Vợ Ảnh Đế Là Paparazzi

Chương 157



Chương 157. -

 

----

"Này này.

Các vị khách quý, xin lỗi, làm phiền các vị đến dự tiệc.

Một phút trước, căn biệt thự này đã bị tôi bán rồi, chủ mới đã sắp tới lấy nhà, cho nên chỉ có thể mời mọi người rời đi trước, những bảo vệ này là tới duy trì trật tự, mọi người không nên hoảng loạn ~ chỉ cần xếp hàng rời khỏi hiện trường là được~””

Các khách mời ở hiện trường được xem một vở kịch lớn, đã sớm biết yến hội sinh nhật của Diệp Thi Văn tổ chức không thành công, chia năm xẻ bảy, dưới sự an bài của bảo vệ rời đi.

Mà Hạ Trừng Trừng, từ đầu đến cuối đều đứng trong sân của biệt thự Lâm Ngữ, dựa vào Konisakone, giống như người chiến tanhg, thảnh thơi nhìn Diệp Thi Văn trước cửa biệt thự.

Rõ ràng Diệp Thi Văn đứng trên bậc thang, độ cao so với Hạ Trừng Trừng cao hơn rất nhiều, nhưng khí thế lại thấp hơn Hạ Trừng Trừng vài phần.

Hốc mắt Diệp Thi Văn ướt át, nghiến răng nghiến lợi, không cam lòng trừng mắt nhìn Hạ Trừng Trừng.

Sỉ nhục, tủi thân, đau khổ... Những cảm xúc này tràn ngập trong mắt Diệp Thi Văn.

Lần đầu tiên trong đời, cô ta cởi bỏ lớp ngụy trang điềm đạm đáng thương bạch liên hoa, dùng hết khí lực và lửa giận của mình, hung hăng trừng mắt nhìn Hạ Trừng Trừng.

Ánh mắt hung hăng kia giống như kiếm mùa đông lạnh lẽo đ.â.m về phía Hạ Trừng Trừng.

Nếu ánh mắt là có thể g.i.ế.c người, có lẽ Hạ Trừng Trừng đã c.h.ế.t từ lâu.

Đáng tiếc, Diệp Thi Văn cũng chỉ có như thế.

Cô ta thua thảm hại, nhưng cũng không phải không có khả năng quay đầu.

Cô ta biết, chỉ cần vẫn giữ khuôn mặt tiểu bạch hoa vô tội của cô ta, chỉ cần Hàn Gia Lâm còn yêu cô ta, thì cô ta vẫn còn có thể đông sơn tái khởi.

Sự thật chứng minh, Hàn Gia Lâm quả thật làm như vậy.

Đối mặt với việc người trong tim mình bị trào phúng trước mặt mọi người, Bá tổng Hàn Gia Lâm sao có thể chịu được?

Anh ta lập tức đứng ra, không chút nể tình mà trách cứ:

“Hạ Trừng Trừng! Cô đã làm ầm ĩ đủ chưa!



Không phải chuyện này đơn giản chỉ là ngôi biệt thự?

Văn Văn là chị gái của cô! Sao cô có thể khi dễ cô ấy đến mức đến như vậy?"

Hạ Trừng Trừng gật gật đầu: "Có lý, cùng lắm cũng chỉ là một căn biệt thự."

Sau đó cô mở mã chuyển tiền trên điện thoại di động, trưng ra trước mặt Hàn Gia Lâm:

"Nếu chỉ là một căn biệt thự, không bằng anh mua lại đi, để cho Diệp Thi Văn tổ chức tiệc sinh nhật? Vậy thì tôi sẽ không bao giờ can thiệp!”

Hàn Gia Lâm nghẹn lại.

Một trăm triệu, đối với Hàn gia cũng không tính là gì, huống hồ, biệt thự Lâm Ngữ là bất động sản cao cấp.

Thế nhưng, Hàn Gia Lâm mang tên Bá tổng nhưng thực chất cũng chỉ là phú nhị đại kế thừa tài sản của gia tộc.

Quyền hành lớn nhất của Hàn gia vẫn ở trong tay mẹ của anh ta.

Không giống Tạ Tri Hành, tuy rằng cũng là phú nhị đại.

Nhưng sau khi ba mẹ Tạ Tri Hành c.h.ế.t thì anh dựa vào sức lực của mình, từng bước tích lũy tài sản, đoạt lại tập đoàn Tạ thị.

Nói cách khác, Tạ Tri Hành là phú đại nhưng chuyện mua Ngự Lâm biệt thự, Konisakone vân vân, đối với anh mà nói chỉ là mưa bụi.

Hàn Gia Lâm nghẹn lời, không cách nào phản bác.

Đột Nhiên, anh ta nghĩ đến cái gì đó, giữa hai hàng lông mày hiện lên một tia đắc ý.

Từ khi còn học đại học, Hạ Trừng Trừng mỗi ngày đều vây quanh anh ta, trong mắt chỉ có anh ta.

Anh ta nói hướng đông, Hạ Trừng Trừng tuyệt đối không dám đi về phía tây.

Tuy rằng trong lòng Hàn Gia Lâm chỉ có Diệp Thi Văn, cực kỳ chán ghét Hạ Trừng Trừng, nhưng Hạ Trừng Trừng lại yêu anh ta đến c.h.ế.t đi sống lại.

Cô đối xử với Diệp Thi Văn như vậy, cũng chẳng qua là vì khiến anh ta chú ý mà thôi!

Chỉ cần anh ta đổi thái độ khuyên nhủ, Hạ Trừng Trừng còn có thể không đồng ý sao?

Vì thế, Hàn Gia Lâm ngữ khí chậm lại, ôn nhu nói:

"Hạ Trừng Trừng, tôi biết bởi vì cô thích tôi, nên mới nhắm vào Văn Văn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv