Vợ Ảnh Đế Là Paparazzi

Chương 427



Chương 427. -

 

----

Hạ Trừng Trừng không nhịn được cười, đưa tay nhẹ nhàng nhéo khuôn mặt Tống Ngữ Ngưng.

"Miệng Ngưng Ngưng của chúng ta thật ngọt."

Tống Ngữ Ngưng ngoài cười nhưng trong không cười: "Cảm ơn nhiều"

Sau khi xua tan sự hoài nghi của đạo diễn Trịnh và Phương Nhược Nhược, Hạ Trừng Trừng quay sang căn dặn đạo diễn Trịnh:

"Tần Mặc đã rút lui, các thí sinh khác đều đến đủ, ông đưa các cô ấy về tổ chương trình đi.

Đêm nay xảy ra chuyện, nên "Cuối tuần vui vẻ" tạm thời không ghi hình, nhưng "Thiếu Niên Ngân Hà" vẫn phải quay tiếp.

Đạo diễn Trịnh, sau này giám đốc Hầu sẽ chịu trách nhiệm chương trình, ông có thể nói với anh ấy các vấn đề đầu tư và sản xuất."

Đạo diễn Trịnh gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Thật ra ngay từ đầu khi ký hợp đồng đầu tư, Hạ Trừng Trừng đã lấy danh nghĩa Thiên Thịnh để đầu tư, chỉ là chuyện này chưa từng được tiết lộ.

Mặc dù Đạo diễn Trịnh không biết làm sao Hạ Trừng Trừng lại trở thành chủ tịch Thiên Thịnh, nhưng dù sao cô cũng trả tiền, cô có thân phận gì đối với ông không quan trọng.

Đạo diễn Trịnh:

"Sau hai ngày tung tin, trước mắt độ nổi tiếng của "Thiếu Niên Ngân Hà" đã vượt xa "Cuộc sống bình thường".

Đương nhiên, hầu hết là do độ nổi tiếng từ sự cố mại dâm trên du thuyền, tỷ lệ chuyển đổi* sẽ không quá cao.

Nhưng nó cũng làm tăng độ nổi tiếng của chương trình, có lẽ sẽ thu hút nhiều hãng quảng cáo cho chương trình."

(*Tỉ lệ chuyển đổi: khả năng chuyển đổi các yếu tố khách hàng tiềm năng bao gồm lượt truy cập trên website, lượt like trên các fanpage bán hàng… thành hành vi mua hàng, đăng kí nhận thông báo/ thông tin về sản phẩm.)

Hạ Trừng Trừng khích lệ:

"Nếu đã có bắt đầu tốt, độ nổi tiếng cũng cao, mọi người nên thừa thắng xông lên, cố gắng làm việc."

Mọi người ở hiện trường đều rất vui vẻ, mặc dù có nhiều sóng gió sau khi quay chương trình, nhưng kết quả cuối cùng quan trọng hơn!

Sau khi dặn dò hết mọi chuyện, các cô gái chuẩn bị lên xe buýt của tổ chương trình rời đi.

Hạ Luật Luật là người đi cuối cùng, trước khi rời đi, cô ấy đột nhiên chạy đến trước mặt Hạ Trừng Trừng.

Mặt cô ấy hơi đỏ, lấy hết dũng khí nói với Hạ Trừng Trừng:

"Hạ, Hạ lão sư, em có thể gọi chị là chị được không?"



Hạ Trừng Trừng ngẩn ra, nụ cười lập tức cứng lại.

Hạ Luật Luật vội vàng giải thích:

"Là, là bởi vì tên của chúng ta rất giống nhau.

Mẹ em nói, trước đây em từng có một chị gái, nhưng bởi vì một số chuyện ngoài ý muốn nên chị ấy không được sinh ra.

Em cảm thấy chị rất giống chị gái em."

Hạ Luật Luật nói không mạch lạc, không diễn đạt được ý muốn.

Cô ấy nắm c.h.ặ.t t.a.y mình, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, cẩn thận nói:

"Hạ lão sư, em có thể không?"

Hạ Trừng Trừng nhìn Hạ Luật Luật.

Gió thổi qua cửa đồn cảnh sát, lá mùa thu xào xạc rơi xuống vai hai người.

Rất lâu sau, Hạ Trừng Trừng lại cười nói: "Được."

Hạ Luật Luật vẫn căng thẳng, ngay lập tức nở nụ cười rạng rỡ.

"Chị! Cảm ơn chị."

Cô ấy vui vẻ nhìn Hạ Trừng Trừng, đôi mắt trong veo kia dần dần trùng khớp với đôi mắt của đứa nhỏ trong trí nhớ.

Trong mắt cô ấy không còn sợ hãi, không phải vật lộn trong địa ngục, mà là mong đợi và hy vọng về một tương lai tốt đẹp hơn.

Chị, cảm ơn chị.

Trên xe buýt, các cô gái khác nghe thấy điều này, tất cả đều thò đầu ra.

"Đội trưởng thật biết tính toán! Em cũng muốn gọi Hạ lão sư là chị."

"A a a, em không thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy! Hạ lão sư! Cô có muốn nhận thêm một em gái không!"

"Chị ơi! Em cũng được! Chị ơi, chị ơi!"

"Em nữa! Chị Hạ! Miệng em cũng rất ngọt."

Các cô gái thò đầu ra và nói ríu rít về phía Hạ Trừng Trừng.

Hạ Trừng Trừng nghe những âm thanh này, hốc mắt càng đỏ hơn.

Nước mắt cứ đảo quanh hốc mắt, nhưng không chảy xuống.

Cho đến khi xe buýt rời đi, các cô gái ngồi ở hàng cuối cùng của xe buýt vẫn vẫy tay chào Hạ Trừng Trừng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv