Hoắc Tinh Tuyền nheo mắt nhìn liên tục lải nhải tiểu nhân nhi. Hắn lật thanh niên lại, ánh mắt nhu tình nhìn hắn.
Nhìn đôi môi màu anh đào liên tục nhấp mở của thanh niên, nam nhân không kiềm lòng mà hôn đi xuống. Làm phiền đến hắn giấc ngủ, cũng phải nên trả giá một chút.
"Um..." Bị người đánh úp bất ngờ, Lâm Tử Thanh chưa kịp bàng hoàng đã phải đón nhận một nụ hôn vô cùng nóng bỏng. Hắn hai mắt trợn tròn. Lão công hôn hắn, không phải bình thường nụ hôn mà cuồng nhiệt nụ hôn.
Thật quá kích thích rồi.
Nam nhân cạy khớp hàm của hắn, chiếc lưỡi ranh ma thăm dò lần mò vào bên trong, quét một lượt răng môi làm
Lâm Tử Thanh tê dại, khoái cảm lan đến đầu não, làm hắn đê mê.
Hoắc Tinh Tuyền nhìn người dưới thân vụng về đáp lại, càng thêm gia tặng nụ hôn. Những tiếng rên rỉ đầy dụ hoặc của thanh niên cứ thế phát ra, khiến trái tim hắn trở nên nóng nảy.
Hoắc Tinh Tuyền lưu luyến tách môi của thanh niên, một sợi chỉ bạc ướt át kéo theo môi của hai người. Hắn nhìn thở hổn hển ái nhân, khuôn mặt trở nên đỏ bừng như trái dâu tây chín mọng. Tiểu nhân nhi của hắn, quả thực rất xinh đẹp, rất muốn cắn một ngụm.
Hai người vị nụ hôn làm cho động tình, Lâm Tử Thanh ngượng ngùng che lại hai mắt. Hắn không giám đối diện với lão công, xấu hổ muốn chết.
"Ta giúp ngươi. " Hoắc Tinh Tuyền kéo thanh niên vào lồng ngực, một tay xoa nắn đầu ngực của hắn, một tay luân chuyển xoa nắn bộ phận ngẩng cao đầu tiểu Tử Thanh của ái nhân.
"A...." Thân thể trở nên mềm nhũn, Lâm Tử Thanh tâm tình hơi hoảng. Lão công của hắn làm sao thế này?! Nam nhân chạm vào thứ kia của hắn?!! Lâm Tử Thanh cảm nhận được một thứ căng cứng ma sát vào mông. Xử nam tâm lý không khỏi run lên bần bật.
Lão công cũng đang phải nhẫn nhịn sao?!! Hoắc Tinh Tuyền giật mình, nhìn nhân nhi xoay người, một tay nắm chặt vạt áo của hắn, một tay chạm đến tiểu Tinh Tuyền.
"Ư." Bàn tay thanh niên rất mềm mại, không theo một quy luật nào cả luân động. Nhưng dù chỉ là một cái chạm thôi cũng đủ để làm nam nhân phấn khích. Nam nhân hơi thở bắt đầu trở nên thô nặng, ánh mắt ám ám nhìn tiểu ái nhân.
Hai người vì đối phương mà hành động, những tiếng nước dâm mỹ, những tiếng kêu ám muội liên tục vang vọng trong căn phòng. Sau mười lăm phút, Lâm Tử Thanh thở hồng hộc nằm trong lồng ngực của nam nhân. Nhìn thứ đồ vật đặc sệt ở trong lòng bàn tay, ngất xỉu.
Hoắc Tinh Tuyền trầm thấp cười, ôm thanh niên vào phòng tắm. Giúp hắn rửa sạch ô uế trên người. Nhẹ nhàng đặt tiểu nhân nhi xuống nệm giường mềm mại, chính hắn quay lại tự mình xử lý.
" Lão công, ta đói bụng. " Lâm Tử Thanh bị đói tỉnh, nhìn an ổn ngủ nhan của người bên cạnh. Không đành lòng đánh thức. Chính là hắn quá đói bụng. Hắn tỉnh lại lần trước là muốn lão công dẫn hắn đi ăn ngon, không ngờ nam nhân thúi này lại dở trò đồi bại. Hắn mặc dù là, thích.......Nhưng trọng điểm là hắn đói bụng
"Được rồi." Nam nhân từ tốn đáp lại. Ngồi dậy, không quên in lên má thanh niên một nụ hôn.
Lâm Tử Thanh nhìn nam nhân, lại nhìn chính mình. Ánh mắt không khỏi phát sáng. Hắn cùng lão công là mặc đồ đôi sao?! Là lão công chuẩn bị sao??! A, quá hạnh phúc. Mỗ thanh niên che mặt uốn éo mỉm cười.
"Đi thôi. " Hoắc Tinh Tuyền dở khóc dở cười, ái nhân nhà hắn nhiều lúc có hơi, ngu đần... Ấm áp dày rộng bàn tay nắm lấy tay thanh niên đi đến đại sảnh của khách sạn. Quản lý nhìn thấy hai người, niềm nở dẫn đường đến nơi đã đặt trước.
Quản lý khách sạn cũng thật tâm lý, Lâm Tử Thanh cực kỳ thích nơi này. Vừa có thể ngắm biển, vừa có thể hưởng thụ gió mát. Hải sản thức ăn cũng là tươi ngon nhất, được đánh bắt trong ngày. Dùng cách thức chế biến đơn giản nhất là hấp muối cùng các hương liệu tạo dựng mùi hương, vừa khử đi mùi tanh những vẫn có thể làm nổi bật hương vị đặt trưng của từng loại hải sản.
Lâm Tử Thanh ăn đến vui vẻ, ăn đến căng phồng. Không quên đánh một cái cách (ợ) no.
" Lần sau không được ăn nhiều như vậy. " Hoắc Tinh Tuyền không vui trừng người, dù vậy bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa chiếc bụng có hơi căng no của người trong lòng.
Đánh chén no say, Lâm Tử Thanh muốn đi dạo biển. Nam nhân nhất nhất đồng ý, chỉ cần tiểu nhân nhi muốn hắn sẽ đáp ứng.
Hai người nhan giá trị quá cao, một hoạt bát tinh sảo thanh niên, một trầm ổn tuấn mỹ đại nam nhân kéo theo không ít ánh mắt của các vị khách du lịch.
"Ô ô, vì sao trai đẹp lại là một cặp?! Thật không công bằng. " Một đồ bơi một thiếu nữ tiếc hận cắn cắn áo. Nam nhân đẹp trai trên đời đã ít, vậy mà còn đi yêu nhau. Có thể cho nữ nhân chúng tôi có con đường sống hay không.
"Ô ô, chính là như vây. " Bạn của thiếu nữ đồng tình gật đầu.