*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7riệu Lộc xoay người, kịp thời đỡ được Cảnh Y Nhân, anh ta nhíu mày nhìn đầu gối bị thương của cô rồi đỡ cô đi sang bên cạnh
Tiểu Tường và chị Cầu lập tức chạy đến đỡ Cảnh Y Nhân đi về khu nghỉ ngơi
Cảnh Y Nhân vừa ngồi xuống ghế xếp thì Triệu Lộc cũng lập tức ngồi xổm xuống, trông như định giúp cô kiểm tra vậy
Cảnh Y Nhân giật mình hoảng hốt, theo bản năng giữ chặt lấy chiếc tất dài quá gối của mình, nhắc nhở Triệu Lộc: “Cảm ơn anh! Quần áo anh đã ướt rồi, anh nên đi thay quần áo trước đi
Có Tiểu Tường giúp tôi là được rồi.” “...” Triệu Lộc không hề để ý mà khẽ mỉm cười, anh ta biết Cảnh Y Nhân thật2sự thấy ngượng ngùng và xấu hổ
“Được rồi.” Anh ta đứng dậy, nháy mắt với Cảnh Y Nhân rồi xoay người đi vào xe chuyên dụng của mình để thay quần áo
Cũng may cảnh quay buổi sáng không phải quay lại
Quãng đường từ lớp học ra ngoài này tuy quay khoảng hai tiếng đồng hồ, nhưng khi rút ngắn lại thì sợ còn chưa đến hai phút
Buổi chiều còn có một cảnh quay ở trong lớp học nữa
Tiểu Tường xử lý vết thương trên đầu gối Cảnh Y Nhân, dán băng dán cá nhân vào rồi giúp cô thay bộ quần áo ướt ra
Vết thương có đôi tất dài che đi nên không nhìn thấy gì cả
Đến trưa, người của đoàn làm phim ăn cơm hộp
Trước kia, cơm hộp mà mỗi lần đoàn phim bọn9họ ăn đều là do Lục Minh đặt, các món ăn đều là sơn hào hải vị
Sau này anh lại bị Cảnh Y Nhân tức giận nên không bảo người đưa tới nữa
Nhưng anh vẫn dặn Tiểu Tường hàng ngày cố gắng mua cơm ngon cho Cảnh Y Nhân ăn
Thế nên, cơm hộp của Cảnh Y Nhân đều do Tiểu Tường phụ trách, nhóm trợ lý bọn họ cũng được “thơm lây”
Triệu Lộc có thân phận không bình thường nên đồ ăn thức uống của anh ta đều do công ty cung cấp
Tất cả các món ăn đương nhiên sẽ ngon hơn các nhân viên khác.
Ăn trưa xong, cảnh quay buổi chiều chính thức bắt đầu.
Lẽ ra buổi chiều có tiết thể dục, tất cả học sinh đều ở dưới tầng học thể dục
Nhưng Triệu6Lộc lại dẫn Cảnh Y Nhân trốn học, ở trong lớp hưởng điều hòa, uống trà sữa
Một ly cốc trà sữa được cắm hai ống hút
“” Tình huống này làm Cảnh Y Nhân có hơi lúng túng
Nhưng trong cảnh này phải diễn trông thật ngọt ngào với Triệu Lộc
Cảnh Y Nhân hơi ngậm ống hút nhưng cũng không uống
Triệu Lộc ngậm lấy đầu ống hút còn lại, chậm rãi uống, đầu còn hơi huých vào trán Cảnh Y Nhân một cái, ý bảo cô uống đi
“..” Cảnh Y Nhân không uống, cô phồng miệng, giả vờ như đang uống rất ngon
“Như thế này, chúng ta có tính là đang hôn gián tiếp không nhỉ?” Triệu Lộc dịu dàng cười khẽ, đọc lời thoại
Đúng lúc đó, đạo diễn chợt hô lớn: “Cắt!” “Cảnh Y Nhân! Cô0có vẻ không tự nhiên cho lắm, hai người là mối tình đầu ngọt ngào, vẻ mặt cô lại hơi cứng đờ
Quay lại lần nữa, nhở là nhất định phải uống trà sữa đấy!” “..” Cảnh Y Nhân biết vấn đề của bản thân, đúng là cô có chút lúng túng
Lần này Cảnh Y Nhân từ từ hút trà sữa, thế này là thật sự hôn gián tiếp với Triệu Lộc, nhưng cô cũng hơi lo lắng
Đột nhiên, một bàn tay to phủ lên bàn tay nhỏ bé của cô, đồng thời mở miệng: “Như thế này, chúng ta có tính là đang hôn gián tiếp không nhỉ?”