Hai băng đạn Demon thay vào là đạn bằng hợp kim, cũng là 10 viên đạn Metal Slug cuối cùng. Lần trước, để bảo toàn tính mạng đã dùng quả bom tổng hợp duy nhất, Demon rất đau lòng. Hiện tại ở tổng khu châu Âu cũng chỉ có 5 người sở hữu nó. Vốn Demon định để lúc mấu chốt nhất mới dùng, kết quả là chỉ vì để thoát khỏi ba người bọn Phản Thanh Phục Minh mà dùng mất. Nếu còn một viên nữa, Diệp Sảng đã sớm chết rồi.
Trong game, có một số việc xảy ra rất tình cờ. Anh cố tình muốn ám sát người ta thì cố thế nào cũng không được, nhưng không muốn ám sát người ta thì người ta lại cứ thế chết trong tay anh. Theo lí mà nói, Metal Slug còn trân quý hơn cả bom tổng hợp đó. Demon là người Đức nên hiểu rất nhiều về mấy món vũ khí này.
Mauser 98K của hắn là vũ khí cấp thần thánh, thuộc tính trọng yếu là: Sơ tốc nòng súng: 755 m/s. Tốc độ này đương nhiên chỉ trên lí thuyết. Trên thực tế, đạn 7.92x57mm ở Đức được cho là đạn nặng. Loại đạn này vừa thô lại vừa dài, ban đầu bắn ra rất nhanh, nhưng lúc bay ra ngoài đầu đạn hơi chúc xuống, độ chính xác viễn trình vì thế mà không cao. Cho nên ở trong game, tham số bị giảm đi, tầm bắn chỉ còn 400m. Nhưng Metal Slug lại khác. Nó chẳng những có trọng lượng lớn hơn mà còn rất bất tiện khi mang theo, rất ảnh hưởng game thủ. Đầu đạn bay ra khỏi nòng có tốc độ nhanh, nhưng chịu ảnh hưởng của sức cản cũng lớn hơn. Tuy nhiên Đệ Nhị Thế Giới có phân cấp bậc cho vũ khí. Hiện tại, để bảo đảm khả năng xuyên thấu tốt, tầm bắn lớn nhất liền giảm xuống đến 300m.
Cân nhắc theo nguyên lí đó, nếu Diệp Sảng chạy tới phía sau nhà xưởng số 3, Demon dù có khả năng thông thiên cũng không thể bắn được Diệp Sảng. Nhưng hắn lựa chọn sử dụng loại đạn này không phải chỉ vì nó có uy lực mạnh mà là nghĩ rằng Diệp Sảng chắc chắn sẽ tìm một đống đồ nào đó quanh nhà xưởng số 3 để ẩn nấp.
Nếu Diệp Sảng biết Demon lúc này đang nghĩ gì, hắn chắc chắn sẽ thán phục.
Cái gì gọi là lợi dụng địa hình hợp lí? Không phải là anh tìm được chỗ tốt để trốn. Là một thương thủ, kĩ năng cơ bản là thứ không thể quên. Lưỡng cường tương ngộ, vào lúc cuộc chiến lên tới đỉnh điểm, một chi tiết nhỏ cũng đủ để xoay chuyển càn khôn. Có nghĩa là, một chút lơ là cũng có thể hại chết mình. Khi nãy tứ đại danh bộ bị chết cũng là vì thế.
Đối với Demon, cục diện bây giờ không có lợi. Diệp Sảng ngắm bắn về phía hắn, mà hắn không có cơ hội phản kích. Suy nghĩ khoảng 20 giây, Demon lại làm một hành động kinh người. Hắn bỏ mũ chống độc của sáo trang SAS xuống, sau đó mắc lên trên đầu súng, chậm rãi giơ lên.
Trò này rất cần có kĩ thuật. Nếu làm nhanh, Diệp Sảng liếc mắt một cái liền hiểu rõ. Nếu làm chậm, Diệp Sảng cũng có thể nhìn ra là mồi nhử. Phải thực hiện không nhanh không chậm mới có thể dụ được Diệp Sảng. Đây chẳng những là một chiến thuật tâm lí âm hiểm mà còn cần dũng khí thật lớn. Đối với bất kì một sniper nào cũng là một thử thách lớn.
Quả nhiên hành động này đánh lừa được Diệp Sảng. Đâu chỉ Diệp Sảng, ngay cả Lôi Lôi đang ở trên lầu nhà số 3 cũng không phát hiện ra. Hiện tại thần kinh Diệp Sảng đang căng như dây đàn, chỉ cần chút kích thích cũng sẽ xúc động. Thấy trên sườn đất lộ ra một góc mũ của đối phương, lại thêm cái mũ đó còn đang chuyển động sang bên cạnh, Diệp Sảng liền cho rằng đây là cơ hội không thể bỏ lỡ. Chỉ số lay động sớm đã về 0, Diệp Sảng quyết đoán bóp cò.
“Oanh~ ba”
Đạn phá gió lao tới.
“Đinh!”
Mũ giáp bắn ra một đám hỏa tinh, đồng thời bay ra ngoài.
Lôi Lôi cả kinh, sau đó tâm loạn lên. Demon chỉ chờ có thế, quyết đoán đứng lên, giơ súng ngang vai, chuẩn tâm T nhắm chuẩn Diệp Sảng.
Phản ứng của Diệp Sảng hoàn toàn đúng như Lôi Lôi dự kiến. Diệp Sảng lăn hai vòng, sau đó đột nhiên xách súng, dùng sức nhảy lên. Động tác “cá chép vượt long môn” này hắn đã luyện tập từ nhỏ, không biết đã làm bao nhiêu lần.
Hắn sở dĩ dám như vậy bởi vì Demon cũng là người chứ chẳng phải thần thánh gì. Chắc chắn Demon nổ súng lúc cột chỉ số lay động đang ở mức màu đỏ. Diệp Sảng vẫn còn cơ hội sống.
“Oanh~ ba”
Thương hỏa tóe ra. Metal Slug gào thét lao đến.
“Đinh!”
Tròng mắt Lôi Lôi thiếu chút lồi ra. Viên đạn bắn trúng báng súng của Diệp Sảng lúc Diệp Sảng đang nhảy trên không. Đây không phải là do vận khí của Demon tốt. Ngược lại, phát súng này mới thể hiện trình độ của Demon. Trong lúc chỉ số lay động lớn như thế mà hắn vẫn có thể bắn trúng. Chỉ có thể nói súng của Diệp Sảng đã hai lần cứu mạng chủ nhân. Nhưng vấn đề là phát súng này đã khiến cho 98K của Diệp Sảng rơi khỏi tay, lăn ra xa 8m.
Demon không dám khinh thường hay đắc ý trước hiệu quả chiến thuật, tiếp tục kéo chốt. Một giây sau, chuẩn tâm T lại ngắm đúng vào Diệp Sảng.
“Oanh~ ba”
Đạn bắn vào tấm thép trên trung tâm khoảng đất trống. Tình huống này Demon cũng không nghĩ tới. Lúc trước hắn dùng bom nổ tung bệ vệ tinh xuống đây. Bệ vệ tinh lại bị Toàn Phong thuẫn của Vô Tình hất tung ra ngoài, cuối cùng rơi vào mảnh đất trống phía xa xa. Diệp Sảng liền nhào vào sau bệ vệ tinh. Metal Slug không xuyên thủng được loại bệ vệ tinh này. Hết thảy mọi điều này đều do thiên ý ngầm an bài. Vốn là Demon cứu mình, cuối cùng lại cứu luôn cả một mạng của Diệp Sảng.
Demon hít một hơi, quyết đoán chĩa chuẩn tâm về phía 98K bên phải bệ vệ tinh. Suy nghĩ của hắn chẳng những chính xác mà còn nhanh nhạy. Hiện tại chỉ cần ngắm trụ vũ khí của Diệp Sảng là đủ rồi. Hắn không tin Diệp Sảng thực sự sẽ trốn ở đó 1 giờ rồi logout. Mà đã không logout thì phải nghĩ cách lấy lại súng. Hiện tại khoảng cách giữa 2 người là 248m, ngoài 98K, Diệp Sảng khó có thể còn vũ khí nào có tầm bắn xa như thế. Vì thế Demon không lo lắng, an tâm đợi Diệp Sảng tự mình tìm cái chết.
Tâm Lôi Lôi chợt lạnh. Lần này thực sự sư phụ đã lâm vào đường cùng, tuyệt đối không thể tung người lấy lại súng trước họng súng của Demon, nhất là khi chỉ số lay động của Demon đã về 0. Mà dù có lấy lại được vũ khí cũng không chắc có thể phản kích.
Diệp Sảng dựa lưng vào bệ quan sát vệ tinh thở dốc. Cục diện tốt lại vì mình phán đoán sai lầm mà thay đổi. Hiện tại 98K ở cách mình quá xa, muốn lấy lại khó như lên trời. M4 thì hết đạn. AK lại rơi ở bên cạnh khu đất lồi. Muốn ở đây 1 giờ liền sau đó logout cũng không xong. Chẳng lẽ hôm nay vận số thực sự đã hết?
Demon nhìn chằm chắm kính nhắm, bất động như pho tượng. Đừng nói 1 giờ, có khi 3 giờ hắn cũng không chớp mắt lấy một cái.
Trong lúc sợ hãi, một tia linh quang chợt lóe lên trong óc Diệp Sảng. Có cách rồi! Lúc trước Thần Long Giáo có cung cấp cho mỗi người một cái câu trảo, vốn là để mọi người dùng để leo núi hoặc đại thụ. Cái câu trảo này tung đi rồi có thể kéo trở về. “Cạch!”. Vận cẩu thỉ lại trở về với Diệp Sảng. Lần đầu tiên ném, câu trảo móc vào cò súng 98K. Diệp Sảng khe khẽ kéo dây. 98K chậm rãi dịch về phía bệ quan sát.
Tim Lôi Lôi đập loạn lên, trán chảy mồ hôi ròng ròng.
“Mau! Mau! Nhanh lên!”
“Oanh! Ba!”
Tiếng 98K của Demon lại vang lên.
“Đinh!”
Tấm thép bên cạnh bệ quan sát lóe lên một tia lửa. Diệp Sảng hoảng sợ. Nhưng lại cười! Ha ha, cứ dọa đi, vô ích thôi!
Demon nhíu nhíu mày, tiếp tục nhắm.
“Oanh~ ba!”
Tiếng súng lại vang lên. Tiếng 98K như tiếng sấm, mỗi lần vang lên rất điếc tai.
Diệp Sảng không cười nữa. Tất cả hi vọng bị một phát súng này làm tan thành bọt nước. Lôi Lôi lại càng muốn khóc.
Phát súng này của Demon giống như thiên ngoại thần thương, bắn dứt sợi dây thừng. Hừ, cái tên cẩu hoang này lại có thể bắn đứt sợi dây bé bằng ngón tay ở khoảng cách hơn 200m. Thương pháp rốt cuộc là đạt đến trình độ xuất quỷ nhập thần thế nào đây?
Nhất thời Diệp Sảng liền ngẩn ngơ, lần đầu tiên thấy bắn súng mà hồ đồ.
Nhưng Demon không hề có thái độ gì. Hắn vẫn rất trấn định. Chỉ khi thấy được thi thể Diệp Sảng nằm đó hắn mới có thể an tâm.
Bây giờ thì Diệp Sảng hết cách rồi! Làm gì? Làm gì bây giờ?
[thôi đi ra cho nó bắn thích thì thôi đi, lâu quá]
Hắn không hề hoài nghi Demon có thể cứ ngắm bắn như vậy cả nửa năm trời đâu!
Lại giằng co 5 phút. Thế giới như chết lặng. Tựa như tử thần đang đi đến trong yên lặng. Áp lực không khí như sẵn sàng nổ tung bất cứ lúc nào.
Thân ảnh Lôi Lôi đột nhiên xuất hiện trước cửa nhà xưởng số 3. Cô dùng tốc độ lớn nhất có thể chạy đi. Mục tiêu là 98K của Diệp Sảng. Nhưng một tân thủ mới level 5 thì thuộc tính nhanh nhẹn có thể tới bao nhiêu? Trong mắt hai đại cao thủ chẳng khác gì ốc sên bò. Nhưng chỉ cần có một tia hi vọng thì cô không thể bỏ qua. Lôi Lôi biết nhất định mình sẽ bị Demon nhất thương tất sát. Nhưng thật sự ngoài hành động này, cô không thể giúp gì hơn. Cô hận level mình quá thấp, không thể trợ giúp Diệp Sảng thoát khốn. Nhưng một mình cô bị chết còn hơn cả hai bị gã người Đức này hạ gục. Vì thế, tuy rất sợ hãi nhưng cước bộ của cô không hề do dự chút nào.
Giờ khắc này, cô là người dũng cảm nhất Đệ Nhị Thế Giới!
Cô đã tính rồi. Để có thể bắn đứt sợi dây, Demon chắc chắn đã phóng to 3 lần. Vì thế, tầm nhìn hiện tại của Demon không quá rộng. Đợi đến lúc Demon phát hiện ra mình thì mình đã có thể ném 98K về phía bệ quan sát. Đợi đến lúc mình bị bắn chết, 98K đã nằm trên tay Diệp Sảng. Diệp Sảng lại có hi vọng…
Lôi Lôi tính toán chuẩn không sai vào đâu được. Nhưng cô lại quên một điều. Cô không tính tới sư phụ Diệp Sảng của mình. Cô chưa hiểu rõ Diệp Sảng.
Trong chuyến đi này, bọn họ chưa thể tính là bằng hữu đồng cam cộng khổ. Thậm chí cô và Diệp Sảng đi với nhau cũng là do có mục đích. Nhưng Diệp Sảng lại là loại người có ân tất báo. Nếu anh từng đối tốt với hắn, hắn sẽ vĩnh viễn nhớ tới mối ân huệ đó, hắn sẽ không trơ mắt nhìn anh đi tìm cái chết như thế.
“Quay lại!” – Diệp Sảng đột nhiên điên cuồng hét lên – “Mau quay lại!”
Lôi Lôi không để ý đến Diệp Sảng, tiếp tục chạy.
Diệp Sảng nổi giận: “Cút trở về cho ta!”
Lôi Lôi tiếp tục cắn răng chạy như điên. Cô tin tưởng tính toán của mình. Nhưng cô quên là, dù Demon không thấy cô, nhưng lỗ tai hắn đâu có điếc. Hắn nghe rõ từng câu từng chữ rống giận của Diệp Sảng.
Demon lập tức chuyển hướng nòng súng. Lúc này, hắn mới thật sự kinh ngạc.