Sau khi không còn truyền tin cùng ba mẹ mình nữa, Tố Tố để cho La chấp sự ra khỏi mật thất, còn mình thì vẫn tiếp tục trong mật thất tu luyện, bốn vị cung phụng vẫn ở nguyên vị trí củ canh ở ngoài nơi Tố Nhi luyện công.
Kết thúc truyền tin cùng con gái, mẫu thân của Tố Tố đã quay sang hỏi trượng phu của mình:
“ Chàng hình như biết cậu thanh niên tên Vũ Thiên này”.
Phụ thân của Tố Nhi trả lời:
“ Trong một lần La Lão, báo cáo tình hình của Tiểu Tố ở hạ giới có nhắc đến việc tặng cho cậu Vũ Thiên đó một cái Hoàng Kim Thẻ, và bốn từ đánh giá của La chấp sự giành cho vị thiếu niên này là Tiền Đồ Vô Lượng.
Ma thôi bỏ chuyện này sang một bên đi, chúng ta tiếp tục đi ngủ, nàng sắp xếp ai đó xuống hạ giới thử chàng rể tương lai của chúng ta một thoáng”.
“Ân”
Kết thúc cuộc trò truyện đôi phu phụ này đã trở lại chiếc giường của bọn họ tiếp tục an giấc hay song tu không ai biết cả. Trở lại Kinh Thiên Thương Hội lúc này trời cũng đã sáng rồi ( nếu tính theo giờ địa cầu cũng đã là 7h rồi), trong Vạn Thiên Châu mới sáng ra Tiểu Loli đã hét ầm lên:
“ Chủ nhân, chủ nhân người mau dậy đi mặt trời đã lên tới mông rồi kìa”.
Vũ Thiên mắt nhắm mắt mở hỏi:
“ Tiểu Linh có chuyện gì mà mới sáng ra đã ồn ào rồi, để cho ta ngủ thêm một chút có được không”.
Tiểu Loli nhanh chóng đáp:
“ Không được, không được, chuyện này gấp lắm a, hôm qua vui quên trời quên đất, Tiểu Linh quên nói cho người biết nội dung chi tiết của nhiệm vụ rồi”.
Nhân vật chính của chúng ta hờ hững nói:
“ Vậy đợi ta ngủ một lát nữa rồi giảng”.
Tiêu nha đầu gắp gáp nói:
“ Người ma dậy đi, nhiệm vụ này rất khó a, nếu làm không được ngài sẽ bị mất mạng đó”.
Nghe nói đến mấy chữ mất mạng, Vũ Thiên ngay lập tức tỉnh ngủ, ngay lập tức hướng Tiểu Loli yêu cầu:
“ Mau nói chi tiết nhất có thể, về nhiệm vụ mới mà ta nhận được”.
Tiểu Linh có chút bất đắc dĩ nói:
“ Tiểu nha đầu thật sự cũng rất muốn nói chi tiết cho chủ nhân, nhưng mô tả của nhiệm vụ lần này thật sự quá ngắn rồi, nó chỉ có một dòng là: Trước khảo hạch của Thiên Phú Học Viện được mở ra, ký chủ phải đạt tu vi ít nhất 41Lv, không làm được tử
Tiểu Linh suy nghĩ cả đêm mà vẫn chưa biết thực hiện bằng cách nào”.
Nghe được thông tin của nhiêm vụ xong, sắt mặt của Vũ Thiên ngay lập tức lúc xanh lúc trắng, trong lòng thầm chửi “ Ngọa tào cái hệ thống hố cha này, thế mà lại trực tiếp cho ta nhiệm vụ tìm thêm cái lão bà”.
Vũ Thiên là kẻ ngốc mới không hiểu ý tứ trong nội dung chi tiết của nhiệm vụ, tu vi của hắn chỉ có đề thăng một đẳng cấp sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ trong chuỗi, nhưng một khi nhiệm vụ trong chuỗi đã xuất hiện thì phải hoàn thành, nhiệm vụ tiếp theo mới được mở ra.
Như vậy bản thân hiện tại muốn có tu vi 41Lv để hoàn thành nhiệm vụ, chỉ còn một phương án duy nhất là tìm thêm một cái phu nhân, chờ nhiệm vụ chia sẽ được kích hoạt thế là hắn sẽ ngay lập tức được thêm 9Lv.
Nghĩ xong, Vũ Thiên qua loa trả lời Tiểu Linh.
“ Ra ngoài thôi, ta biết phải làm nhiệm vụ này như thế nào rồi”.
Khi Vũ Thiên rời khỏi Vạn Thiên Châu trở lại căn phòng Kinh Thiên Thương Hội an bài cho hắn và Uyển Nhi, Phương Uyển cùng xuất hiện cùng lúc, nàng cũng vừa rời khỏi Long Tiên Giới. Đúng lúc này có một tiểu nha hoàn gõ cửa phòng nói:
“ Vũ Thiên công tử Uyển Nhi cô nương hai người đã dậy chưa, La chấp sự mời hai người đến phòng ăn dùng bửa sáng, cũng có một số chuyện muốn cùng thương lượng với cả hai”.
Rất nhanh Vũ Thiên và Uyển Nhi đã rời khỏi phòng, để nha hoàn này ở phía trước dẫn đường, còn phía sau hai người đang năm tay nhau rất tình tứ đi theo. Sau hơn năm phút đi bộ hai người cũng đa được nha hoàn này đưa vào một phòng ăn sang trọng, bên trong Lao Lão, Ái Hoa Tiên Tử và Tố Tố đã đang đợi cả hai rồi.
Hai người ngồi xuống vị trí của mình xong, rất nhanh chóng thức ăn đã được dọn lên, ba vị cô nương ăn trong rất tao nhã và rất im lặng, còn Vũ Thiên và La lão thì cứ vừa cười vừa nói trong suốt bữa ăn.
Mọi người đã dùng xong bữa, Ái Hoa Tiên Tử mới lên tiếng đạo:
“ Tiểu nữ vựa nhận được một bức thư, do thám tử của thương hội hồi báo, trong thư có nói, không biết năm này vì lý do gì, mà khiến khí hậu ở Hoang Mạc Đảo vốn dĩ đã khắc nghiệt nay lại càng thêm cực đoan, điều này khiến cho mùa vụ trên đảo trở nên thất thu, rất nhiều người dân trên đảo đang phải chịu nạn đói ( người dân từ chung của Thiên Phú Vị Diện chỉ những Thiên Phú tu sĩ có cấp bậc thiên phú dưới tam cấp).
Những người này cần được cứu trợ gấp, cho nên lần này Ái Hoa đinh để Vũ Thiên công tử cùng Uyển Nhi cô nương đại diện cho bên khách hàng, cùng với Tố Tố và hai vị cung phụng cường giải đại diện cho Thương Hội. Đứng ra tổ chức một cuộc hổ trợ cho những người dân này, có được hay không”.
Tiểu Loli sau khi nghe được những gì mà Ái Hoa nói lập tức cung cấp thêm thông tin cho chủ nhân của mình:
“ Kinh Thiên Thương Hội ở vị diện này không chỉ là Thương Hôi lớn nhất, mà hằng năm họ còn bỏ ra một số lượng linh thạch khổng lồ, tổ chức các hoạt động thiện nguyện, giúp đỡ những người dân có cuộc sống tốt hơn, cũng như hổ trợ chi phí học tập cho những thiếu niên có đức có tài được vào học viện…”
Nghe những gì Tiểu Linh nói, Vũ Thiên càng thêm quý trọng Kinh Thiên Thương Hội, không những làm ăn công chính, sinh ý không ép người, vậy mà còn sẵn sàng bỏ ra lợi nhuận góp phần xây dựng Vị Diện cũng như tạo cho người dân có cuộc sống tốt đẹp hơn những hành động này thật đáng quý. Nghĩ xong Vũ Thiên ngay lập tức đồng ý với Ái Hoa Tiên Tử.
Tiên tử tiếp tục nói:
“ Chi phí lần này sẽ do thương hội một trăm phần trăm chi trả, nếu công tử đã đồng ý rồi, thì xin hãy sắp xếp một giờ nữa chúng ta xuất phát”.
Lúc này La chấp sự không ngừng nháy mắt ra hiệu với Uyển Nhi ( Tố Tố đã đồng ý cho ông ấy nghe cuôi đuối thoại giữa nàng và song thân của mình, thì làm sao không nói cho lão ấy chuyện Phương Uyển muốn Tố Nhi làm nữ nhân của Vũ Thiên được).
Vì để tạo cơ hội cho Tố Tố Và Vũ Thiên, La Lão mới phải nghĩ ra cách này, nếu không chỉ cần để một đại diện trong thương hội đứng ra cứu trợ là được…
Uyển Nhi cũng hiểu ý La chấp sự ngây lập tức lên tiếng nói:
“ Vũ Thiên lần này càng cùng Tố Tố muôi đi thôi vậy, gần đây thiếp có nhờ La Lão giúp mình tìm yêu thú kỹ năng thạch để giác tỉnh kỹ năng cho thiên phú thứ hai, La chấp sự vừa mới nói với thiếp rằng ông ấy đã tìm được.
Muội muốn ở lại thương hội bế quan ít ngày”.