“Không sớm, vừa đúng lúc.” Khương Mạn trả lời một cách tự nhiên.
Advertisement
Cố Trầm nhìn ánh mắt như không có gì của cô, lòng có chút chấn động. Ghê gớm, đúng là người phụ nữ hái xuống được Bạc Hạc Hiên. Hoá ra trước đây anh ta nhìn lầm, vị này kinh khủng thật! đúng là người có thể làm chuyện lớn!
Advertisement
Suốt quá trình này Lộ Lộ không dám ho he một tiếng, có cảm giác bản thân hình như vừa biết chuyện cơ mật gì đó. Ngoan nào, tại sao Bạc thần lại đi tắm, chả nhé chị Khương và Bạc Thần…….??? Giống mình đang nghĩ à? Không, không cần tốn tiền cũng biết được?
Cố Trầm đứng bên cũng đưa cái túi qua: “Tôi cũng đem quần áo tới, dùng quần áo tôi mang tới đi. Lần sau……Hai người nhớ chuẩn bị trước đi nhé.”
Ánh mắt anh ta nhìn túi quần áo nam trên tay Lộ Lộ, miệng cong lên: “Bộ này cất đi để đề phòng.”
Có khi lại có ích trong tương lai.
Khương Mạn trợn mắt lên, đầu có một dấu hỏi chấm to đùng: Anh đang nói cái quái gì vậy?
Trong nhà tắm tiếng nước đã dừng hẳn, giọng người đàn ông vang lên: “Yêu Nhi, lấy cho tôi cái khăn tắm.”
Trong phòng khách, sáu mắt nhìn nhau. Cố Trầm và Lộ Lộ đứng bất động.
Khương Mạn không vui nói: “Bình thường anh tắm xong đều bắt con chó nhỏ nhà anh lấy khăn tắm cho anh à?”
Huấn luyện giỏi thật, còn hiểu cả chủ cần gì?
Cuối cùng vẫn là “chú chó nhỏ” Cố Trầm đưa khăn tắm và quần áo tới nhà tắm. Sau đó Cố Trầm quay lại phòng khách, trầm mặc ba giây mới hỏi: “Hai người bắt đầu từ khi nào?”
“Bắt đầu cái gì?” Khương Mạn nghi ngờ hỏi lại.
Cố Trầm liếc mắt nhìn người đang ngồi chễm chệ như bề trên này, rồi lại nhớ tới nắm đấm sắt trứ danh của cô ấy. Kiềm chế bớt ngữ khí kiêu ngạo của bản thân, hai chân vô thức vắt chéo lại rồi đưa tay đẩy gọng kính.
“Cô Khương đừng hiểu nhầm, đây là thói quen nghề nghiệp, để sau này dễ dàng xây dựng chiến lược quan hệ công chúng.” Cố Trầm giữ nụ cười mỉm trên môi nói.
Mặc dù ở phương diện tình cảm Khương Mạn đầu gỗ, nhưng cô lại rất thông minh. Sau khi Cố Trầm tới đây biểu hiện không bình thường chút nào, cô mà không đoán ra mới là lạ.