*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
2gười bị cảnh sát dẫn đi thì nhất định là người xấu.
Đó chính là ánh mắt của người đời.
Cảnh Y Nhân kiên định, Lục Minh cũng không nói thêm gì nữa.
Giữa trưa ngày hôm sau, xe cảnh sát dừng lại trước cửa nhà Lục Minh, cảnh sát ngồi trong xe còn chưa kịp xuống xe để vào nhà dẫn Cảnh Y Nhân đi, thì Lục Minh đã dùng xe chở Cảnh Y Nhân di ra
Khiến người cảnh sát canh giữ ở trước cửa nhà Cảnh Y Nhân suốt một ngày trời khá hoảng loạn, rồi sau đó lấy lại 100% tinh thần, đuổi theo xe của Lục Minh.
Bọn họ cho rằng Cảnh Y Nhân muốn chạy trốn
Kết quả, xe cảnh sát lại chạy một đường về Cục
Lục Minh đích thân đưa Cảnh Y Nhân đến Cục Cảnh sát.
Vị thái tử gia này đến đây, ngay2cả Cục trưởng cũng đích thân ra tiếp đón.
Lục Minh đỡ Cảnh Y Nhân ra khỏi xe, đi thẳng đến phòng thẩm vấn
Một đám người của Cục Cảnh sát chen chúc đi theo phía sau Lục Minh, không biết anh muốn làm gì
Lục Minh đẩy cửa phòng của từng gian thẩm vấn một để kiểm tra
Mãi đến lúc thấy một phòng, mặt cửa sổ hướng nam, thông gió tốt, phòng cũng thoáng, Lục Minh mới cúi đầu hỏi cô gái nhỏ bên cạnh mình: “Phòng này được không?” “...” Cô tới đây là bị tạm giam, đâu phải đến ở khách sạn đâu.
Cảnh Y Nhân hơi gật đầu.
Lục Minh lạnh lùng nhìn cảnh sát đứng phía sau, ra lệnh: “Anh đi lấy mấy đồ ở trong cốp sau xe của tôi đến đây.” “...” Cảnh sát lập tức làm theo.
Một đám cảnh sát lần lượt8ôm đồ đi vào, đó là ga trải giường tơ tằm, đệm, chăn điều hòa, gối đầu, cùng với một ít đồ dùng hàng ngày đơn giản
Lúc này cảnh sát mới hiểu được thái tử Lục đưa bà xã đến đây là để thi hành việc tạm giam
“...” Chỉ là tạm giam kiểu này có phải là quá thoải mái rồi không
Cảnh sát còn đặc biệt đưa một tấm ván giường gỗ đến, đặt giường với chăn lên, trông đúng là cực kì thoải mái
Căn phòng không hẳn là rộng rãi, có giường có bàn, trên vách tường còn treo một cái màn hình vốn dùng để giám sát, bây giờ có thể dùng nó như TV
Lục Minh còn đặc biệt dặn dò rằng không cho phép phóng viên đến Cục Cảnh sát phỏng vấn, bảo bọn họ chăm sóc cho Cảnh Y Nhân thật9tốt
Người trong Cục Cảnh sát nào dám có chút sơ suất
Sau khi thu xếp ổn thỏa cho Cảnh Y Nhân xong, Lục Minh trực tiếp lái xe đến Bệnh viện Thành phố
Lục Minh đã nghĩ kĩ rồi, hôm nay cho dù có thế nào đi nữa, anh cũng phải thuyết phục được vợ chồng họ Trịnh rút đơn kiện, nếu không được, anh sẽ dùng thủ đoạn cương ngạnh giống hôm qua
Tuyệt đối không được để đến lúc Tòa án gửi lệnh triệu tập về nhà
Lần này tuyệt đối không thể hiện được, một khi bị kiện, Cảnh Y Nhân chắc chắn phải ngồi tù
Chỉ là lúc Lục Minh vừa mới tới phòng bệnh Vip mà Trịnh Bội Bội đang nằm thì trong phòng bệnh rộng lớn không có một bóng người
Con ngươi mắt Lục Minh bỗng co rụt lại, anh có một dự cảm2không ổn
Anh hỏi y tá mới biết được, tối ngày hôm qua, vợ chồng họ Trịnh đã giúp Trịnh Bội Bội chuyển viện trong đêm
Trái tim Lục Minh bỗng căng thẳng
Anh hỏi bác sĩ: “Bọn họ chuyển tới bệnh viện nào?” Bác sĩ mờ mịt lắc đầu: “Ngày hôm qua, nhà bọn họ đòi làm thủ tục chuyển viện, nói là tự mình chuyển đi, không cần xe bệnh viện chúng tôi đưa
Chúng tôi cũng không biết bọn họ chuyển đến bệnh viện nào...”