*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
6ục Minh đè nén cơn giận một lần nữa.
“Máy bay trực thăng không thể đáp xuống đây được, trên tầng cao nhất của tòa nhà của tập đoàn Lục Thị có một chiếc!”
Lục Minh kéo dài thời gian, thương lượng với lão Tiết. “Lục tổng! Ngài cũng là người từng trải, hẳn sẽ rõ gián điệp chuyên nghiệp được huấn luyện như chúng tôi giết người sẽ không nương tay, nếu ngài báo cảnh sát, thuê tay súng bắn tỉa tới, đừng trách tôi khiến người vợ xinh đẹp đáng yêu của ngài một xác ba mạng.”
Nói xong lão Tiết kéo Cảnh Y Nhân từng bước đi xuống lầu.
Cảnh Y Nhân vì bị trúng một chưởng của lão Tiết, bây giờ trong bụng đã bắt đầu quặn đau, không chỉ cần cổ trắng nõn của cô rỉ máu, ngay cả mỗi bước đi xuống lầu của cô cũng2cảm nhận được phần thân dưới có một luồng nhiệt chậm rãi tràn ra.
Cảnh Y Nhân thở hổn hển gắng gượng chống đỡ cơ thể, cố hết sức giữ bình tĩnh, không để Lục Minh nhận ra cô không được khỏe, vì lo lắng cho cô mà không dám xuống tay với lão Tiết khốn nạn này.
“Bớt dông dài đi! Xe tôi ở bên ngoài! Tôi tự mình đưa mấy người qua đó!” Lục Minh quát lên giận dữ, cố gắng đè nén không cho cơn giận lại bùng lên.
Hắc Long ở bên cạnh nhắc nhở: “Cậu Lục! Nếu hai cha con bọn họ chạy thoát, oan khuất hơn 20 năm trước của nhà họ Lục sẽ vĩnh viễn không rửa sạch được, cậu hiểu không?” Lục Minh mặc kệ Hắc Long, giờ phút này không có bất cứ thứ gì quan trọng hơn Cảnh Y Nhân, cho6dù đối phương bắt anh chết, anh cũng chỉ có thể nghe theo mà thôi.
Lục Minh không dám mạo hiểm, mặc dù anh tính toán được, lúc này chỉ cần vệ sĩ ở đây tiến lên ra tay, xác suất hạ được hai cha con lão Tiết là một trăm phần trăm, nhưng lại không thể cam đoan một trăm phần trăm Cảnh Y Nhân không bị thương được. Cả đứa con trong bụng cô nữa. Lục Minh đã sớm phát hiện ra, mỗi bước Cảnh Y Nhân đi xuống lầu, cầu thang phía sau lại xuất hiện một vệt máu, lúc này chẳng qua váy của cô đã ngăn lại mà thôi. Chỉ sợ cô đã khó chịu tới mức không gượng nổi, vì không muốn anh phải lo lắng nên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô vẫn mang vẻ ngạo nghễ, bình tĩnh tự7nhiên như trước.
Cô càng như vậy, Lục Minh lại càng đau lòng. Lục Minh xoay người đi về phía cửa, đứng đó chờ hai cha con Tiết Phương Hoa từ từ đi tới.
Cả một phòng toàn người và vệ sĩ nhìn vào đều thấy sốt ruột, hận không thể nhào lên, chẳng lẽ bọn họ không đầu lại được một ông già và một phụ nữ chắc? Khổ nỗi chủ nhân không ra lệnh, bọn họ cũng không dám tự ý hành động. Lục Minh có ý muốn nghe theo lời uy hiếp, Hắc Long đương nhiên sẽ không quan tâm nhiều, một khi anh ta nhúng tay vào việc này, nếu làm không tốt sẽ thật sự gây ra mâu thuẫn quốc tế. Hơn nữa anh ta đã sớm phát hiện ra cánh tay cảnh Y Nhân bị lão Tiết đặt “thứ kia” vào, đó là lý4do anh ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu làm không tốt, toàn bộ người trong căn nhà này sẽ chết hết.
Anh ta không lo cho người ở đây, hiện tại anh ta chỉ lo lắng cho con trai mình – Cầu Cầu mà thôi.