Đinh Linh vừa thấy phản ứng của tổng giám đốc Vạn thì lập tức sốt ruột, cô ta vội vàng ngăn lại tổng giám đốc Vạn, giải thích nói: “Tổng giám đốc Vạn, tôi cho rằng nếu một nhãn hiệu muốn phát triển lâu dài thì cần phải phát triển lộ tuyến cao cấp, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải.”
Lời này của Đinh Linh vừa nói ra, không chỉ là tổng giám đốc Vạn mà toàn bộ người trong phòng họp đều hít ngược một ngụm khí lạnh, đợt giải thích này của Đinh Linh là sợ dự án hợp tác này chưa hủy hoàn toàn à?
“Nhà thiết kế Đinh thật biết nhìn xa trông rộng, xem ra tôi không bằng cô rồi.” Tổng giám đốc Vạn tức quá hóa cười: “Dựa theo lời của nhà thiết kế Đinh thì thành phần trí thức bình thường đều không mua nổi quần áo, chỉ có thể chọn mua ở quán vỉa hè.”
Đinh Linh ý thức được mình nói lỡ, đang muốn sửa chữa lại thì bị tổng giám đốc Vạn cắt ngang.
“Ví dụ như người giống nhà thiết kế Đinh đây, về sau đi vào trung tâm thương mại cũng chỉ có phận đứng nhìn.”
Nói xong, tổng giám đốc Vạn nói với Cố Đình Xuyên: “Tổng giám đốc Cố, công ty của ngài thật là ngọa hổ tàng long, chuyến đi hôm nay của tôi đúng là được lợi không ít. Sợ là công ty chúng tôi không xứng với công ty quý giá của ngài, tôi thấy chuyện dự án hợp tác này không cần cũng thế.”
Cố Đình Xuyên đã sớm lường được Đinh Linh sẽ phá hỏng dự án hợp tác, chỉ là không nghĩ tới lại làm hỏng đến nỗi này, lúc này nếu muốn vãn hồi dự án hợp tác thì thiết kế của Hạ Thanh Trì phải cực kì xuất sắc mới có hi vọng.
“Tổng giám đốc Vạn, xin ngài dừng bước.” Cho dù có một phần vạn hy vọng thì Cố Đình Xuyên cũng sẽ không từ bỏ: “Chúng ta không thảo luận vấn đề của nhà thiết kế Đinh nữa, Chúng ta trở lại chủ đề của ngày hôm nay, chúng ta tới thảo luận bản thảo thiết kế.”
Tuy tổng giám đốc Vạn tức giận nhưng lại không thể không nể mặt Cố Đình Xuyên: “Như thế nào? Tổng giám đốc Cố, nhà thiết kế của ngài đã thiết kế thành như vậy, còn có cái gì cần thảo luận nữa?”
Cố Đình Xuyên bình tĩnh đứng dậy, đi đến bên người tổng giám đốc Vạn: “Tổng giám đốc Vạn, ngài đừng nóng vội, đối với khách hàng lớn như ngài thì sao chúng tôi chỉ chuẩn bị một phần bản thảo thiết kế được?”
Nghe được lời này, Tổng giám đốc Vạn ngừng lại bước chân đang rời đi, anh ta quay trở lại ngồi vào vị trí: “Ý của tổng giám đốc Cố là các người còn chuẩn bị một phương án thiết kế khác à?”
Cố Đình Xuyên cũng ngồi trở lại vị trí, anh mỉm cười nhìn tổng giám đốc Vạn, dáng vẻ đã tính sẵn trong lòng, loại tự tin này đến từ chính lòng tín nhiệm của Cố Đình Xuyên đối với Hạ Thanh Trì, anh tin tưởng với thực lực của Hạ Thanh Trì chắc chắn có thể thuyết phục được tổng giám đốc Vạn.
“Đương nhiên, tổng giám đốc Vạn, giới thiệu với anh nhà thiết kế Janey vừa mới gia nhập vào Cố Thị của chúng tôi, vì đảm bảo an toàn nên tôi đã cố ý để Janey chuẩn bị một bản thảo thiết kế, mời Tổng giám đốc Vạn xem qua.”
Thần thái trong ánh mắt tổng giám đốc Vạn nhìn về phía Janey hòa hoãn rất nhiều: “Vị này chính là cô Janey, ngưỡng mộ đã lâu, tôi đã xem buổi lễ Tinh Quang đợt trước, những tác phẩm đó đều khiến người ta cực kì kinh diễm.”
Hạ Thanh Trì vội vàng cười dịu dàng: “Tổng giám đốc Vạn quá khen rồi, đây chỉ là công việc thuộc bổn phận của tôi thôi, thành công chủ yếu của buổi lễ Tinh Quang là toàn bộ công lao của bộ phận thiết kế.”
Tổng giám đốc Vạn gật đầu khen ngợi, nếu nhà thiết kế không khiêm tốn thì chắc chắn sẽ không thiết kế ra tác phẩm tốt: “Thật là khiêm tốn, xem ra ánh mắt của ông cụ Bùi rất tốt.”
“Đúng vậy, tổng giám đốc Vạn, tôi cũng tin tưởng thiết kế của Janey chắc chắn sẽ làm tổng giám đốc Vạn vừa lòng.” Cố Đình Xuyên đầy mặt kiêu ngạo nói, dứt lời, Cố Đình Xuyên lập tức ý bảo Hạ Thanh Trì có thể bắt đầu triển lãm.
Hạ Thanh Trì lấy điều khiển từ xa từ trong tay Đinh Linh, cô tự động xem nhẹ ánh mắt như muốn giết mình kia của Đinh Linh, tự tin đi đến trước bàn hội nghị, đối diện với Cố Đình Xuyên.
“Tổng giám đốc Vạn, tổng giám đốc Cố, đây là bản thảo thiết kế mà tôi làm cho dự án hợp tác lần này,” Hạ Thanh Trì chiếu bản thảo thiết kế của mình lên màn hình lớn, vẫn luôn là vẻ giản lược hào phóng nhưng lại khiến trước mắt người khác sáng ngời.
“Xu thế thịnh hành của năm nay thiên về tối giản, tôi cho rằng phong cách tối giản chắc chắn sẽ dẫn dắt trào lưu trong một khoảng thời gian rất dài, cho nên quần áo mà tôi thiết kế đều là đơn giản phóng khoáng.”
Hạ Thanh Trì không hề sốt ruột giới thiệu quần áo, mà là nói ý tưởng thiết kế ban đầu của mình trước.
“Tập đoàn Vạn Khang vẫn luôn hướng đến tầng lớp trí thức, cũng chính là những người giống như chúng ta, đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ, chúng ta muốn loại quần áo như thế nào?” Hạ Thanh Trì nghịch ngợm tung ra một câu hỏi, rồi sau đó cô nhìn về phía người của bộ phận thiết kế.
“Tôi thích quần áo có phẩm vị.” Trưởng phòng Diêu trả lời đầu tiên.
“Tôi thích mặc quần áo vừa thoải mái vừa phải đẹp.” Nhà thiết kế A trả lời.
“Tôi thích quần áo có giá cả ở mức tôi có thể tiếp thu, còn có xúc cảm tốt.” Nhà thiết kế B trả lời.
Hạ Thanh Trì cười nhìn mọi người, chờ mọi người mồm năm miệng mười nói xong, cô mới nói: “Nhu cầu của mỗi người là không giống nhau, nhưng mà chất vải, thoải mái, giá cả thích hợp là yêu cầu chung của mọi người.”
“Chỉ có điều đối với tôi mà nói, tôi là một người mẹ đơn thân, thời gian của tôi rất eo hẹp, đặc biệt là vào buổi sáng.” Hạ Thanh Trì bắt đầu tự thuật: “Cho nên tôi thích loại quần áo dễ xử lý, tôi không có nhiều thời gian dành cho việc giặt quần áo như vậy.”
Điểm này nhận được không ít tán thành từ đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế, tan làm về nhà đã mệt như chó rồi, ai còn có thời gian rỗi để giặt quần áo nữa, nếu như quần áo có thể đơn giản ném vào máy giặt, vậy thì đúng là không thể tốt hơn.
Tổng giám đốc Vạn cũng lộ ra ánh mắt tán dương, nghe Hạ Thanh Trì nói thì liên tiếp gật đầu.
“Thiết kế cắt may quần áo đều khéo léo, đây là phần mà rất nhiều nhãn hiệu và nhà thiết kế càng để ý, nhưng lần này tôi chủ yếu đánh vào chất liệu vải.” Hạ Thanh Trì tự tin nói.
“Hiện tại công nhân làm việc áp lực lớn, đặc biệt là nữ giới, thường phải đối mặt với hai loại áp lực cùng lúc là sự nghiệp và gia đình, cho nên loại quần áo có thể khiến người mặc thoải mái, còn có xúc cảm tốt chắc chắn sẽ lấy được hảo cảm của phái nữ trước tiên.”
Hạ Thanh Trì nhìn biểu tình của Cố Đình Xuyên và tổng giám đốc Vạn là biết bọn họ rất thích thiết kế của mình, trong lòng cô lập tức có tin tưởng, cô tiếp tục nói: “Tổng giám đốc Vạn, vật liệu may mặc mà tôi lựa chọn cho lần này có thể thỏa mãn toàn bộ nhu cầu.”
Nói xong, Hạ Thanh Trì chiếu vật liệu may mặc lên trên màn hình lớn: “Tổng giám đốc Vạn, loại vải này có đặc điểm thoải mái và dễ xử lý, khi mặc lên người có xúc cảm cực kì tốt, hoàn toàn phù hợp hình tượng nhãn hiệu của quý công ty.”
“Hình như trước đây tôi không nghe nói qua về loại vải này, đây là loại vải gì vậy?” Tổng giám đốc Vạn nghi hoặc nói.
Hạ Thanh Trì đã tính đến việc này, cười: “Vì để tổng giám đốc Vạn có thể có thể nghiệm càng thêm trực quan, tôi đã cố ý làm một bộ để Tổng giám đốc Vạn chứng kiến tận mắt.”
Vừa dứt lời, Đình Nhi mặc quần áo mới được thiết kế của Hạ Thanh Trì đi đến, cắt may đơn giản hào phóng phối hợp với chất liệu vải, nhìn rất có khí chất, cũng bắt kịp xu hướng.
“Tổng giám đốc Vạn, đây là một bộ trong bản thảo thiết kế của tôi, ngài có thể xem hiệu quả của nó.” Hạ Thanh Trì ý bảo Đình Nhi xoay vài vòng: “Loại vải này không cần giặt tay, không cần giặt khô, trực tiếp giặt máy là được, đây mới là điểm bán hàng lớn nhất.”
Tổng giám đốc Vạn nhìn một lúc, sau đó cười ha ha: “Tổng giám đốc Cố, cô Janey này đúng là cẩn thận, điều này khiến tôi không có cách nào cự tuyệt, không bằng lập tức ký hợp đồng luôn thôi.”
Cố Đình Xuyên cũng nở nụ cười: “Tổng giám đốc Vạn vừa lòng là tốt rồi.”