Vô Địch Hắc Quyền

Chương 27: Chuyện còn dang dở



Vương Vĩnh Cường đổi sang một bộ quần áo thể thao, trông người trẻ đi hẳn, y trông thấy Vương Thiến đến thì cao hứng nói:" Thiến Thiến, sao con đến muộn vậy? Đi hẹn hò à?"

Nói xong liền cười phá lên, Vương Thiến hơi xấu hổ nói:" Bố, bố đang nói gì vậy? Con đã có bạn trai đâu?" Mặt nàng đỏ bừng, thi thoảng lại lén nhìn sang Thạch Thanh Sơn.

Kỳ thật Vương Thiến từ nhỏ đã thích đại sư huynh của nàng, rất có cảm giác giống tiếu ngạo giang hồ, một đại sư huynh cùng một tiểu sư muội, thật đúng là thanh mai trúc mã.

Thạch Thanh Sơn bị Vương Thiến nhìn nên hơi xấu hổ, gã vội vàng nói:" Chú Cường, chúng ta tỷ thí đi. Người cũng phải cẩn thận đấy, mấy tháng nay cháu theo sư phụ học được không ít đâu!"

Một tháng trước có thể Thạch Thanh Sơn gọi còn ngượng miệng, nhưng trải qua thời gian một tháng, mấy người bọn họ đã được lĩnh giáo thực lực của Diệp Thiên Vân, nên giờ gọi thấy thuận hơn.

Vương Vĩnh Cường thầm nghĩ, xem ra Diệp Thiên Vân quả thật có thực lực, khiến cho đám Thạch Thanh Sơn phải tâm phục khẩu phục không phải là một chuyện dễ dàng, y liền nói:" Được, để ta xem xem sư phụ ngươi đã dạy ngươi được những gì, xem ngươi có tiến bộ thế nào." Nói xong hai người liền bước lên quyền đài.

Bát Cực quyền tên đầy đủ là Khai Môn Bát Cực quyền, là một trong tứ đại quyền chủng ( bốn loại quyền ) của Trung Quốc, Bát Cực quyền phát lực rất mạnh, động tác nhanh mạnh, khi đột kích lấy thế hiểm để áp đảo người, khi tấn công thì lấy đốt ( tiết) ngắn mà thủ thắng. Tóm lại, quyền pháp của Vương Vĩnh Cường đại khai đại hợp, lấy gần thủ thắng.

Mà Thạch Thanh Sơn lại luyện Hình Ý quyền, như đã nói từ trước, không tấn công không đỡ né, một đòn là hạ.

Đương nhiên gã không có được thực lực như Diệp Thiên Vân, nhưng trong quyền pháp cũng đầy sát chiêu, không phòng ngự không lùi bước.

Nếu so sánh hai loại quyền pháp này mới thấy đặc sắc, hai bên đều yêu cầu đại khai đại hợp, tiên phát chế nhân ( hành động trước để kiềm chế đối phương ). Có nhiều lúc những trận so đấu thế này chỉ cần vài giây là biết được kết quả.

Giống như trận đấu trước kia giữa Diệp Thiên Vân và Thạch Thanh Sơn, nếu như đánh giá đúng thì trận đấu chỉ cần thoáng cái là xong.

Thạch Thanh Sơn và Vương Vĩnh Cường khỏi động cho nóng người, sau đó bắt đầu tỷ thí.

Hai người đứng yên trên quyền đài, lấy tĩnh chế động, dùng loại phương pháp này để khống chế cục diện, không đến nỗi để bản thân rơi vào thế bị động.

Khoảng mười giây sau, Vương Vĩnh Cường đột nhiên khởi thức ra chiêu với về phía Thạch Thanh Sơn, chiêu này là Tham Mã chưởng trong Kim Cương bát thế, chưởng phong mạnh mẽ. Thạch Thanh Sơn nhìn chưởng của Vương Vĩnh Cường áp sát tới, cả người đột nhiên lướt ra đằng sau lưng Vương Vĩnh Cường.

Vương Vĩnh Cường thấy Thạch Thanh Sơn chuyển ra đằng sau người mình liền ra chiêu hổ bão ( hổ vồ đi ) muốn ôm lấy gã rồi quật ngã. Thạch Thanh Sơn thấy chiêu thức của y hung mãnh, liền tung ra một chiêu thối bộ băng quyền. ( thối bộ = lùi bước, băng quyền= một loại đấm thẳng, tập trung sức mạnh cả người vào một quyền)

Chiêu này chính là chiêu thức liên hoàn trong Hình Ý quyền, chỉ cần Vương Vĩnh Cường lắc mình né là Thạch Thanh Sơn sẽ tung chiêu tiến bộ băng quyền, hai chiêu liền cùng một chỗ tốc độ cực nhanh. Đây là một bí quyết do Diệp Thiên Vân truyền thụ, uy lực không chỉ đơn giản là một cộng một.

Vương Vĩnh Cường vừa tránh được một chiêu, chiêu sau đã tới, y sợ tới mức vội dùng chiêu lại lư đả cổn * né tránh. Sau đó y đứng dậy nói với Thạch Thanh Sơn:" Ba ngày không gặp, phải nhìn ngươi bằng con mắt khác rồi." Nói xong lại triển khai thế công.

Xem ra lần này chơi thật rồi, Thạch Thanh Sơn cũng bày tư thế đợi Vương Vĩnh Cường ra chiêu.

Vương Vĩnh Cường bước thẳng về phía Thạch Thanh Sơn. Mà Thạch Thanh Sơn còn đang dương dương đắc ý, bản thân gã đã vất vả khổ luyện lâu như vậy, cuối cùng cũng thu được kết quả rồi.

Thấy quyền của Vương Vĩnh Cường áp tới, Thạch Thanh Sơn tung chiêu thượng bộ thích đả ** trong Hình Ý quyền, đây là tinh yếu trong bát thức. Ai ngờ vừa tung chân lại bị Vương Vĩnh Cường bắt được, y dùng bát cực giáo học pháp, áp sát Thạch Thanh Sơn rồi ra chiêu, ba chiêu liên tục, một lần đánh ba tác dụng, ba phương pháp, ba sức mạnh ***, khiến cho Thạch Thanh Sơn ngã lăn quay.

Lần này thì vui rồi, Thạch Thanh Sơn như quả hồ lô lăn lông lốc, hồi lâu sau mới đứng được dậy. Bát cực quyền phần lớn là giá thức **** như vậy, chỉ cần ngươi trúng một chiêu là coi như ngươi xui xẻo rồi, nhẹ thì té ngã, nặng thì mất mạng tại chỗ.

Vương Vĩnh Cường vừa rồi hơi hưng phấn nên không kìm được mà ra tay mạnh, vừa ra tay y liền thấy hối hận, nhưng thấy Thạch Thanh Sơn trúng ba đòn của mình mà vẫn còn đứng dậy được thì không khỏi trợn mắt. Y không tin được, nói:" Ba chiêu cũng không đánh ngã được ngươi, xem ra tiến bộ không nhỏ a!"

Thạch Thanh Sơn thầm thấy hối hận, vừa rồi do gã chủ quan, nếu không đã không thê thảm đến vậy, chỉ cần gã cẩn thận, hươu chết về tay ai còn chưa chắc! Lại còn mất đi một cơ hội biểu diễn trước mặt giai nhân, cái này chỉ trách hắn dương dương đắc ý, không có một chút phong phạm của võ giả, nên mới tự tìm kết cục này.

Vương Vĩnh Cường đi tới bên cạnh Thạch Thanh Sơn, y vỗ vai gã nói:" Đừng nôn nóng, tuổi ngươi hãy còn trẻ, nhớ lúc trước bố ngươi bằng tuổi ngươi cũng chưa đạt tới trình độ này đâu, chỉ cần ngươi chịu khó luyện tập vài năm, cuối cùng võ công đại thành, khi đó đã không phụ lòng Thạch huynh dưới cửu tuyền."

Vương Thiến ở bên thấy người trong lòng bị bố mình đánh cho như vậy, mắt rưng rưng chạy tới đỡ Thạch Thanh Sơn, nói:" Đại sư huynh, anh có sao không? Chúng ta đi bệnh viện khám xem." Nói xong còn hung hăng trừng mắt với Vương Vĩnh Cường.

Vương Vĩnh Cường bị con gái lườm cho dở khóc dở cười, Diệp Thiên Vân đi lên quyền đài, đến trước mặt Thạch Thanh Sơn xem xét một hồi rồi nói:" Không có chuyện gì đâu, chỉ hơi sưng phù thôi, nghỉ ngơi hai ngày là được."

Thạch Thanh Sơn nghe Diệp Thiên Vân nói vậy thì gật đầu, nói:" Vương Thiến, anh không sao đâu, gần đây bị quen rồi, nghỉ ngơi hai ngày là khỏe ngay." Vương Thiến nghe bảo không làm sao mới thấy yên tâm.

Vương Vĩnh Cường thấy cảnh này thì lắc lắc đầu, cùng Diệp Thiên Vân xuống khỏi quyền đài, nói:" Con gái hướng ngoại a, cô nương này nuôi cho lớn, đảo mắt cái đã quên luôn ta rồi."

Y nói xong còn cảm thấy đau buồn, như là nhớ tới chuyện gì đó. Diệp Thiên Vân thấy vậy thì nói:" Thật ra tấm lòng của người làm cha mẹ ai chẳng như vậy, chỉ là mỗi đứa con đều có cuộc sống của riêng mình, sao có thể ở mãi bên họ được chứ?"

Vương Vĩnh Cường ngẩng đầu lên nhìn Diệp Thiên Vân, nói:" Hình như ngươi không phải chỉ mới hai mươi tuổi, khéo lớn hơn cả ta!" Nói xong thì cười phá lên, tâm tình phiền muộn đã được xua tan. xem tại TruyenFull.vn

Diệp Thiên Vân sờ mũi, mặt lộ vẻ khó hiểu, bộ dáng của hắn càng khiến Vương Vĩnh Cường thấy buồn cười hơn.

Vương Thiến đứng quan sát từ nãy tới giờ thấy hơi mơ hồ, liền hỏi:" Anh ta là ai vậy bố? Là đồ đệ của bố à?"

Nói xong thì lại đánh giá Diệp Thiên Vân một lần nữa, vừa rồi nàng cho rằng hắn là học viên, cho nên chỉ liếc thoáng qua một cái chứ không để ý, lần này quan sát cẩn thận mới phát hiện ra dù nàng có đứng từ trên cao nhìn xuống thì cũng cảm thấy thân hình hắn rất cao lớn.

Cái áo T-shirt trắng làm lộ rõ thân hình khỏe mạnh, đôi cánh tay vừa dài vừa mịn, trông không giống một người luyện võ.

Vương Vĩnh Cường nói:" Cậu ấy là sư phụ của mấy người Thạch Thanh Sơn, là thầy truyền thụ Hình Ý quyền cho bọn họ."

Vương Thiến nghe vậy thì há hốc miệng, tỏ vẻ không thể tin được. Chủ yếu là vì Vương Thiến biết rất rõ đám người Thạch Thanh Sơn, bọn họ rất cao ngạo, sao có thể nhận một người tuổi tác xấp xỉ với mình làm sư phụ.

Diệp Thiên Vân mỉm cười nói:" Thầy cái gì chứ, chẳng qua chỉ là giao lưu học hỏi một chút thôi."

Vương Vĩnh Cường lắc lắc đầu nói:" Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy, chỉ có giao bọn họ cho cậu ta mới yên tâm." Nói xong hình như lại nhớ tới cái gì nên nói tiếp:" Lần này tới đây ta có mang tiền cho cậu đấy."

Diệp Thiên Vân nghi hoặc hỏi:" Tiền gì?" Vương Vĩnh Cường nói:" Lần trước chẳng phải thắng được một trăm hai mươi vạn sao, đã nói là mỗi người một nữa, chốc nữa tôi sẽ đưa chi phiếu cho cậu, cậu không được từ chối đâu đấy."

Diệp Thiên Vân giật mình, lần trước cá cược thắng, nếu không phải Vương Vĩnh Cường nhắc lại thì chắc mình đã quên luôn rồi. Hắn cười nói:" Thôi đi, bây giờ tôi cũng không thiếu tiền."

Vương Vĩnh Cường nhìn Diệp Thiên Vân nói:" Lần trước giao hẹn rồi, sao có thể nói không giữ lời chứ." Nói xong liền xoay nguời đi lấy tiền.

Diệp Thiên Vân cũng không quá quan tâm đến tiền nong, hiện giờ hắn không thiếu tiền, hai ngày trước hắn vừa gửi cho bố mẹ mười vạn mà trên người vẫn còn khá nhiều.

Lát sau Vương Vĩnh Cường đã quay trở lại, trong tay cầm một tấm chi phiếu đưa cho Diệp Thiên Vân:" Sau này cậu còn phải dùng tiền vào nhiều việc, cứ cầm lấy để đề phòng. Tiền này một nữa là của cậu, một nửa của ta, phán đoán của cậu cùng tiền đầu tư của ta, cho nên cậu nhất định phải nhận lấy." Diệp Thiên Vân cũng không tiện từ chối nên đành nhận lấy tấm chi phiếu.

Đúng vào lúc này, ở dưới tầng vang lên nhiều tiếng bước chân, ngay sau đó có bốn năm cảnh sát lên tầng, đi về phía này, Vương Vĩnh Cường chau mày nói:" Có chuyện gì vậy." Giọng điệu không được thân mật cho lắm.

Mấy cảnh sát kia đánh giá Vương Vĩnh Cường một lát rồi hỏi:" Xin hỏi chiếc pasate dưới tầng là của vị nào?" Diệp Thiên Vân hơi nghi hoặc nói:" Của tôi, có chuyện gì vậy?"

Một cảnh sát đứng ra nói:" Mời theo chúng tôi đến cục cảnh sát hỗ trợ điều tra." Nói xong liền đưa giấy chứng nhận ra.

* Lư đả cổn: Con lừa có thói quen lăn tròn sau khi lao động mệt mỏi để dùng đất thấm mồ hôi, xua đuổi ruồi muỗi, đỡ ngứa...Đôi khi còn để chơi đùa.

** Thượng bộ thích đả: Bước lên đá.

*** Đây là chú ý trong Bát Cực quyền thuật

Bát cực quyền kỹ kích giảng cứu bỉ bất động, ngã bất động, bỉ nhược bất động, ngã dĩ dẫn thủ dụ địch phát chiêu, tùy tức dụng băng khai khỏa bính chi pháp cường khai đối phương chi môn, thiếp thân bạo phát, tam bàn liên kích, nhất chiêu tam dụng, tam pháp, tam lực, nhi nhất cử thành công

Bát Cực quyền quyền kỹ chú trọng đối phương không động, ta bất động, nếu đối phương không động, ta dùng tay dụ địch ra chiêu, lập tức tung tung quyền mạnh mẽ khiến đối phương lộ sơ hở, áp sát lại ra chiêu, ba chiêu liên tục, một lần đánh ba tác dụng, ba phương pháp, ba sức mạnh, một lần hành động thành công luôn.

**** Giá thức: Thuật ngữ Thái Cực Quyền, chỉ thủ pháp, thân pháp, bộ pháp trong một chỉnh thể tư thế động tác quyền.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv