Hạ Cẩn Mai thật sự không ngờ đến, đã thế đến tuổi này rồi Lưu Bối Na còn muốn xuất đạo, kỳ thực thì khả năng diễn xuất của cô ta đúng là không tệ.
Nếu sớm vào nghề thì giờ chắc cũng đã lên hàng đỉnh lưu.
Thời gian gân đây chỉ có cái tivi là giúp cho Hạ Cẩn Mai có được liên lạc với thế giới.
Thỉnh thoảng cô cũng được Vương Tuấn Dương cho liên lạc với Diệp Tịnh Nhi nhưng đều là dưới sự giám sát.
Cô hoàn toàn mất hết mọi tự do.
“Sao còn chưa ăn?”
Vương Tuấn Dương đi xe lăn đi đến.
Hạ Cẩn Mai không nhịn được vẻ chán ghét mà không thèm bắt lời.
Rõ ràng có thể đi lại, lại cứ giả vờ bị liệt làm cái gì.
Hào môn sống với nhau toàn mặt nạ thế sao? Còn đang suy nghĩ, bất chợt Hạ Cẩn Mai nghe thấy tin tức giải trí tiếp tục nói: “Kaz Vương đã chính thức ký hợp đồng phim mới, đoàn đội hiện vẫn đang giữ bí mật nhưng Netizen thì truyền tai nhau lần này anh sẽ trở thành nam chính trong bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết nổi tiếng của tác giả Nhất Niệm Chi Gian có tên là “Phía sau một sự thật là rất nhiều sự dối trá”.Tin này vẫn chưa được chứng thực nhưng hiện đã lên NO.1 hot search ngày hôm nay.”
Vừa nghe thấy tên Kaz Vương, Hạ Cẩn Mai giật mình một cái, cô lẩm bẩm: “Vương Tuấn Kiệt?”
“Sao? Hỏi cái gì đến nó?”
Vương Tuấn Dương bực tức cong môi nói.
Ngay lập tức Hạ Cẩn Mai liên nói với Vương Tuấn Dương: “Tôi muốn nói chuyện với anh trong thư phòng.”
Hạ Cẩn Mai nói xong buông đũa đi xuống bước nhanh về phía căn phòng sách của Vương Tuấn Dương.
Vương Tuấn Dương cau mày lại, anh không nói gì, châm chậm điều khiển xe lăn đi tới.
“Có chuyện gì?”
“Tôi cân xác định với anh một số chuyện, cho đến lúc đó tôi muốn anh bình tĩnh nghe tôi nói, đừng có kiểu quy chụp.”
Hạ Cẩn Mai khẩn trương nói.
Cô cũng không biết mình sao lại có lá gan nói mấy lời như ra lệnh này.
“Hay lắm, nghĩ thông rồi quay ra đặt điều kiện?”
Vương Tuấn Dương có phần mỉa mai.
Nhưng Hạ Cẩn Mai cơ bản cũng chẳng muốn tranh cãi.
Lúc này cô có việc quan trọng hơn cần làm rõ.
“Tôi muốn hỏi anh mỹ phẩm hôm đó anh mang đi xét nghiệm là nằm trong hộp mới hay hộp tôi đang dùng?”
Có lẽ từ hôm xảy ra việc cho đến hôm nay Hạ Cẩn Mai mới có thể nhắc và check lại thông tin sự việc này với Vương Tuấn Dương để làm sáng tỏ.
“Cô hỏi vậy là có ý gì? Không lẽ độc cô bỏ mà cô không nhớ nó ở đâu sao?”
Vương Tuấn Dương càng lúc lại càng mỉa mai hơn.
Hạ Cẩn Mai hai mắt vẫn cực kỳ nghiêm túc và kiên định, cô không tranh cãi chuyện đó.
Cô nhất định muốn biết nên càng tha thiết: “Tôi mong anh trả lời, hãy bỏ qua việc tôi có là thủ phạm hay không.Chúng ta cần nhìn sự việc một cách khách quan.”
Vương Tuấn Dương mất mấy giây liên dò xét gương mặt của Hạ Cẩn Mai.