Nhìn tin tức mà Thiên Lý Nhãn truyền lại, Lục Đạo sắc mặt càng trở nên khó coi. Lại nhìn Âu Dương Khắc thân thể bao trùm hắc khí, không khỏi lẩm bẩm
“ Thật không ngờ tới… tên này lại là truyền nhân của Ác Hồn”
Hắn nói không quá nhỏ, thế nên Nguyễn Mị Nhi vẫn là nghe thấy được. Lập tức, trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng xuất hiện một sự kinh hoàng, nghẹn ngào
“ Cái gì,em nói Âu Dương Chấn là truyền nhân của Ác Hồn? Không … không thể nào”
Ác Hồn, một đại ma đầu đã bị Hư Không Hình Chủ tiêu diệt cách đây trăm năm. Hơn nữa, để chắc chắn không sinh ra một Ác Hồn thứ hai mà tổ chức còn giải quyết tất cả truyền nhân, truyền thừa của Ác Hồn trên toàn vũ trụ.
Hiện tại, Nguyễn Mị Nhi nghe Lục Đạo nói Âu Dương Chấn là truyền nhân của Ác Hồn, bảo sao không chấn động cho được
“ Không giả được, trên vũ trụ này, cũng chỉ có Ác Hồn mới có thủ đoạn sử dụng năng lượng Nguyền Rủa gia trì lên bản thân mà thôi” Lục Đạo ngữ khí chắc như đinh đóng cột nói
Hắn học trận pháp trong thư viện hoàng gia, không thể không biết đến Ác Hồn. Bởi vì tên đại ma đầu này là một Trận Pháp Sư cực kì thiên tài. Chỉ đáng tiếc, Ác Hồn đi vào ma đạo, trở thành đại ma đầu bị đuổi tận giết tuyệt
“ Ha…ha… đây chính là lực lượng của Nguyên Linh Cảnh sao? Thật cường đại … ha… ha… Phương Hải, Phương Tuyết Di… hôm nay, các ngươi theo ta trôn cùng” Âu Dương Chấn cười như điên dại.
Hắn hao tổn toàn bộ tuổi thọ, đổi lấy năm phút thăng lên ngụy Nguyên Linh Cảnh. Hắn biết mình sẽ chết, nhưng hắn không chút nào hối hận, chỉ cần lôi theo ông cháu Phương lão, hắn chết cũng cam lòng
Chỉ có hơi tiếc nuối là không thể không hủy diệt cả Phương gia. Cũng như tìm được bí mật mà Phương gia che dấu cho sư phụ
“ Khai Mở - Mệnh Thai – Lôi Bạo Đao”
Theo sau tiếng quát lạnh của Âu Dương Chấn, trên đầu hắn ngưng tụ một thanh đại đao. Đại đao bảy phần hư ảnh, ba phần là thật. Toàn thân đại đao do hắc khí tạo nên, xung quanh là từng đạo khủng bố hắc sắc lôi điện.
Đây chính là Mệnh Thai. Thứ mà chỉ có Nguyên Linh Cảnh có thể tạo ra
Cầm lấy Mệnh Thai, Âu Dương Chấn chậm rãi rơi xuống mặt đất. Liền, trên người hắn, bộc phát một cỗ khí thế kinh thiên, ép cho những người ở sân không thở nổi
Đây là khí thế của một tên Nguyên Linh Cảnh. Mặc dù chỉ là giả
“ Phương Hải, Phương Tuyết Di. Hôm nay, chính là ngày chết của các ngươi” ngừng lại một chút, hắn dùng một đôi miệt thị pha lẫn khủng bố sát khí nhìn Lục Đạo “ Cả hai ngươi nữa. Ngươi phá kế hoạch của ta, vậy ngươi theo hai người họ trôn cùng”
“ Chỉ bằng một tên ngụy Nguyên Linh Cảnh như ngươ sao!? Ngươi … thật quá đề cao mình đó” Lục Đao trong lòng trầm trọng, nhưng bên ngoài vẫn nở nụ cười khinh miệt
Lục Đạo tính cách cao ngạo, hắn không sợ trời, không sợ đất. Há lại sợ một tên chỉ là Ngụy Nguyên Linh Cảnh. Dù cho có là Độ Khí Cảnh, muốn bằng vào khí thế dọa hắn. Thật sự là buồn cười
“ Ha…ha, một tên Sơ Nguyên Cảnh cấp 5 lại dám nói ta đề cao mình. Thật nực cười… Giết ngươi!? ta như giết một con kiến hôi mà thôi” Âu Dương Chấn cuồng tiếu. Từ khi trở thành Nguyên Linh Cảnh, hắn cũng coi như nhìn thấu thực lực hai người này
Một tên Sơ Nguyên Cảnh cấp 5, một tên Luyện Tinh Cảnh cấp 15. Mà hắn đây, dù chỉ là giả, nhưng vẫn là Nguyên Linh Cảnh. Hắn há lại để hai người vào mắt
Cũng bởi vì coi thường thực lực của hai kẻ này, mà hắn phải trả giá đắt
Trong khi Âu Dương Chấn cùng Lục Đạo nói chuyện. Thì chẳng biết từ lúc nào, Phương Tuyết Di đã tỉnh lại, chậm rãi đứng lên. Khi nghe Âu Dương Chấn muốn giết mình, nàng không khỏi sững sờ
“ Âu Dương Chấn!? anh thật sự muốn giết ta sao?” Phương Tuyết Di thần sắc bi thương, nghẹn ngào
Âu Dương Chấn không trả lời, mà chỉ dùng một đôi băng lãnh con ngươi nhìn Phương Tuyết Di. Trong con mắt đó, không có bất kì cảm tình nào, có chỉ là dày đặc sát khí
Nhìn vào đôi mắt đó, Phương Tuyết Di hiểu, đối phương thật sự muốn giết mình
“ Ha…ha. Anh giết con gái ruột của mình, giờ lại muốn giết cả vợ mình… Ha…ha… năm đó, ta thật ngu ngốc khi đi yêu anh” Phương Tuyết Di nụ cười thê lương.
Nàng hối hận, khi năm đó lại nghe những lời đường mật của Âu Dương Chấn, yêu thích hắn, cùng hắn kết hôn. Để rồi, ngày hôm nay mới biết được, người đàn ông đó là một kẻ táng tận lương tâm cỡ nào
“ Đúng vậy… yêu ta, chính là sự sai lầm lớn nhất đời cô. Nhưng cũng bởi vì thứ tình cảm đó, mà ta mới có thể báo thù” Âu Dương Chấn cười đến lạnh lùng
Hắn không yêu Phương Tuyết Di, trái lại còn căm hận nàng. Vì nàng là con cháu kẻ thù mình. 20 năm làm vợ chồng cũng không thể khiến mối thù trong lòng hắn vơi đi. Nếu không, hắn đã chẳng xuống tay với chính con đẻ của mình
“ Tuyết Di, ta cho cô một cơ hội. Chỉ cần cô nói ra bí mật của Phương gia, ta sẽ tha cho cô được chết toàn thây” Âu Dương Chấn ngữ khí mười phần uy hiếp nói
" Ha...ha, hóa ra ngươi cũng giống bao kẻ khác, vẫn ngăm nghe bí mật của bọn ta" Phương Tuyết Di thần sắc thê lương, cuối cùng nàng dùng ngữ khí lạnh lùng " Vậy ta nói cho ngươi biết, không bao giờ"
Thời điểm nói ra câu đó, Khí của thế của một nữ cường nhân, quát tháo giới thương nhân hoàn toàn bộc phát
“ Nếu ngươi đã không muốn nói... vậy chết đi” Âu Dương Chấn ngữ khí tràn đầy sát cơ. Thân hình tốc biến về phía Phương Tuyết Di, tốc độ nhanh đến nỗi, không một ai thấy được động tác của hắn
Phương Tuyết Di đứng đó, cảm nhận tử vong ngay trước mắt, nàng không khỏi nhắm mắt lại. Trên gương mặt hiện lên một sự giải thoát. Sự thật đau đớn để trái tim nàng tan nát. Có lẽ, cái chết sẽ để nàng nhẹ nhõm hơn
- Phụt
Máu tươi văng lên tung tóe, thế nhưng trong tưởng tượng đau đớn không có để Phương Tuyết Di giật mình. Một đôi mắt đẹp chậm rãi mở ra. Liền, nàng sững sờ
Không biết từ bao giờ, một thân ảnh cao lớn đã xuất hiện trước mặt nàng. Máu tươi bắn lên, là do hắn lấy hai tay mình mình đỡ lấy đại đao.
Phương Tuyết Di giờ khắc này đờ đẫn, đôi mắt đẹp cứ vậy trực câu nhìn Lục Đạo. Một màn này, hung hăng để lại lạc ấn trong lòng nàng, làm cho nàng cả đời không thể quên được
Tại sao… hắn lại cứu mình…
Lục Đạo giờ phút này cũng không có phát hiện Phương Tuyết Di khác thường. Sắc mặt hắn tái mét, tay trái hắn máu tươi chảy ra liên tục, thậm nhuộm là cổ tay, nhìn qua cực kì khủng bố
Lục Đạo đỡ cho Phương Tuyết Di một đao, mặc dù sử dụng đến cả Tula đạo bao phủ. Thế nhưng một kích toàn lực của Nguyên Linh Cảnh, há lại Sơ Nguyên Cảnh cấp 5 như hắn có thể đỡ
Không có bị một đao chém cụt tay, thật đã là may mắn rồi
“ Anh hùng cứu mỹ nhân!? Không tệ… đã ngươi cứu cô ta, vậy ngươi thế mạng cho cô ta đi” Âu Dương Chấn cười âm u. Sau đó, một đao chém xuống
Một đao này mang theo khủng bố khí tức, lại mang theo từng đạo hắc ám lôi điện nổ vang. Thật sự vô cùng dọa người
Nguyên Linh Cảnh cường giả xuất thủ… không phải thường nhân có thể tưởng tưởng
Đối mặt với một đao cường đại này của Âu Dương Chấn, Lục Đạo không có chút nào kinh hoàng. Mắt trái Rinegan xoay tròn
“ Dịch Chuyển Thế Thân” Lục Đạo lạnh rên một câu. Liền, Âu Dương Chấn chỉ thấy hoa mắt một cái. Định thần nhìn lại, Lục Đạo đã biến mất từ bao giờ
“ Tại sao lại …”
“ Phi Long Tại Thiên”
- Ngao
Chỉ là chưa nói hết câu, một tiếng long ngâm vang lên giữa trời xanh. Hư ảnh chân long từ Lục Đạo bay ra, hung hăng đánh lên thân thể của Âu Dương Chấn
Âu Dương Chấn chỉ thấy khủng bố khí lưu đánh lên thân thể mình, cường đại lực lượng, để hắn không khỏi lùi lại ba bước
Lục Đạo bằng vào Sơ Nguyên Cảnh khiến một tên Nguyên Linh Cảnh lùi lại ba bước. Để Nguyên Sư biết được, chắc chắn sẽ kinh ngạc tới há hốc mồm. Cũng chỉ có thể nói, không hổ danh là đệ tử của Lão Hạc
Lục Đạo thân thể lung lay như sắp ngã, trong cơ thể hắn, toàn bộ Khí đều không còn. Mắt thấy Âu Dương Chấn lùi lại, hắn liền quát lên
“ Chị Mị Nhi!! Động thủ”
Cách đó không xa, Nguyễn Mị Nhi thời điểm này đã kết ấn xong, liền ngay lập tức đập một tay xuống đất, mị hoặc con mắt hiện lên một tia tinh quang
“ Hỏa Chiến Kỹ: Ngục Hỏa”
Lập tức, dưới chân Âu Dương Chấn xuất hiện một cái hảo diễm đồ đằng. Từ đồ đằng, năm cái trụ lửa mọc lên, liên kết với nhau bằng những đoàn nóng bỏng hỏa diễm, hình thành lên một ngục tù ngũ giác
Thời điểm này, Âu Dương Chấn cũng tỉnh táo lại. Nhìn xung quanh hỏa diễm ngục tù, hắn không có chút nào kinh hoàng. Có, chỉ là một điệu cười cuồng vọng
“ Các ngươi nghĩ… chỉ bằng thứ này có thể giam giữ được ta sao” Nói tới đây, Âu Dương Chấn dơ lên đại đao, không chút do dự bổ xuống
- Phanh
Đại đao chém xuống mặt tường lửa, lại như viên đá rơi xuống mặt hồ vậy, phát ra những gợn sóng lửa lăn tăn rồi biến mất
“ Đúng là Ngục Hỏa không thể giam giữ được Nguyên Linh Cảnh. Thế nhưng ngươi chỉ là Ngụy Nguyên Linh Cảnh mà thôi. Thời gian giam cầm là 3p, là quá đủ rồi” Nguyễn Mị Nhi cười kiều diễm.
Ngục Hỏa, đây là kĩ năng thành danh của nàng. Một cao cấp Trung Đẳng Chiến Kỹ. Chuyên môn đường nàng sử dụng để đối phó với những tội phạm thực lực hơn mình
Kĩ năng này, vô dụng với Nguyên Linh Cảnh. Nhưng như nàng nói, Âu Dương Chấn chỉ là chỉ là ngụy mà không phải chân chính Nguyên Linh Cảnh. Thế nên, Ngục Hỏa vẫn có tác dụng, chỉ có điều thời gian giam cầm giảm xuống còn ba phút mà thôi
Bất quá… thời gian ba phút… là quá đủ
Âu Dương Chấn nghe xong, thần sắc đại biến. Hắn dơ lên đại đao, chém xuống. lần này, hắn dùng tới toàn lực, nhưng kết quả… vẫn vậy
“ Không… ta không tin” Âu Dương Chấn rốt cuộc kinh hoàng, điên cuồng chém về phía Ngục Hỏa. Nhưng là, dù hắn có chém đến gãy cả kiếm đi chăng nữa, Ngục Hỏa cũng không chút nào bị mảy may
Càng chém, Âu Dương Chấn càng hoảng sợ, đến cuối cùng là chết lặng. Hắn cuối cùng cũng hiểu, những lời Nguyễn Mị Nhi nói đều là thật
Thời gian giam cầm là ba phút, mà hắn chỉ còn có hai phút phụ thể mà thôi. Kết quả thế nào, đến hắn cũng hiểu. Mình… thất bại