(Đó là cây gì? Không phải chỉ là một cái cây nhỏ sao? Bạn kích động như vậy làm gì?)
Thực Thực Sinh: (Cây non nhỏ trong miệng của các người được gọi là cây chuông đài, là loài thực vật được quốc gia bảo vệ cấp độ 1 và là loài thực vật hoang dã có dấu tích cổ đại của Đế Quốc!)
Thực Thực Sinh: (Anh ta cầm rìu lên núi chặt bừa bãi gì vậy?! Ekip chương trình này sao vậy? Minh tinh không có học thức, hoàn toàn không có chút hiểu biết nào sao?)
Bởi vì phát ngôn tức giận của "Thực Thực Sinh", các bình luận trong livestream đã hoàn toàn bùng nổ.
Sau khi PD nhìn lướt qua các bình luận, sắc mặt anh ta thay đổi.
Duy Nhất chỉ có vẻ mặt Ngụy An Nhiên “bình thản” xoa xoa bả vai mình, làm việc có chút mệt mỏi, các người hãy mau khen ngợi dáng vẻ này của tôi đi.
Cô lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm, hỏi PD:
"Anh ta lên núi chặt cây anh không ngăn cản à?"
PD vội nói: "Tôi đã khuyên anh Ngụy đi chặt tre."
Ngụy An Nhiên cũng nhận ra có gì đó không ổn, trong lòng trở nên căng thẳng:
"Cái cây tôi chặt có vấn đề gì sao?"
"Cây lớn không có vấn đề gì, nhưng cái cây nhỏ này..."
Mặt Khương Mạn không biểu cảm nói: "Cây chuông đài, hay còn gọi là chuông ngạc mộc là loài cây được quốc gia bảo vệ cấp độ 1, được mệnh danh là “rồng phượng của các loài thực vật”.
Ngụy An Nhiên sững sờ, hoàn toàn choáng váng!
Anh ta chỉ tiện tay chặt một cái cây trên núi thôi mà, vậy mà lại chặt trúng một loài cây được bảo vệ cấp độ 1 sao?
"Khương Mạn, cô đừng nói bừa doạ tôi! Đây chỉ là một loại cây dại, làm sao có thể là thực vật được bảo vệ?"
"Nếu đây là thực vật được bảo vệ, vậy thì các bộ phận chức năng chắc chắn đã bảo vệ chúng từ lâu rồi, sao có thể trồng tự do trên núi như thế này!"
Ngụy An Nhiên vội vàng biện hộ cho bản thân.
Khương Mạn cười chế nhạo, đôi mắt lạnh lùng khẽ nheo lại: "Bớt chơi game lại mà đọc nhiều sách đi, không đọc sách thì cũng nên đọc báo. Không có văn hóa thì anh thấy vẻ vang à?"
"Có phải là loại thực vật được bảo vệ hay không thì anh sẽ biết sớm thôi, dù sao cũng được livestream rồi."
Sắc mặt anh ta càng trở nên khó coi, vô thức nhìn vào máy quay. Giọng nói Khương Mạn nhàn nhạt, không nhanh không chậm như ma quỷ đòi mạng:
"Theo Luật Lâm nghiệp của Đế Quốc, việc khai thác bất hợp pháp các loài thực vật được quốc gia bảo vệ sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự."
Ngụy An Nhiên sắp đổ mồ hôi hột, cắn chặt răng, cao giọng nói: "Cô đừng dọa tôi! Cho dù... cho dù tôi có thật sự chặt nó thì là vì tôi cũng không biết, người không biết thì không có tội!"
"Tôi hoàn toàn không có cố ý, cũng không có người nào nói với tôi hay nhắc nhở tôi!"