Cố Tiểu Mạch hé mắt, đôi môi đỏ mọng tạo thành độ cong tiêu chuẩn đã luyện tập rất nhiều lần, nhìn lướt qua Tiểu Bất Điểm về phía Ngu Sâm vẫn chưa chịu đi, giống như đồng tình mà vỗ vỗ vai Tiểu Bất Điểm: “Tiểu Bất Điểm, đã có ai nói cho cậu biết chưa, đừng có nói bậy.
trước mặt ông chủ, nhé?”
Cả người Tiểu Bất Điểm chợt cứng đờ, châm chậm xoay người lại, bắt gặp ánh mắt như cười như không của Ngu Sâm.
Phản ứng của Cố Tiểu Mạch với Ngu Sâm tối nay đúng là có chút lạnh lùng, không phải do giận dỗi, chỉ là sự tiêu cực đang bao phủ trong lòng, không xua tan được, nên không thể bày ra dáng vẻ hoà hoãn.
Bây giờ cô vẫn giữ trạng thái phòng bị với Mộ Bắc Ngật, rất không muốn tới bên anh, nhưng không được như mong muốn, mọi người xung quanh đều chỉ chăm chăm đẩy cô qua bên đó.
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một người đàn ông xa lạ, thần thái sáng láng nhìn cô, kích động tới mức còn suýt đưa tay ôm chặt cô.
Vẻ mặt Cố Tiểu Mạch vẫn bình tĩnh, nhàn nhã nhìn Dịch Bách nhảy ra trước mắt, trong chốc lát, Dịch Bách bỗng xấu hổ, đứng yên tại chỗ không biết phải làm sao.
“Chài, Cố Tiểu Mạch, cô không nhớ tôi sao?”
“Tôi không nhớ nhiều người lắm”
“Cái gì đó, tổng giám đốc Mộ của chúng tôi đã chờ bên trong rồi, đặc biệt phái tôi ra đón tiếp tổng giám đốc Ngu và cô đó.”
Vừa đi gần tới phòng bao đã nghe thấy tiếng ồn ào náo nhiệt bên trong, Tiểu Bất Điểm thích nhất là những buổi như thế này, đi vào theo Dịch Bách.
Mộ Bắc Ngật ngồi ở sô pha bên trên, không phô trương thanh thế, không muốn người khác đến phiền mình.
Chân dài bắt chéo, gương mặt mang vẻ nhàn nhã không một gợn sóng, Cố Tiểu Mạch vừa vào phòng bao, Mộ Bắc Ngật đã giương mắt tìm được cô ngay lập tức.
Bốn mắt nhìn nhau, con ngươi trong suốt, đen nhánh của cô in hình bóng người đàn ông anh tuấn lạnh lùng, hơi thở của Cố Tiểu Mạch chợt nặng đi, cô… cô đâu có muốn nhìn anh đâu! Vì sao vừa vào mà đôi mắt đã phản bội cô thế này!
“Chỉ còn chỗ trống bên cạnh tổng giám đốc Mộ thôi!” Ngu Sâm đứng bên cạnh mở miệng nhắc nhở, cất bước đi tới.
Vấn đề tiếp theo là ai sẽ ngồi cạnh Mộ Bắc Ngật đây, Cố Tiểu Mạch vẫn bất động lặng thinh, dùng hành động để biểu hiện thái độ của mình.
Ngu Sâm thở dài thườn thượt, ngồi thẳng xuống ghế bên cạnh Mộ Bắc Ngật, đến bấy giờ Cố Tiểu Mạch mới cất bước, tới chỗ bên cạnh Ngu Sâm an phận ngồi xuống.
Thấy dáng vẻ thở phào nhẹ nhõm của Cố Tiểu Mạch, sắc mặt vốn đang ôn hoà của Mộ Bắc Ngật bỗng trầm xuống, vẻ mặt vô cùng tăm tối, anh nhìn lướt qua Cố Tiểu Mạch đang im lặng, nhìn thấy ánh mắt mãnh liệt ấy, Cố Tiểu Mạch vờ tỏ ra bình tĩnh, tuỳ ý cầm một ly rượu, một hơi cạn sạch.
Uống rượu sao?
Đáy mắt Mộ Bắc Ngật xẹt qua một tia lạnh, tửu lượng của Cố Tiểu Mạch vốn không tốt, thường ba ly là gục ngã rồi, lúc này lại tỏ ra như thể ngàn chén không say, uống tì tì không chớp mắt.
Trong lòng đột nhiên kích động, Mộ Bắc Ngật hứng thú bưng ly rượu lên: “Tổng giám đốc Ngu, cô Cố, hai người đã cùng Cố thị hợp tác rồi, đây coi như là lần đầu tiên tụ họp chính thức, có muốn uống chút không?”
“Tôi thay Tiểu Mạch uống với tổng giám đốc Mộ là được rồi”
Ngu Sâm tự rót rượu vang đầy ly, cạn ly cùng với Mộ Bắc Ngật.
Đôi mắt nguy hiểm của Mộ Bắc Ngật bỗng híp lại, ánh mắt lạnh lùng quét qua Ngu Sâm đang ngửa đầu uống cạn ly, mà Cố Tiểu Mạch bên cạnh đang lộ ra vẻ mặt giảo hoạt và tâm trạng sung sướng rõ rệt, anh cũng nâng ly uống một hơi cạn sạch.
“Tôi nghe nói tổng giám đốc Mộ là thần tửu lượng, không biết đêm nay có thể so tài hay không đây”
Cố Tiểu Mạch nghe vậy, tự nhiên kéo tay Ngu Sâm lại, khiến cho anh ta buông ly rượu xuống: “Uống chút chút thôi là được rồi, đừng có uống nhiều quá, ông chủ à, anh không sợ bệnh cũ tái phát sao?”
Vừa nghĩ tới cảnh nếu như Ngu Sâm uống nhiều rượu, cô và Tiểu Bất Điểm sẽ phải đối mặt với tình cảnh thê thảm, Cố Tiểu Mạch đã phát run, lập tức ngăn chặn thôi!
Trên gương mặt cô thể hiện sự lo lắng, tiếp xúc thân thể với Ngu Sâm cũng vô cùng tự nhiên, trong lòng có sự tín nhiệm cao với Ngu Sâm, chỉ mấy chuyện này thôi đã đủ làm Mộ Bắc Ngật vô cùng đau lòng.
Ngu Sâm tìm chủ đề câu chuyện để tán gẫu với Mộ Bắc Ngật, từ chuyện kinh doanh cho tới hợp tác, chỉ có Cố Tiểu Mạch vẫn không nói chuyện, được Ngu Sâm hộ tống đằng sau.