"Vị nữ nhân mỹ miều này có thể cho ta quý danh?!! " Nói tới nói lui, Lâm Tử Thanh đã quá rõ ý đồ của nàng. Nam nhân có thế bình phục đi lại bình thường là điều không ai ngờ đền, nhưng nó đã xảy ra sự thật. Những người từng chê cười nam nhân quay xe lúc nào không hay, còn biết hắn là lão tổng của Vĩnh Thịnh càng muốn bắt tay làm quen. Điển hình là Lý Á Nam, Lâm Tử Thanh không tin hắn không biết được thân phận của lão công.
Nếu không một cái tàn tật người, cái gì cũng đều không có hắn lại cất công đi lấy lòng?! Không tiếc dâng em trai
Lý Á Nam Lý Á Trần cho nam nhân.
Người tồn tâm tư bất chính với nam nhân không hề ít, nhưng mạnh dạn như nữ nhân này chỉ chiếm số trên đầu ngón tay. Thứ nhất, nàng ăn mặc đã không phù hợp với quy cách của công ty. Nữ nhân có thể mặc váy, nhưng không được ăn mặc quá mức hở hang. Thứ hai, thứ ký vào phòng lão công là rất bình thường chuyện, nhưng trỏ nên đề phòng và khinh thường như nàng lại không phải rất bất thường sao?! Thứ ba, nếu không có hắn xuất hiện nàng đã nhanh chóng tiến vào trong phòng nghỉ, thư ký vào phòng nghỉ ngơi của lão công, không cần nghĩ cũng biết nàng muốn làm gì.
Nam nhân không có nói với hắn chuyện ở công ty, không phải nam nhân dấu diếm hắn mà hắn lười muốn nghe.
Nam Tung Anh có đôi khi sẽ thao thao bất tuyệt trong tay của hắn, nói hắn cẩn thận giữ giữ nam nhân, bởi vì hắn có rất nhiều tình địch cần phải đề phòng.
"Lý Tâm Liên, còn tên ngươi?! " Lý Tâm Liên nhìn đồng hồ, nàng còn có rất nhiều thời gian đùa giỡn với đứa oát con này. Nàng muốn biết hắn có thân phận gì, nàng sẽ khiến hắn và gia đình hắn khốn khổ. Hắn đã phạm phải sai lầm không nên phạm phải.
"Lâm Tử Thanh, ngươi nghe qua sao?!" Lý Tâm Liên sửng sờ một giây. Lâm Tử Thanh cái tên này rất quen thuộc, nàng hình như đã nghe qua ở đâu đó. Lâm Tử Thanh, Lâm... Tử Thanh.....Lý Tâm Liên khiếp sợ nhìn thanh niên.
"A, chắc là nghe qua rồi đi." Lâm Tử Thanh mỉm cười, hắn mặc dù không thường xuyên xuất hiện ở công chúng, nhưng tên tuổi vẫn có a. " Ngươi sợ ta sao?! Vì sao nha?! " Thanh niên vô tội thực.
"Ngươi, không phải?!..." Kiêu ngạo tự tin của Lý Tâm Liên mất hơn phân nữa. Nàng nhanh chóng tự đánh thức bản thân. Người giống người còn có, tên trùng tên thì đã là gì?!! Lâm Tử Thanh cực kỳ cao siêu, hắn vậy mà dùng danh của lão bản phu nhân.
"Cái gì không phải?! " Thanh niên ánh mắt chớp chớp, không vui nhìn xuất hiện người.
Lý Tâm Liên còn tưởng kẻ nào giám ngang nhiên xông vào lão bản phòng, quay đầu nhìn thấy người, đừng nói nóng giận không thể phát tác, sắc mặt đều tái đi. "... Lão, lão bản?..." Không phải, cuộc họp còn có ba mươi phút nữa mới kết thúc. Tại sao lại.....
"Ngươi vì sao lại ở đây?!" Nam nhân không nhìn Lý Tâm Liên, nhưng hàn khí như thứ gai tâm vào thân thể của nàng. Lý Tâm Liên sắp xếp từ ngữ, cố gắng nặn ra nụ cười tự nhiên nhất.
"Ta, muốn gặp ngài." Lâm Tử Thanh trề môi, không vui chút nào nhìn nam nhân. Đôi mắt to tròn ra sức trừng trừng nam nhân.
"Ngươi muốn gặp ta?! Làm gì?! " Lý Tâm Liên lấy hết can đảm, đổ hết mọi thứ lên đầu Lâm Tử Thanh.
"Có hợp đồng muốn ngài đích thân ký. Ta chỉ đến để đưa tài liệu. Nhưng mà người này, hắn không rõ lai lịch ở trong phòng của ngài, có hành động bất nhã!! " Lâm Tử Thanh ng người luôn. Lý Tâm Liên nàng sao có thể nói ra được những lời đó. Rõ ràng nàng mới có hành vi bất nhã có được hay không!!
"Vậy sao. Ngươi có thể thông qua Nam đặc trợ đưa hợp đồng cho ta. Chưa có sự cho phép của ta, ai có thể tiến vào?! " Lý Tâm Liên gật đầu, lão bản nói đúng. Không có sự cho phép của hắn....Lý Tâm Liên bất an, lão bản không phải là đang ám chỉ nàng chứ?!
" Ta không biết hắn có hành vi bất nhã hay không. " Nam nhân lướt qua Lý Tâm Liên, đi đến thanh niên bên cạnh.
Trước mặt Lý Tâm Liên hôn lên môi của thanh niên. Lý Tâm Liên không giám tin nhìn lão bản, ghen ghét muốn chết nhìn Lâm Tử Thanh. Hồ ly tinh!! " Nhưng mà ngươi, ngươi xúc phạm đến hắn. "
Lý Tâm Liên muốn phản bác. Nàng không như vậy, nàng chỉ là đang nói sự thật mà thôi, cho dù nó chỉ đúng một nửa.
"Lý Tâm Liên, ngươi đi theo ta hai năm, học hỏi được không ít thứ. Ta vì lão Lý có cống hiến với Vĩnh Thịnh mà nâng đỡ ngươi. " Nam nhân cầm chặt tay thanh niên, không cho hắn buông ra. " Ngươi về nói lão Lý, ngươi không cần đến Vĩnh Thịnh làm việc nữa. "
"Tại sao?!! " Lý Tâm Liên chết đứng tại chỗ. Là vì tiện nhân này?! Nàng rất muốn dùng móng tay cào rách khuôn mặt yêu nghiệt này của hắn. " Ta có gì không bằng hắn?! "
"Ta sẽ móc mắt của ngươi, Lý Tâm Liên!! " Lý Tâm Liên thân thể run bần bật lui về phía sao. Nàng không hiểu, nàng thua kém tiểu tiện nhân ở đâu?! Lão bản bảo vệ hắn mà tức giận với nàng?! Nàng không đủ xinh đẹp sao, không đủ tài giỏi sao?! Hay vẫn là công phu trên giường của tiểu tiện nhân?