Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 82: Đệ nhất ngoại môn (thượng)



Ngày hôm sau! Trên quảng trường Thần Vật, thập cường tranh bá vẫn còn đang tiếp tục! Ai cũng biết ngày hôm nay đệ tử thập cường Thần Vũ môn sẽ quyết đấu phân thắng bại, nhất là danh hiệu đệ nhất ngoại môn đến cùng sẽ là ai giành được, rất đáng để bọn họ chờ mong.

"Trương Vô Địch sư huynh đệ nhất!"

"Trương Vô Địch sư huynh đệ nhất!" 

"Vương Tùng sư huynh đệ nhất!"

"Vương Tùng sư huynh đệ nhất!"

...

Trong nhóm thập cường đệ tử, được yêu thích nhất là hai vị sư huynh Trương Vô Địch và Vương Tùng, tiếng reo hò cổ vũ cho họ là nhiều nhất, những ngoại môn đệ tử khác hoặc nhiều hoặc ít đều có cơ hội nhất định để giành chiến thắng. Nhưng cơ hội của Lâm Phi thì rõ ràng là ít hơn rất nhiều. Trong mười đệ tử, có tám vị thực lực là Võ Đạo cửu trọng thiên, một vị khác là Võ Đạo bát trọng thiên, còn lại là Lâm Phi, đại hắc mã của đại tái lần này.

Bắt đầu rút thăm!

Khi thập cường đệ tử rút thăm, thay một vị trưởng lão được xưng là thiết diện vô tư, Kim trưởng lão, để tránh xuất hiện chuyện làm rối kỉ cương. 

"Lâm Phi đấu với Quân Vô Hối, lôi đài số một!"

"Trương Vô Địch đấu với Trình Thiếu Hoa, lôi đài số hai!"

"Vương Tùng đấu với Thiết Chiêm, lôi đài số ba!" 

...

Kết thúc năm cặp đấu này sẽ lập tức có kết quả tranh tài. Tất cả mọi người thấy kết quả rút thăm này khó tránh khỏi có chút ngoài ý muốn, Trương Vô Địch sư huynh và Vương Tùng sư huynh vẫn chưa gặp nhau. Từ năm tuyển thủ thắng ở năm cặp đấu này sẽ quyết đấu phân thắng bại tìm ra tam cường, những người còn lại sẽ quyết đấu tìm thứ tự thất cường.

Lôi đài số một, lần nữa trở thành điểm chú ý của mọi người. Mâu thuẫn giữa Lâm Phi và Quân Vô Hối bọn họ đã sớm nghe nói, chỉ là không ai nghĩ tới, bọn họ lại gặp nhau ở vòng thập cường, lại là một hồi trò hay vô cùng đáng mong chờ. Trong đó chấn kinh nhất chính là Quân Vô Hối! 

"Lâm Phi, ngươi còn lợi hại hơn tưởng tượng so với của ta." Quân Vô Hối vẫn một thân bạch y, "Chỉ có điều, vận khí của ngươi sẽ dừng bước tại đây thôi, chắc ngươi còn nhớ lời lần trước ta từng nói, việc này còn chưa xong đâu,, bây giờ ngươi bắt đầu trả giá thật lớn đi."

"Dừng bước?" Lâm Phi nở nụ cười: "Quân sư huynh, ngươi sai rồi, người dừng bước không phải là ta, mà là ngươi Quân Vô Hối, còn về lời nói của ngươi khi đó, ta căn bản chưa từng nhớ."

Quân Vô Hối nói: "Ta cũng không phải là tên phế vật Trương Vạn Sơn kia, cả ngày chỉ biết tranh đấu, rất nhanh ngươi sẽ biết, bản thân ngươi đã sai đến mức nào, ta sẽ đá ngươi từ trên đài xuống." 

Trưởng kiếm xuất vỏ, hàn quang lóe lên trên mũi kiếm, đâm về phía ngực Lâm Phi.

"Quân Tử kiếm pháp!"

Một kiếm này như thiếu gia nhẹ nhàng, khí tức ôn tồn tao nhã, nhưng trên thực tế sát ý vô cùng, ở trong ẩn chứa khí độ quân tử bàng bạc mênh mông. 

Quân Vô Hối chính là dùng môn kiếm pháp này mới có thể nổi danh ở ngoại môn Thần Vũ môn.

Quân Tử kiếm pháp, khí độ quân tử.

Đáng tiếc, Quân Vô Hối không còn cách nào đạt đến quân tử chân chính, nếu không cũng sẽ không khắc chế nổi, trước mặt mọi người trong đại sảnh treo giải thưởng ra tay đối phó Lâm Phi, để tiết lửa giận trong lòng. 

Quân Tử kiếm pháp vừa xuất ra, sát ý vô cùng, nhưng lại thiếu sự phiêu dật, phóng khoáng, hào hiệp của quân tử.

Lâm Phi liên tục lui lại, một kiếm của Quân Vô Hối từ đầu đến cuối vẫn không thể đâm trúng Lâm Phi.

"Leng keng!" 

Hắc Sát đao trên tay Lâm Phi nhoáng lên, đao kiếm va chạm, trường kiếm bị đánh lệch qua một bên, lệch khỏi phạm vi công kích, mà lúc này, khóe miệng Lâm Phi cười nhạt: "Quân sư huynh, đến lượt ta đáp lễ, ngươi cũng thử tiếp một chiêu của ta xem."

Một đao hung mãnh, khí tức bén nhọn, đột nhiên chém xuống.

"Sợ ngươi sao!" 

"Đàm Hoa Nhất Hiện!"

Quân Vô Hối cũng không đơn giản, Quân tử kiếm trên tay dùng cách thức quỷ dị, đâm ra sáu điểm phân biệt, mỗi điểm đều không giống nhau, phía trước, chính giữa, bên trái, bên phải, tách ra mà đánh, cùng với mỗi một điểm là lại có một đóa kiếm hoa xuất hiện, sáu đóa kiếm hoa hiện ra, phảng phất như thành một đóa hoa chân chính.

Lâm Phi thì trở thành nhụy hoa bên trong, không chỗ để tránh né, toàn bộ đường lui đều bị cắt đứt, rơi vào trong nguy hiểm. 

...

"Kiếm pháp thật lợi hại, thật không hổ là Quân sư huynh, lần này Lâm Phi gặp nguy hiểm rồi."

Hầu hết những người ở dưới lôi đài đều có cùng suy nghĩ. 

Lâm Phi lần này trở thành hắc mã lớn nhất, thực ra sớm đã bị rất nhiều người chú ý, nếu có thể đánh bại Quân Vô Hối lọt vào tam cường, với thực lực như thế, về sau cho dù Võ Đạo bát trọng thiên cũng không dám không nể mặt mũi.

Không nghĩ tới, ngày hôm nay trong vòng thập cường, ngay từ đầu Quân Vô Hối đã dùng kiếm pháp kinh người, vừa ra tay liền đưa Lâm Phi vào trong nguy hiểm, thậm chí một vài người còn chuẩn bị bắt đầu reo hò. Thì ra Lâm Phi cũng có một ngày không địch lại được. Nhưng đóa kiếm hoa vừa xuất hiện, tình thế lập tức thay đổi, nguy hiểm phong tỏa lập tức bị đao mang phá tan tành, không còn tồn tại.

Leng keng! 

Cộp cộp cộp...

Quân Vô Hối liên tục lui lại sáu bước!

"Ngươi làm sao có thể... Phá vỡ kiếm pháp của ta!" 

"Hắc hắc, ngươi chưa từng có tư cách biết!"

Vừa nói xong, Lâm Phi liền quơ đao chém xuống.

Đao thứ nhất! 

Tay Quân Vô Hối tê dại.

Đao thứ hai!

Trường kiếm tuột khỏi tay Quân Vô Hối. 

Đao thứ ba!

Ngực Quân Vô Hối chấn động, cuồng phun tiên huyết, mặt lộ vẻ rung động.

...

Lại là một đao nữa chém xuống!

"Răng rắc!"

Sống đao của Lâm Phi chém ngược xuống, nặng nề đập vào sau lưng Quân Vô Hối, nhất thời truyền ra âm thanh gãy xương rắc rắc. 

"Hiện giờ ngươi đã hiểu chưa!"

Lâm Phi một cước đá vào trên ngực Quân Vô Hối, tiếng xương sườn gãy lập tức truyền ra, triệt để mất năng lực chiến đấu.

"Ngươi... Giấu thật sâu...." 

...

Các trưởng lão có liên quan đều ngẩn ra.

"Hảo tiểu tử, trước khi quyết chiến, Lâm Phi dĩ nhiên lại đột phá, khó trách Quân Vô Hối thua nhanh như vậy!" Có trưởng lão đã hiểu ra. 

"Ba đao hợp nhất, không nghĩ ra Lâm Phi lại lợi hại như vậy, vốn tưởng rằng trận đánh trước Lâm Phi đã để lộ thực lực chân chính, không ngờ là vẫn còn chiêu này, quả là lợi hại, làm người ta bội phục!"

...

Lâm Phi vừa rồi xuất đao, người khác có thể không thấy rõ. Nhưng những trưởng lão này, mỗi người đều là tinh anh trong lớp người, biến hóa trong đao pháp của Lâm Phi bọn họ sao có thể không nhìn ra, đao pháp như thế trừ phi là nghiên cứu trong thời gian dài, mới có thể có tiến bộ nhất định. Vậy mà mới ngắn ngủi một thời gian, Lâm Phi lại có đột phá trên đao pháp, điều này cần thiên phú đến mức nào chứ. Chí ít trong các đệ tử ngoại môn của Thần Vũ môn, ít có người có thể đạt đến một bước này. 

"Xem ra Lâm Phi có hi vọng đoạt được danh hiệu đệ nhất ngoại môn rồi!" Không biết vị trưởng lão nào đó đột nhiên nói ra một câu khó tin như vậy.

Nếu trong lúc bình thường, ai nghe được lời khẳng định này, phản đối là chuyện không thể bình thường hơn được, chỉ là lúc này đây nói ra, lại hoàn toàn khác.

Vị đệ tử Lâm Phi này hoàn toàn có tư cách đối kháng. 

"Hẳn là trong các đệ tử ngoại môn, ba người Trương Vô Địch, Vương Tùng và Lâm Phi sẽ đứng đầu rồi!"

"Thực ra ta cũng phỏng đoán như thế!"

...

Không lâu sau khi Lâm Phi đánh bại Quân Vô Hối, trên ba lôi đài khác lập tức cũng có kết quả.

Đúng như mọi người suy đoán, Trương Vô Địch là người thứ hai giành thắng lợi, còn lại là Vương Tùng, hai vị đệ tử còn lại tốc độ giành thắng lợi cũng rất nhanh.

Trong đó ánh mắt hai người Trương Vô Địch và Vương Tùng liên tục biến đổi. Nguyên nhân vô cùng đơn giản, vừa rồi bọn họ đều nhìn thấy biến hóa trong đao pháp của Lâm Phi, khiến cho bọn họ cảm giác được sự nguy hiểm mà chỉ Võ Đạo cửu trọng thiên mới có. Nhân vật nguy hiểm như Võ Đạo cửu trọng thiên, nói cách khác Lâm Phi này vô cùng nguy hiểm. 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv