Trịnh Xá tiến vào và trở về cũng chỉ trong nháy mắt, giây trước hắn còn vẫy tay tạm biệt mọi người, bộ dạng thần khí định nhàn, giây tiếp theo đã biến thành Trịnh Xá bộ dạng hổn hển nhớn nhác xuất hiện. Hắn hình như đang lớn giọng kêu gào cái gì đó, ngồi cưỡi một con khô lâu chiến mã, tay cầm Hổ hồn đao, tuy cả người từ trên xuống dưới đầy vết thương, quần áo cũng rách bươm nhưng tinh thần lại có vẻ rất tốt.
- Ha ha ha, đáng đời thằng ngu nhà ngươi, ông đây tính chuẩn thời gian sử dụng Hồng hoang, cuối cùng không phải cũng thịt được tên đần độn nhà ngươi sao? Muốn tính kế ông mày à, ngươi lại không phải tên khốn Sở Hiên, sao có thể dễ dàng tính kế được ta? Chỉ giỏi nói đùa, loại mưu kế ấu trĩ ấy ông đây liếc mắt cái là thông suốt hết. Ha ha ha, bị tên khốn Sở Hiên tính kế nhiều quá, mấy trò trẻ con đó sao đáng lọt vào mắt ta? Còn không phải bị ta giết rồi sao? Ha ha ha... Nguồn: http://thegioitruyen.com
Trịnh Xá cũng mặc kệ những người xung quanh trợn mắt há mồm nhìn hắn, cứ ở đó kêu gào phát tiết cảm giác thống khoái, hơn nửa ngày sau mới cười ha hả nhìn mọi người, nói:
- Ta về rồi đây. Vốn cứ tưởng tới Lord of the Rings nghỉ ngơi, ai mà biết chiến đấu trong đó còn kịch liệt hơn cả Starship Troopers. Ha ha ha ha, cũng tốt, chung quy cũng được tăng cường, có thể tới trận chiến cuối cùng giết một trận sảng khoái rồi.
Những người xung quanh vẫn còn có chút ngây ngốc, không biết phải nói cái gì, chỉ riêng trạng thái của Trịnh Xá trước mắt đã khiến họ cảm thấy vô cùng kỳ quái. Trước khi tiến vào Lord of the Rings, tâm trạng Trịnh Xá kỳ thật không được tốt lắm, ngược lại vì khổ sở tìm kiếm giác ngộ mà tinh thần hắn có thể gọi là có chút sa sút. Ai mà biết sau khi Lord of the Rings trở về, hắn lại phảng phất như vừa uống xuân dược, hưng phấn trùng trùng, giống như muốn xông thẳng tới trận chiến cuối cùng vậy.
- ....Chẳng lẽ ngươi ở trong đó dụ dỗ mấy trăm, một ngàn mỹ nữ người Elf? Sau đó đại chiến mấy trăm hồi, lúc về anh dũng như thần?
Trình Khiếu vẻ mặt xấu xa, cười khì khì hỏi.
- Mỹ nữ... Mấy trăm nghìn con quái thú thì cũng không thiếu.
Mọi người bấy giờ mới phát hiện, tình trạng thân thể Trịnh Xá có chút kỳ lạ, hắn không hề tiến vào trạng thái Tiềm long biến, chỉ giống như người bình thường ngồi trên khô lâu chiến mã, thậm chí cả luồng khí thế bức người lúc trước cũng đã biến mất, chỉ vẻn vẹn có có cảm giác nhẹ nhàng bình thản, đến cả khí thể cũng phảng phất người bình thường.
- Ngươi nói ngươi vừa sử dụng Hồng hoang, khai tiên tích địa?
Sở Hiên đột nhiên hỏi.
Trịnh Xá cười ha hả, vừa cười vừa gật đầu, nhìn bộ dạng thật sự không giống như vừa sử dụng Hồng hoang, khai thiên tích địa, ít nhất là không có thương tích cùng mệt mỏi cực độ như lần sử dụng trước.
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Ngươi đừng thấy ta bây giờ có vẻ thoải mái đứng đây, kỳ thực ta mệt đến sắp gục xuống rồi. Cứ để ta chữa trị toàn thân trước đi, ha ha ha. Chờ lát nữa ta sẽ kể các ngươi nghe những gì trải qua tại Lord of the Rings.
Dứt lời, Trịnh Xá đã quay sang phía Chủ Thần, hét lớn chữa trị.
Quả đúng như lời Trịnh Xá nói, thời gian chữa trị lần này thật sự rất dài, chỉ ngắn hơn những lúc hắn chỉ còn hấp hối một chút.
- Đây là kỹ năng mới ta vừa học được trong Lord of the Rings... Nhẫn tử thuật. Học được từ chỗ người dã man, thử qua một chút hiệu quả cũng không tệ, ít nhất là sau khi sử dụng Hồng hoang cũng sẽ không lập tức mất sức chiến đấu, trong trận chiến cuối cùng sẽ nắm chắc hơn một phần.
Trịnh Xá nhìn mọi người, cười nói, sau đó hắn liền cẩn thận kể lại những gì đã gặp trong Lord of the Rings.
Lúc mới tiến vào còn không có chuyện gì, do hắn hoán đổi thời gian vô cùng dài, tổng cộng mất hơn hai mươi nghìn điểm nên cũng thuận tiện đi một vòng quanh lãnh địa của người Elf và con người, cũng tới thăm một vài bằng hữu từng kề vai chiến đấu. Đoạn thời gian này coi như thoải mái, hắn cũng liên tục tìm kiếm cơ hội giác ngộ.
Nhưng yên ổn không kéo dài lâu, khoảng một tháng sau lại có tình huống mới. Một đội kỵ binh mặc giáp đen không biết từ đâu đến bắt đầu xuất hiện trong lãnh địa loài người, mục tiêu của bọn chúng rất đơn giản, tìm kiếm và bắt sống Trịnh Xá.
- Sức chiến đấu của đám kỵ binh đó cực mạnh, ừm, chắc là có thể sánh được với bảy, không, tám Ringwraith hợp nhất. Bọn chúng có tổng cộng hơn tám mươi tên, khí thế lúc đó các ngươi căn bản không hiểu được đâu, thật sự quá đáng sợ, phá vỡ quân đoàn kỵ binh loài người dễ như trở bàn tay. Khi ấy ta lại đi đến núi tuyết, lúc ta quay lại thì Rohan đã sắp sửa đến bờ diệt vong.
Trịnh Xá cảm thán nói, trong đầu hồi tưởng lại tình hình lúc đó. Dù là hắn cũng bị thương nhiều chỗ, đến cuối cùng khởi động trạng thái Hủy diệt mới giết chết quá nửa đám kỵ binh, có điều vẫn có mười mấy tên chia ra làm nhiều hướng chạy trốn. Trận chiến đó người chết đầy đồng, cả Rohan có thể nói là tổn thất thảm trọng.
- Đấy chỉ vỏn vẹn là khởi đầu, sau đó lãnh địa người Elf cũng bị tập kích. Tuy phần lớn người Elf đã tới đất nước của thần nhưng nhóm ở lại đại lục do nữ hoàng Galadriel vẫn có thực lực rất mạnh, mấy trăm cung thủ đều có thể sử dụng Bạo liệt tiễn ba mũi, người mạnh nhất càng có thể thỉnh thoảng sử dụng bốn mũi, cho dù như vậy đất nước của họ cũng thiếu chút nữa thì bị công phá. Tới tập kích lần này là rất nhiều lính Orc bị ma hóa.
Trịnh Xá xòe tay ra nói:
- Các ngươi còn nhớ không, pháp sư áo trắng Gandalf chết rồi lại hồi sinh, ông ta nói là Thần cho ông ta sống lại, hơn nữa Thần cũng để ông ta hỗ trợ chúng ta... Kẻ tới tấn công ta kỳ thật cũng là Thần, không, hẳn nên gọi là Ma, dù sao bọn chúng trên thực tế cũng đều là một chủng sinh vật.
- Trong thế giới Lord of the Rings có sinh vật gọi là Thần, tuy chỉ là sinh vật cấp cao có thực lực cường hãn mà thôi nhưng loại sinh vật đó thật sự tồn tại. Trong thế giới đó bọn chúng phát hiện ra một việc... Bọn chúng ta sinh vật ở trong hộp, rất nực cười phải không? Bọn chúng phát hiện sự tồn tại của Chủ Thần, hơn nữa còn có ý đồ tiến vào Chủ Thần không gian, phương pháp thì rất đơn giản, chính là bắt sống ta, khống chế ta.
- Loại sinh vật đó chia làm hai phái, một phái lấy thiện làm danh, gọi là Thần, phái kia lấy ác làm danh, gọi là Ma, đám tập kích ta lần đầu chính là quân đoàn của Ma, kỳ thực quân đội của Thần cũng rục rịch muốn động. Bọn chúng không biết ta sẽ ở lại đó bao lâu, vì thế để phòng ngừa ta chạy trốn, cũng vì thực lực của ta quá mạnh, ngay trận chiến đầu tiến đã khiến bọn chúng cực kỳ chấn động, cho nên bọn chúng dứt khoát chỉ vây công lãnh địa của loài người và người Elf, muốn dùng đó để ép ta ra ngoài. Suy nghĩ đó thật quá ngây thơ, ha ha ha, so với tên khốn Sở Hiên, tính toán của bọn chúng còn chẳng được bằng trẻ con.
Trịnh Xá cười ha hả nói.
"Hắn.... Vì phải ăn quả đắng của Sở hiên nhiều quá nên khi gặp tính kế kém hơn một chút là có thể cười cợt khinh bỉ sao?"
Những người xung quanh ngồi nghe mà toát hết cả mồ hôi, Trịnh Xá cũng tiếp tục.
- Tiếp theo cũng rất thú vị, các nhân vật suất sắc của loài người và người Elf tới tìm ta, báo với ta kế hoạch của họ. Những người này sớm đã chán ngấy sự khống chế âm thầm của Thần và Ma trong bóng tối, đặc biệt là chuyện xảy ra trong Lord of the Rings lúc trước làm suy yếu rất nhiều sức mạnh của ba phe loài người, người Elf và người lùn, kỳ thật phía sau có bóng dáng của Thần và Ma. Chính vì thế, bọn họ quyết định mượn sức mạnh của ta, tuyệt địa phản công, hơn nữa còn liên lạc với các chủng tộc khác cùng nhau tham gia trận chiến với Thần và Ma.
.....
- Nói đến đây không thể không nhắc qua về không gian của Thần và Ma...
Trịnh Xá chăm chú nói:
- Thần và Ma sống trong một không gian khác của thế giới đó, hình dung giống như gấp một tờ giấy lại, chỉ là không gian của Thần và Ma nhỏ hơn một chút, lần lượt nằm ở phía trên và phía dưới thế giới chính. Lối vào không gian của Thần nằm ngoài biển, lối vào không gian của Ma nằm trong lòng đất, đây là tư liệu mà những lãnh đạo của các loài tìm ra trong một số thư tịch cổ. Thần và Ma có thể vận dụng một số biện pháp tạm thời khai mở lối vào, xuất hiện trên đại lục của thế giới loài người, nhưng đồng thời, lối vào đó một khi mở ra, trừ phi thời gian tới mới có thể đóng lại còn không thỉ cả Thần lẫn Ma đều không cách nào đóng được, đây cũng là ý của những người lãnh đạo. Nhân đoạn thời gian Thần, Ma lộ ra ngoài, giải quyết bọn chúng...
Sở Hiên có chút hứng thú, hỏi:
- Ồ? Vậy ngươi làm thế nào?
- Chúng ta chuẩn bị trước tiên là tập kích sào huyệt của Ma, dù sao cũng là bọn chúng bại lộ ra ngoài trước. Nhưng lúc ấy quân đội của loài người, người Elf, người lùn dù là số lượng hay chất lượng đều thua kém quá nhiều, trong sào huyệt của Ma có rất nhiều ác ma, còn có tử linh và người Orc bị ma hóa, rất khó giải quyết. Do đó, trước khi tiến vào khoảng hai tháng, ta cùng mấy ngươi Aragon cùng nhau tìm kiếm các thế lực có thể gia nhập liên minh loài người, ví dụ như tộc cyclops đã mất tích, loài chim ưng khổng lồ, còn cả người dã man các loại. Lúc ây, một đội quân người Elf cũng từ ngoài biển quay về, đó là một nhóm quân tinh nhuệ, tuy chỉ có hơn một nghìn người nhưng tất cả đều biết sử dụng Bạo liệt tiễn, cũng đều có đấu khi hộ thể, thực lực rất không tầm thường.
- Nhẫn tử thuật của ta chính là dược người dã man dạy. Kỹ năng cuồng hóa của họ cũng không khác Bạo tạc của ta lắm, để không bị chiến đấu xong lập tức hư thoát, có thể trở về bộ tộc tiếp nhận chữa trị, họ sáng tạo ra Nhẫn tử thuật, có thể đem sinh mệnh lực từ sau đó rất lâu tiêu hao trước, dùng nó để cân bằng thương thế. Một đội người dã man chỉ có năm trăm người sau này tử thương toàn bộ nhưng bọn họ cũng tiêu diệt số lượng ác ma quái vật đông hơn mình cả trăm lần, đúng là một nhóm nam tử cực mạnh.
- Sau đó bọn ta tấn công bất ngờ vào cửa lối vào sào huyệt của Ma ở gần núi lửa Doom.... Đó là một trường chém giết cực thảm, chỉ có ta cùng vài người khác trang bị nhẹ đột tiến, cuối cùng lọt vào cung điện ma tộc xử lý bảy tên Ma....
Trịnh Xá nói vẻ rất nhẹ nhàng nhưng ai cũng biết chuyện chắc chắn thể không dễ dàng như vậy, trường chiến đấu đó nhất định là vô cùng tàn khốc, cửu tử nhất sinh vẫn còn là cao.... Hơn nữa muốn một lượt tiêu diệt bảy tên Ma, chưa nói tới cái gì khác, chỉ riêng đám kỵ binh giáp đen lúc trước đã lợi hại như vậy rồi, thực lực của bảy tên Ma đó chắc chắn....
- Không sai, lúc đó ta sử dụng Hồng hoang, khai thiên tích địa, nếu không cả đám chúng ta chắc chắn đều phải chết ở đó. Dựa vào Nhẫn tử thuật, ta chung quy cũng về được đất nước của người Elf, rất nhiều pháp sư trong tộc giúp ta chữa trị, lại dùng một loại dịch thể thần bí cho ta ngâm mình bên trong, nhưng dù như vậy ta cũng phải mất nửa năm mới hồi phục sức chiến đấu, trong lúc ấy…. Quân đội của Thần sớm đã tấn công đất nước người Elf và Gondor, ta phải trải qua ba tháng chạy trốn liên miên. Con người, người Elf, người lùn cùng các tộc khác đều tử thương nặng nề, bọn họ chỉ có thể dồn vào địa phận Rohan cầm cự kéo chút hơi tàn.
Nói đến đây, Trịnh Xá khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói:
- Ta cũng không phải vạn năng, cho dù qua lần hiểm tử hoàn sinh đó ta lại được đề cao, đã chạm tới cánh cửa tầng thứ tư cao cấp nhưng vẫn chưa phải thật sự tiến vào tầng này, cũng không thể sử dụng Hồng hoang, khai thiên tích địa vô hạn chế. Trong quân đội của Thần có rất nhiều pháp sư áo trắng, nếu như ta mạo muội xông lên, cho dù khởi động Hồng hoang giết chết mấy tên Thần thì có lẽ cũng không thể sống sót được. Dù sao vì để chữa thương cho ta, lúc ấy đã chết mất không biết bao nhiêu là pháp sư người Elf, sau đó phỏng chừng cũng không thể tìm ra nhiều pháp sư như vậy nữa.
- May mắn là lúc đó chỉ còn nửa tháng nữa là ta sẽ trở về Chủ Thần không gian, vì thế ta liền dắt quân đội còn lại cùng ta đi tới chỗ ta tiến vào Lord of the Rings. Đám Thần ấy cũng đúng là ngu xuẩn, không ngờ lại mặc cho bọn ta chạy tới đó, chỉ điều động binh lực giăng thành lưới chặn phía trước, có vẻ muốn vây chết bọn ta, đúng là đần độn....
- Chuyện sau đó rất đơn giản, đột phá vòng vây, rồi lại chiến đấu một phen. Sau đó ta kéo dài thời san cho đến lúc sắp phải trở về rồi toàn lực khởi động Hồng hoang, khai thiến tích địa, ngoài một tên chạy trốn thì tất cả đám Thần còn lại đều bị ta giết chết, đặc biệt là tên Thần mạnh nhất lại càng bị ta đập cho đầu óc nát như tương, ha ha ha....
Trịnh Xá cười lớn, trong tiếng cười lại pha chút bi thương, dù sao thì rất nhiều người trong đó cũng là chiến hữu từng cùng hắn kề vai chiến đấu, đặc biệt là trong trận đánh tấn công Ma và tiêu diệt Thần, bọn họ cơ hồ đều chết hết....
- Thần và Ma là loại sinh vật như thế nào?
Sở Hiên đột nhiên hỏi.
- À, Thần và Ma? Ngoại hình, dáng vẻ đều giống con người, chỉ là trong cơ thể bọn chúng có năng lượng, các loại thuộc tính năng lượng thì lại khác nhau. Nói theo một điểm nào đấy thì bọn chúng giống như con người có được đấu khí cực kỳ mạnh mẽ trong thế giới đó, hoặc có lẽ là sinh vật loại người.
Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi đáp.
Sở Hiên ừm một tiếng rồi đứng dậy đi về phòng mình. Nhưng người xung quanh đều lập tức trong lòng máy động, Trịnh Xá phản ứng nhanh nhất, hắn vội kéo Sở Hiên lại, nói:
- Tên khốn nhà ngươi nhất định là đã phát hiện ra chuyện gì đó đúng không? Thế giới phim Lord of the Rings là do Chủ Thần chế tạo ra, đã hoàn toàn không còn giống như bộ phim trong thế giới hiện thực nữa. Chủ Thần thiết kế như vậy chắc chắn là phải có đạo lý, ta không hiểu được, nhưng tên khốn ngươi chắc chắn là đã nghĩ ra chuyện gì đó. Nói ra đi, bọn ta cũng muốn biết.
- ...Cũng không có gì cả.
Sở Hiên cũng không nói nhiều, chỉ lạnh nhạt quay đi.
- Không thể tin được! Tên khốn nhà ngươi nhất định là đang có âm mưu!
Trịnh Xá lại tóm chặt không tha, miệng càng liên tục hỏi.
- Để ta suy luận một chút nhé.
Ở bên cạnh, Tiêu Hoành Luật vẫn một mực im lặng đột nhiên lên tiếng:
- Đó phải chăng là một suy đoán phụ thêm của Thánh nhân và người tu chân viễn cổ khi sáng tạo ra Chủ Thần không gian này?
- Suy đoán phụ thêm?
Mọi người đều tò mò hỏi.
- Ừ, đúng thế, cái gọi là suy đoán phụ thêm này có lẽ giống như.... Ừm, có suy đoán nào đó về một việc, nhưng lại không dám khẳng định, cho nên cần phải làm thí nghiệm với nó. Nhưng cái thí nghiệm này lại cần quá nhiều thời gian hoặc là tiêu hao quá lớn mà không nhất định có thể thu được thành quả, hoặc là chờ được đến lúc kết quả thí nghiệm xuất hiện, vì thế chỉ có thể sau khi mục tiêu chính hoàn thành thì tiện tay cho thêm vào một số thí nghiệm, mục đích là để kiểm tra suy đoán đó, ví dụ như Lord of the Rings.
Tiêu Hoành Luật ngắt ngắt tóc trán, tiếp tục nói:
- Theo những gì chúng ta đã biết hiện tại, Thánh nhân và người tu chân viễn cổ là khi thực lực đạt tới một trình độ nào đó liền từng bước từng bước từ từ phát hiện ra thế giới của họ bị khống chế, đúng không? Nhưng lại không xuất hiện tình huống như chúng ta gây ra đối với thế giới Lord of the Rings, cũng tức là có người nhắc nhở bọn họ hoặc là sinh vật bên ngoài cái hộp tiến vào chiếc hộp của chúng ta. Chuyện như vậy không xảy ra, tất cả đều là bọn họ tự mình phát hiện ra, vì thế họ muốn thí nghiệm xem có phải là khi sinh vật trong chiếc hộp phát triển đến một trình độ nhất định thì đều có thể phát hiện ra thế giới của mình là cái hôm hay không? Chính là như vậy.
- Đúng thì sao? Mà không đúng thì sao? Chuyện này rất quan trọng sao?
Trịnh Xá kỳ quái hỏi.
- Đúng vậy, rất quan trọng.
Sở Hiên đột nhiên mở miệng nói.
- Nếu như khi sinh vật trong mỗi chiếc hộp phát triển đến một trình độ nhất định, không cần biết là khoa học kỹ thuật mạnh mẽ, thực lực tự thân mạnh mẽ, hay là vũ khí nhân quả mạnh mẽ, tóm lại là khi mạnh đến một trình độ nhất định đều có thể phát hiện ra một sự thật là thế giới đang ở là chiếc hộp, vậy Thánh nhân và người tu chân sẽ có hy vọng phá vỡ được cái hộp hoặc đối đầu với kẻ chế tạo cái hộp. Bởi vì điều này chứng minh cái hộp không phải tồn tại tuyệt đối, bọn họ cũng không phải chỉ có thể tuyệt đối ở bên trong... Nhưng nếu tình huống ngược lại, không cần biết sinh vật bên trong mạnh đến trình độ nào, hoặc là tồn tại bao nhiêu năm đều không cách nào phát hiện ra sự thật này.... Vậy thì Thánh nhân và người tu chân chỉ có thể tuyệt vọng chấp nhận một sự thật, bọn họ vĩnh viễn không thể chống lại sinh vật ở ngoài cái hộp, tất cả những gì họ làm đều chỉ phí công, là như vậy mà thôi.
- Tại sao lại thế?
Tất cả mọi người đều khó hiểu, hỏi.
- Bởi vì.... Nếu như đến cả sự tồn tại của cái hộp cũng là do sinh vật ở bên ngoài hộp nói cho bọn họ biết, ngoài ra còn không biết vì sao lại dẫn dắt bọn họ đối kháng lại kẻ chế tạo cái hộp, đồng thời sáng tạo ra Chủ Thần không gian, cùng với một loạt những chuyện sau đó nữa, nếu như tất cả đều đã bị xếp đặt thì sao? Nếu là như vậy, ngươi nghĩ còn có phần thắng nữa không?
Trịnh Xá lúc này đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, suy nghĩ loáng thoáng một lúc là hiểu được ý hai người.... Nếu như bọn họ có thể biết được sự tồn tại của cái hộp, thế mà sinh vật do họ chế tạo ra cũng mạnh mẽ lên lại không thể biết được sự tồn tại của cái hộp, vậy cũng có nghĩa, bọn họ sở dĩ có thể biết được sự tồn tại của cái hộp, chẳng qua chỉ là nhờ kẻ chế tạo cái hộp muốn để cho họ biết mà thôi.... Tất cả mọi chuyện đều chỉ vỏn vẹn là bị người khác sắp đặt?
"Ý nghĩ đó không phải quá tàn khốc sao?"
Trịnh Xá nằm trên giường, yên lặng nhớ lại lúc hắn vừa trở về, câu cuối cùng mà Sở Hiên và Tiêu Hoành Luật nói với mọi người.... Đó thật sự là một suy nghĩ tuyệt vọng, cả cuộc đời mình gian khổ phấn đấu, chiến đấu giữa ranh giới sống chết, tình yêu, cảm xúc, tính mạng, thậm chí là rung động và nước mắt... Tất cả đều đã bị sắp đặt hết rồi sao? Chỉ vỏn vẹn là trò chơi cho sinh vật ở ngoài cái hộp thưởng thức? Giống như trong phim ảnh, hoạt hình, trò chơi hay tiểu thuyết, hắn và đồng đội của hắn... Chỉ vỏn vẹn được chế tạo ra để mua vui cho kẻ khác sao?
- Nếu như nói trận chiến cuối cùng là để giành lấy tư cách "vai chính", mà tư cách "vai chính" thì lại là vốn liếng đầu tiên để đối kháng lại sinh vật bên ngoài cái hộp... Vậy ta nhất định phải cùng đồng đội giành được tư cách "vai chính"! Nhật định phải giải quyết tiểu đội Ác Ma!
- Cho dù thế nào đi chăng nữa, ta cũng tuyệt đối, tuyệt đối không thể thất bại!
Ngày thứ hai....
"Tiến vào cột sáng trong vòng ba mươi giây, xác định mục tiêu di chuyển, Resident Evil 3 bắt đầu truyền tống..."
- ....Mọi người, tiểu đội luân hồi Ác Ma đang nóng lòng chờ chúng ta rồi, trong thế giới Resident Evil 3 này, giải quyết bọn hắn thôi!
- Đi!