Khương Mạn không nhịn nổi biểu hiện sự ghét bỏ lên mặt: “Giới trẻ bây giờ trong não toàn yêu với đương thôi à?”
Lộ Lộ bĩu môi: “Chê em thô tục à?” ai bảo chị không muốn làm chuyện tốt với anh Bạc, chị không cảm thấy vấn đề nhận thức tình cảm của mình có vấn đề à?
Advertisement
Mặt Khương Mạn khó hiểu lắc đầu nói: “Người khôn không si tình, kẻ ngu mới cam tâm lao vào!”
“Thế người khôn phải làm gì?”
Khương Mạn nuốt một ngụm nước bọt: “Người khôn không si tình, nồi ngang hầm ngỗng; yêu hận đau thương, ngỗng lớn sưởi ấm cõi lòng này!”
“Tiếc thật, biết thế để lại hầm……”
Lộ Lộ: “……”
“Sao nhìn em có vẻ thất vọng vậy?” Khương Mạn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm cô.
Lộ Lộ gục xuống ôm mặt cười: “Không có, chỉ là hơi sốc thôi à.”
Chị đúng là đồ không tim, tự tay bóp chết niềm vui của fan cp. Cái gì mà cặp đôi ăn ý phối hợp ……quỷ mới tin! Hai người các chị đúng là kỳ lạ, bình thường chút được không?
……
Bãi đỗ xe, Cố Trầm để con ngỗng vào trong cốp xe, Bạc Bạc Hiên thì ngồi sang ghế phụ.
Sau khi lên xe Cố Trầm hỏi: “Cậu không cần xe nữa à?”
Người đàn ông thản nhiên trả lời: “Mệt, không muốn lái.”
Khóe miệng Cố Trầm giật giật: “Cậu là đồ bất bình thường.”
Cố Trầm nhân cơ hội này lườm anh ta một cái, “Cậu và Khương Mạn làm lành rồi?”
“Chưa.”
Cố Trầm không tin lắm, nhưng mắt nhìn người đàn ông bên cạnh có vẻ tức giận thì cũng biết, chắc là làm lành rồi, anh ta có biết giận dỗi trong tình yêu là gì đâu chứ.
Chỉ có một khả năng.
“Cho nên……Cô ấy nói mấy cái kia là thật à, một đại ảnh đế như ngài tự động tới nhà người ta dọn phân ngỗng?”