! Chỗ này còn chưa đủ tối hay sao! Ngươi đến đây diễn hài đấy à?”
Trương Hằng vẫn khốc khốc’ như cũ: “Ngươi không biết như vậy trông rất lãnh khốc sao? Lúc trước động tác tiêu chuẩn để đánh chết Alien của ta không thành công, cho nên con Alien tiếp theo ta nhất định phải dùng tư thái này. Lần tới, ta cam đoan không có con Alien nào có thể đột phá cung vây (cung tên+bao vây) của ta. Đến bao nhiêu cũng không được!”
Trương Hằng vừa dứt lời, hai nhân vật phim cách đó không xa đồng thời kinh hô chạy về phía bên này, mà sau lưng bọn họ…
Bảy tám con Alien đồng thời chui ra, thoáng cái sắc mặt Trương Hằng liền đen xì…