Editor: Chôm chôm
Trong lòng Cố Khấu đã phát cáu, nhưng trên mặt lại không dám tỏ ra tức giận, cắn môi, gắng gượng đỡ lấy dương v*t, nhắm ngay vào khe mông rồi ngồi xuống. Nhưng mới chỉ nuốt vào phần đầu thì tâm lý vừa cố xây dựng xong đã hỏng mất, dù thế nào cũng không chịu ngồi xuống nữa, đáng thương vô cùng mà lắc đầu, lại không dám nói đâu: “Quá, quá thô....”
hiện tại cô đã hiểu phải ngồi trên người hắn hầu hạ như thế nào, nhưng vẫn sợ đau như lần đầu tiên. Cố Chính Giới nữa bất đắc dĩ nửa buồn bực, nhất thời liền ấn hông cô xuống, kéo cả người ngồi xuống, côn th*t tận gốc thọc vào nhục huyệt sớm đã ướt đến rối tinh rối mù.
Cố Khấu kêu ra tiếng sợ hãi, toàn thân căng cứng, chỉ có thể mặc hắndẫn đường thao lộng từ trên xuống dưới. Cảm giác thoả mãn lan mộtđường từ hạ thân tới toàn thân, tiếng rên rỉ của cô càng ngày càng nhiều, nhu nhu nhược nhược, tự phát ra sự dâm đãng quyến rũ màkhông hay biết: “A...Ân... Cố tiên sinh, quá sâu.... A ách...”
hắn cố ý cho ngon ngọt, Cố Khấu cao trào hai lần, toàn thân đều là dư vị tê dại của cơn cao trào, càng như ăn tuỷ biết vị, dù thế nào cũng cảm thấy không đủ, ấn lên cơ ngực rắn chắc của hắn, eo nhỏ mông tròn đông đưa, từ trên ngồi nhanh xuống liên tục.
Cố Chính Giới nằm trong nước, ngồi mát ăn bát vàng, hạ thân ướt át của cô thi thoảng lại đánh vào mặt nước, gây ra từ đợt sóng nước lấp lánh, “A....Lạnh quá.....”
Cố Chính Giới nắm cằm cô hôn môi, giọng nói mang theo tình dục khàn khàn: “...Gốc rễ đã chết, vì bị phía dưới của em hâm nóng.”
Tay hắn cọ rồi gặm cắn cặp vú mẫn cảm, Cố Khấu sớm đã không còn thần chí, “Em....? Em sao có thể hâm nóng... Ô....”
Cố Chính Giới cười đến ác liệt, ngón tay mang theo vết chai mỏng xoa tròn vào nơi giao hợp của hai người, lúc sờ đến thịt mềm bao quanh dương v*t thì rùng mình, mở miệng ra đều là sắc tình, khác hoàn toàn với vị tinh anh lãnh đạm kia, “Cọ sát sinh nhiệt, em lại ra đến vài lần, nên trong động đương nhiên phảu cháy.”
hắn đột nhiên kéo ra ngoài, bàn tay to ấm áp lập tức trở lại chỗ tiểu huyệt đã bị thao đến mức không thể khép lại. Cố Khấu không đề phòng, thân mình mẫn cảm đến cực điểm vì độ ấm biến hoá mà động tình, hạ thể từng trải qua cao trào nên rất nhiều chất lỏng trơn trượt, “Ô” một tiếng, nằm trên người hắn tiết ra.
Nước lấp lánh chảy ra từ giữa hai chân cô đọng lại ở lòng bàn tay hắn,nói không hoàn chỉnh, chỉ có thể yếu ớt khóc: “Em.... Ân... không còn sức...”
Cố Chính Giới cũng không để ý cô còn sức hay không, ấn cô vào bồn tắm, nhéo hai mông thịt tách ra, ướt đẫm mà chen vào, một lần nữa thao lộng. Đại khái sức lao động như vậy trong mắt nhà tư bản chỉ như bọt biển, chỉ cần chịu đẩy là có.
Tới sau đó, Cố Khấu choáng váng đầu, lung lay quỳ gối trong bồn tắm đầy nước, trong miệng là cự vật tím đen chen vào đến tràn đầy, nghe lời mà mút lỗ chuông của đàn ông, “Ô... ngô....”
Đồ vật kia vừa to vừa thô cứng, gương mặt cô vì liếm mút mà lõm xuống, Cố Chính Giới sảng khoái đến cực điểm, ấn sau gáy của cô mà đâm vào, “Nghe lời!”
Khoé mắt cô đều đã ướt, lại “Ách ách” không phát ra được âm thanh, trong khoé miệng tràn ra dịch lỏng trong suốt, theo dương v*t đangcắm vào rút ra mà trào ra ngoài một lượng lớn.
Cuối cùng, Cố Chính Giới xoa tóc cô, đẩy cự vật đến tận chỗ sâu nhất của yết hầu, thở dốc trầm thấp, tận tình mà bắn ra đầy miệng cô.
Mỗi lần Cố Khấu đều không thể nghĩ ra tại sao tinh lực của Cố Chính Giới lại tốt như vậy, càng không hiểu bản thân vì sao luôn bị hắn dỗ mà cam tâm tình nguyện phối hợp với mấy ý tưởng kì lạ về tư thế. Vốn tối qua cô còn chưa ngủ đủ, buổi sáng lại tiếp tục lăn lộn quá sức, đến chiều khi gặp Dương Diệu Nghi, cô ấy không thèm nhìn cô mà đã gào lên với chuyên viên trang điểm: “Nhanh che quầng thâm mắt cho em ấy!”
Người khác không hiểu ngọn nguồn nhưng Dương Diệu Nghi trong lòng biết rõ, còn cười quỷ dị với cô: “Vất vả rồi.”
Cố Khấu: “…”
Mặt cô đã đỏ hồng, buồn bực đến cực điểm. Đến khi chuyên viên trang điểm rời đi, cô mới ngượng ngùng nói: “Chị Dương tìm em có chuyện gì...?”
Dương Diệu Nghi hơi mỉm cười, giơ lên ba ngón tay, bình tĩnh nhàn hạ mà nói: “Ba chuyện. Thứ nhất, từ nay về sau đừng gọi tôi là chị Dương được không. Nghe thật già. Thứ hai, Vương Thi Giai từ sau sẽ là trợ lý cá nhân của em.”
Cố Khấu bất ngờ, sợ tới mức đứng lên, “Em? Em không có nhiều việc, sợ sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển về sau của cô ấy...”
Dương Diệu Nghi cười nói: “Em nghe tôi nói xong đã. Thứ ba, nửa tiếng sau có một buổi thử vai, trước tiên em đọc thử kịch bản đi, rồi quyết định xem có muốn giữ lại Vương Thi Giai hay không.”
Cố Khấu không hiểu ra sao, nhận lấy kịch bản.