Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi

Chương 291





Chương 292

Ba, Thư Anh cho rằng cô ta là thế thân của cô.

Ồ, nhiều tin tức quá!

Giờ phút này, trong đầu Nam Mẫn, ngoài hình ảnh vô số động vật thảo nguyên đang lao nhanh thì chỉ có một suy nghĩ: Nếu như cô tiết lộ chuyện tình cảm của ảnh đế Kim Lộc – Hạ Thâm và ảnh hậu Kim Yến – Thư Anh cho truyền thông thì được trả bao nhiêu tiền đây?

Hai người kia làm công tác bảo mật rất tốt, không chút phong thanh tiếng gió gì.

“Mẫn!”, Hạ Thâm nheo đôi mắt đẹp, sau khi thấy rõ là cô mới thu lại khiếp sợ và lạnh lẽo trong mắt: “Sao em lại ra đây?”

Anh đỡ Thư Anh đứng dậy, ánh mắt Thư Anh nhìn chằm chằm Nam Mẫn, đầu tiên cũng không nhận ra cô.

Vốn là một cô gái xinh đẹp, sao lại trang điểm thành xấu như vậy?

Nam Mẫn ngước mặt, vô cùng hứng thú nhìn bọn họ, trả lời câu hỏi của anh mình: “Ở trong ngột ngạt quá, em ra ngoài hít thở không khí, không ngờ bị ép phải nghe lén chuyện. Hai người cứ tiếp tục, em đi vào trước”.

Cô đứng dậy muốn đi, Thư Anh lại lạnh lùng hỏi: “Cô nghe được bao nhiêu?”

“Không nhiều không ít, từ khi bắt đầu đến khi kết thúc”.

Nam Mẫn ăn ngay nói thật.

Đôi mắt đẹp của Thư Anh lập tức lạnh xuống, âm u nhìn cô chằm chằm, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, thái độ thù địch vô cùng rõ ràng, Nam Mẫn muốn xem nhẹ cũng không được.

“Cô Thư Anh!”, Nam Mẫn nhìn thẳng vào mặt Thư Anh, sau đó chỉ vào chính mình: “Dáng dấp hai chúng ta rất giống nhau sao?”

Thư Anh vốn để ý chuyện này, giờ bị Nam Mẫn hỏi như vậy, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ tia tức giận, cô ta lạnh lùng đẩy Hạ Thâm ra nhưng khi cô ta ngã từ dốc nhỏ xuống, chân bị trẹo, vừa cử động liền đau thấu tim.

“Cẩn thận!”. Hạ Thâm vừa bị cô ta đẩy ra, giờ thấy đối phương đứng không vững thì lại giơ tay đỡ cô ta một cái.

Hai cơ thể vừa tách ra lại dính chặt vào nhau.

Nam Mẫn thấy thế thì không nhịn được mà cười.

Bây giờ, cuối cùng cô cũng biết cảm giác đu CP tại hiện trường là thế nào rồi, trai xinh gái đẹp đứng cạnh nhau đúng là bổ mắt.

Thư Anh dán sát vào người Hạ Thâm, mặt không khỏi nóng bừng, bị Nam Mẫn cười như thế, mặt cô ta cũng đỏ lên, trợn mắt nhìn cô, mặc dù không có sức uy hiếp nào: “Cô cười cái gì?”

“Cười các người vương vấn không dứt, tình cảm rất sâu đậm”.

Vẻ mặt Nam Mẫn hiện lên ý cười, Hạ Thâm quở trách cô: “Em gái!”

“Được rồi, không đùa với hai người nữa”.

Nam Mẫn xua tay, cảm thấy mình nên dừng trêu thôi, sau đó lại nói với Thư Anh: “Cô Thư Anh, có chuyện này, tôi nghĩ vẫn nên giải thích với cô một chút, so với cô, tôi nghĩ mình giống anh ba hơn”.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv