*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiện giờ cậu ấy đang là quản lý cấp cao của công ty chúng cháu
Cậu ấy vẫn luôn cảm ơn công lao rất nhiều năm chăm sóc của cô, trên đường tới đây còn kể với cháu nghe về chuyện của cô
Nói cô cũng giống như mẹ của cậu ấy vậy
Có chút quà này là cậu ấy hiếu kính cô.” Anh ta nói vô cùng thản nhiên.
“...” Nghe vậy, Quý Quân Tuyết âm thầm mở to mắt nhìn Cảnh Triệt, anh ấy đang định cho cô tiền để trang hoàng nhà sao? “...” Cô của Quý Quân Tuyết mờ mịt nhìn từ chi phiếu: “Đây là cái gì?” “Chi phiếu ạ!”
“Thứ đồ vật cao cấp này cô đã từng nhìn thấy trên ti vi rồi, hóa ra thật sự3có thứ chi phiếu này cơ à.”
Quý Dụng cười ha hả nhìn con số trên đó
Vừa nhìn, mắt của bà đã trợn tròn lên như chuông đồng.
“Đây..
đây là thật hay giả?” Quý Dung đưa mắt nhìn Quý Quân Tuyết, không ngờ lại cho bọn họ những một triệu
“...”Quý Quân Tuyết lúng túng đứng tại chỗ không nói gì
“Thật ạ! Cô ơi, cô hãy giữ cẩn thận, Quận Tuyết đã nói nếu cậu ấy cho cô thì cô nhất định sẽ không lấy.” Cảnh Triệt nắm lấy tay của cô Quý Quân Tuyết rồi đặt vào trong tay của bà
Tấm chi phiếu này, Cảnh Triệt đã sớm chuẩn bị xong, anh ta định chờ lúc đi rồi mới đưa cho cô của Quân Tuyết để cảm ơn bọn họ đã0chăm sóc cho Quân Tuyết nhà họ nhiều năm như vậy
Nhưng đột nhiên anh ta biết tới chuyện Quý Quân Mỹ lừa tiền, trong lòng Quý Quân Tuyết nhất định sẽ thấy xấu hổ không dám gặp ai
Bởi vậy Cảnh Triệt mới đưa luôn tấm chi phiếu cho cô của Quý Quân Tuyết
“Thế nên đã bảo cháu nghĩ cách biểu cô
Cô không nên từ chối làm cậu ấy khó xử, hiện giờ Quân Tuyết sống rất tốt, cũng đã có người mình thích rồi, cuộc sống rất tốt.” “A! Có người mình thích rồi sao? Sao không đưa tới cho cô xem thử?” Quý Dung lại nhìn về phía Quý Quân Tuyết, Quý Quân Tuyết vẫn im lặng giống như trước
Cảnh Triệt giống như người phát ngôn của Quý5Quân Tuyết vậy, chuyện gì cũng thay cậu trả lời.
“Người kia có chuyện rất quan trọng nên không thể đến đây, bởi vậy mới để cháu đi cùng tới đây và chăm sóc cho Quân Tuyết.”
Nghe vậy, Quý Dung nhìn Cảnh Triệt một cái
Đâu có tài xế nào mặc trang trọng như anh ta chứ.
Sau đó bà đi tới bên cạnh Quý Quân Tuyết, kéo cậu tới đầu cầu thang bên cạnh hành lang, nhỏ giọng hỏi thầm: “Quân Tuyết à, có phải cháu tới nhà người khác ở rể không
Tiểu thư ngàn vàng nhà người ta không chịu đến cái nơi rách nát này của chúng ta nên mới cho cháu một khoản tiền để mang về làm quà à?”
Chỉ sợ tài xế này cũng là tài xế4của gia đình nhà giàu, nếu không sao có thể ăn mặc trang trọng như vậy chứ?
“...” Quý Quân Tuyết thật sự nghẹn họng với cách nghĩ của cô mình.
“Cô à, cô đang nghĩ gì vậy? Cháu không ở rể nhà người khác đâu
Cô đừng lo lắng linh tinh
Bây giờ cháu vừa đi học vừa đi làm trong công ty mà.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt! Nhà họ Quý chỉ có một thằng cháu đích tôn là cháu thôi
Đứa con trong tương lai nhất định phải mang họ Quý, cháu biết chưa?” “...”Quý Quân Tuyết không nói gì, cả đời này cậu không có hy vọng có thể có con.
“Cô à, chúng ta đừng nói chuyện này nữa
Chi phiếu này, cô hãy giữ cẩn thận, về sau trang hoàng9nhà xong thì cho anh họ Trương Lương dùng để lấy vợ
Quân Mỹ mà đòi tiền cô thì cho dù có chuyện gì, ngàn vạn lần cô đừng đưa cho chị ấy!” “Tại sao chứ?” “Cô đừng hỏi tại sao
Tiền của cô, cô cứ giữ lấy
Cô phải nghĩ cho anh Trương Lương chứ
Anh ấy đã 24 rồi mà đã có bạn gái đâu.” “Được, được rồi! Cô đi nấu cơm, cháu tiếp đãi cậu bạn tài xế của cháu cho tốt nhé, một lúc nữa ăn cơm.”
“Cháu biết rồi ạ!“.
Quý Quân Tuyết trở lại phòng khách,
Khi nhìn ra cửa nhà và ngoài cửa sổ, cậu thấy mấy hàng xóm ở xung quanh đều xúm lại nhìn Cảnh Triệt nhà bọn họ
Mà Cảnh Triệt chỉ thản nhiên ngồi một chỗ, châm một điếu thuốc và lười biếng hút, thản nhiên phun ra một làn khói nhẹ, khuôn mặt anh tuấn trông như một vị tiên trong tranh vậy...