*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này nhược điểm của cậu đang nằm trong tay Quỷ Quân Mỹ nên không dám tranh luận với cô ta, chỉ sợ cậu chọc giận cô ta rồi thì cô ta sẽ nói chuyện của cậu và Cảnh Triệt ra
“Quân Mỹ, cháu nói ai vậy?” “Còn có thể là ai? Tổng tài của công ty bọn họ đó.” “Hả? Sếp của bọn họ là nữ à?” “...” Quỷ Quân Mỹ không dám nhiều lời
Tuy rằng cô ta dám sỉ nhục Quý Quân Tuyết nhưng bất cứ chuyện gì liên quan tới Cảnh Triệt thì cô ta không dám nói nhiều
Dù sao cô ta đã nhận tiền của Cảnh Triệt
Lần trước đắc tội với Cảnh Triệt, anh ta vừa trả thù vừa cảnh cáo cô ta thì sao cô ta còn dám chọc tới Cảnh Triệt nữa chứ.
Nhưng chuyện bị em trai cướp mất người đàn ông3của mình thì sao cô ta có thể cam tâm được
Đương nhện cô ta muốn trút cơn giận này lên người Quý Quân Tuyết.
“Trong lòng nó tự biết, cái đồ không biết xấu hổ!“.
“Được rồi! Quân Mỹ! Cháu bớt nói hai câu đi, Quận Tuyết dù không tốt thế nào thì cũng là em trai cháu
Xem ra thằng bé thật sự thích sếp của nó
Chuyện đó là chuyện anh tình tôi nguyện, cạnh tranh công bằng, làm gì có chuyện cướp này cướp kia chứ? Nếu người ta không thích Quân Tuyết Quân Tuyết có cướp được không? Hơn nữa, chuyện đó cũng đâu liên quan gì tới cháu
Sao cháu lại ăn cây táo rào cây sung như thế chứ?”
Nói rồi, Quý Dung đứng dậy, gắp một cái đùi gà cho vào bát của Quý Quân Tuyết: “Quân Tuyết à, đừng để ý tới lời của chị0cháu làm gì
Cái miệng của con bé đúng là đáng ghét, nhưng cháu đừng để trong lòng
Người một nhà sao lại tranh cãi với nhau chứ.”
“...” Quý Quân Mỹ tức tối đến mức muốn hộc máu nhưng lại không dám làm lộ chuyện Quý Quân Tuyết là gay trước mặt cô mình
Nếu mà bị Cảnh Triệt biết được thì nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Chú của hai người đứng dậy với một bát cơm nữa cho Quý Quân Mỹ
Khi đi qua cầu thang thì vừa hay nhìn thấy cảnh Triệt đang đứng trên bậc thang
Ông ngẩng đầu lên, gọi một tiếng: “Cậu Cảnh, cậu tỉnh rồi à, vừa hay xuống ăn cơm đi!”
“...” Cảnh Triệt lạnh mặt, mắt hơi chớp, vẻ mặt lười biếng thản nhiên “Vâng” một tiếng rồi tiếp tục bước xuống cầu thang.
Chú của Quý Quân Tuyết đi thẳng vào phòng5bếp.
Đi qua đầu cầu thang phải vòng một đoạn mới đến phòng khách.
Vừa nhìn thấy cảnh Triệt xuất hiện ở phòng khách, Quý Quân Mỹ hốt hoảng giống như con mèo bị xù lông, tóc gáy dựng thẳng ngồi đờ ra tại chỗ
Cô ta suýt chút nữa đã bị nước miếng của mình sặc chết
Quý Quân Mỹ không ngờ kẻ soi mói như Cảnh Triệt lại chạy tới nơi thâm sơn cùng cốc thế này.
Lúc đầu Quý Quân Mỹ cho rằng Cảnh Triệt cho Quý Quân Tuyết mượn xe đã là tốt lắm rồi
Vậy mà anh ta còn tự mình tới đây, hơn nữa còn dùng thân phận là tài xế của Quý Quân Tuyết, chuyện này đã cho Quý Quân Tuyết nhiều thể diện thế nào chứ? Cảnh Triệt liếc mắt nhìn mảnh vỡ và cơm rơi trên mặt đất rồi đi về phía Quý Quân4Tuyết
Quý Dung vội vàng đứng dậy, nhanh chóng quét dọn cơm và mảnh vỡ ở trên đất trong phòng khách cho vào cái hót rác.
Trương Chí Cường cầm hai bát cơm đến, đặt một bát xuống trước mặt Cảnh Triệt, một bát thì cho Quý Quân Mỹ.
Sau khi Cảnh Triệt xuất hiện, Quý Quân Mỹ không dám nhiều lời, chỉ yên lặng vùi đầu vào ăn cơm, làm như không quen Cảnh Triệt
Cảnh Triệt thản nhiên ngồi bên cạnh Quý Quân Tuyết, lạnh lùng nhìn Quý Quân Mỹ một cái
“Vừa rồi tôi nghe thấy có người mắng ai không biết xấu hổ.” “...” Nghe vậy, Quý Quân Mỹ suýt chút nữa sặc cơm, bàn tay đang cầm đũa run lên
Quý Dung vội vàng giảng hòa
“Cậu Cảnh à, cậu đừng để ý
Chị em bọn nó đang đùa giỡn thôi
Từ nhỏ tới lớn đã như vậy vậy, vừa gặp9nhau là cãi nhau ầm ĩ, làm cậu phải chê cười rồi.”