Một lúc sau nhịp tim hai người kia trở về vạch an toàn, rơi xuống dưới 100. Khương Mạn trợn mắt, cái gì vậy?
Bạc Hạc Hiên quay đầu nhìn cô, ánh mắt đen láy có chút ngưng trọng như nhìn một đồ ngu. Khương Mạn lập tức phản bác: “Anh nói kết hôn làm gì?” nhảy qua bước này luôn, đến luôn cái k1ch thích hơn đi!
Advertisement
Bạc ảnh để cười cười: “Thế sao em phải nói chen vào làm gì?”
Advertisement
Thiếu chút nữa là tiễn được hai đứa kia đi rồi. Dù Tôn Hiểu Hiểu và Phong Lăng có chậm hiểu tới đâu thì lúc này họ cũng ngộ ra được, hai người này đang phối hợp diễn với nhau!
Yêu đương, kết hôn……mấy từ này phát ra từ miệng Bạc Hạc Hiên làm cho nhịp tim của bọn họ tăng lên. Đến lượt Khương Mạn nói “Có con luôn rồi”, lúc này bọn họ mới tỉnh ngộ. Tôn Hiểu Hiểu hít sâu vài cái, lúc này cô thực sự yếu đuối như Đại Ngọc rồi.
“Hai người……Hai người thật là……”
Cô ta cạn lời với hai người này: “Hai người rốt cuộc thông đồng từ lúc nào? ヾ(。`Д´。)ノ “
Từ lúc nào? Đương nhiên từ lúc Bạc Hạc Hiên lén lút nhét viên kẹo vào tay Khương Mạn. Trong tờ giấy đó viết một dòng chữ: --Kinh ngạc sẽ làm tim người đập nhanh.
Khương Mạn mỉm cười: “Đây gọi là thần giao cách cảm.”
Bạc Hạc Hiên: “Tâm linh tương thông.”
“Không một sai sót?”
“Kết hợp hoàn hảo.”
Đây gọi là mở mồm thành thơ à, Tôn Đại Ngọc bắt đầu thấy nhức đầu. Còn Phong Lăng thù cười khàn, biểu cảm trên khuôn mặt có chút đau khổ, sắc mặt khó coi. Đúng là bị dọa cho sợ rồi. Nếu Khương Mạn và người khác kết hôn, kế hoạch của hắn coi như hỏng bét!
Sau khi cơn sợ hãi lắng xuống, Phong Lăng lại thấy mặt mình như vừa bị tát một cái. Anh ta mới đầu còn tự hào khoe khoang quá khứ của mình và ‘Khương Mạn’, giống như hai người rất thân thiết với nhau. Kết quả Bạc Hạc Hiên dang tay tát cho anh ta một cái!
Rõ ràng anh ta và Khương Mạn là một đội với nhau? Con đàn bà này mấy năm nay gặp chuyện gì vậy. Lúc còn đi học, trêu vài câu đã đỏ hết cả mặt, bây giờ lại trở mặt coi như không quen!
Trong lòng Phong Lăng mắng một câu: con đê tiện! lăng loàn nhố nhăng!
Nhưng người kích động nhất lại là nhóm cư dân mạng.
(Xin hỏi tôi có thể mắng người không?)
(Haha, từ thiên đàng đến địa ngục chỉ trong vài phút, tôi là tên hề!)
(Cặp đôi người tung kẻ hứng là cái quái gì chứ? Này thì phát đường? Có mà phát dao đâm vào tim fan thì có!!)