Sau khi Mộ Bắc Ngật đuổi khách, vẻ mặt hoàn toàn lạnh đi, ánh mắt không đáy như ẩn chứa sự đáng sợ, khiến người ta lạnh sống lưng!
Vừa cởi cúc áo vest, anh vừa đi thẳng đến căn phòng nơi Dịch Bách nhốt người đàn ông.
Tiếng giày da của Mộ Bắc Ngật giãm lên đất, vang vọng trong hành lang yên tĩnh. Bước chân như gió, trên người ẩn hiện cảm giác tức giận.
Cố Tiểu Mạch đã được Dịch Bách xếp đâu ra đấy trong phòng nghỉ.
Dịch Bách bận trược ngó sau, anh ta sợ tâm lý Cố Tiểu Mạch sẽ suy sụp: “Tiểu Mạch à, hôm nay đột nhiên xảy ra chuyện. Cô phải tin tưởng giám đốc Bắc Ngật của chúng ta. Anh ấy sẽ giải quyết mọi chuyện rõ ràng, cô ngàn vạn lần đừng giận anh ấy! Tiểu Mạch à!”
Cố Tiểu Mạch vốn im lặng không nói, từ từ mở miệng trả lời: “Tôi biết rồi”
Trong lòng Dịch Bách vẫn đang soạn đi soạn lại bản nháp mấy.
nghìn chữ, không ngờ Cố Tiểu Mạch lại phản ứng nhanh như vậy. Sau khi đảm bảo tâm trạng Cố Tiểu Mạch đã ổn định, anh ta mới dám tự tin rời đi.
Cố Tiểu Mạch cử động cơ thể cứng ngắc, vẻ mặt thâm trầm, đoạn phim vẫn sống động trước mắt, nhưng Cố Tiểu Mạch trong lòng đã xác định được kẻ chủ mưu là ai!
Sắc mặt Mộ Bắc Ngật nghiêm trọng, tức giận đi vào trong phòng, chân trước vừa đi vào, Dịch Bách cũng nhanh chóng đi theo.
Cảnh tượng không thể kiểm soát được lập tức xảy ra, Mộ Bắc Ngật tức giận, mặt vốn đã cực kỳ lạnh lùng. Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, một bóng đen đã lóe lên trl Mộ Bắc Ngật nắm chặt tay đấm vào bụng người đàn ông một cách không thương tiếc, người đàn ông sau đó thình lình kêu lên một tiếng, bịch một tiếng bị Mộ Bắc Ngật đập rơi xuống đất.
Nhưng Mộ Bắc Ngật không chút nào để ý tới, từng bước đi về phía người đàn ông, đôi mắt đen như vực thảm, khiến người ta rợn cả người.
“Biết hậu quả của việc nói ra những lời này không?”
Những ngón tay mảnh khảnh dần dần bấu chặt vào cổ người đàn ông, má người đàn ông sưng tấy lên màu gan lợn, cảm giác đau đớn trong người rõ ràng mãnh liệt.
Bây giờ lại bị Mộ Bắc Ngật bóp cổ, căn bản không nói năng được gì.
Người bị bóp cổ có chút nghẹt thở, hai chân đạp loạn, trợ mắt nhìn, nhưng không thể xin tha.
Mộ Bắc Ngật nheo lại đôi mắt nguy hiểm: “Muốn thử cảm giác, sau này không thể nói chuyện nữa không?”
Ngón tay mạnh mẽ phát ra một chút lực, trán người đàn ông nổi gân xanh, dần dần bớt giãy dụa.
Dịch Bách sửng sốt đến đơ người. Anh ta chỉ biết giám đốc nhất định sẽ nổi cơn thịnh nộ, không ngờ lại tự mình lại ra tay giải quyết loại đàn ông bướng bỉnh này.
Mãi đến khi người đàn ông kiệt sức, ngồi sụp xuống, Mộ Bắc Ngật mới từ từ buông người anh ta ra. Người đàn ông cứ thế ngã thẳng xuống đất.
Có thể thấy rõ vết đỏ trên cổ của người đàn ông, và rất rõ ràng là đỏ ngầu.
Dịch Bách thấp thỏm bất an đi tới: “Giám đốc, chúng tôi đã cố gắng hết sức để phái người đuổi theo người đăng video. Đoạn video này, ngoại trừ cụ Mộ, thì Cố Lan Tâm có thể có. Sếp tiếp theo nên…”
“Kẻ này là do Cố Lan Tâm sai bảo. Cô ta thích tìm đường chết thì không cần phải khách sáo làm gì.
Giọng điệu lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật xen lẫn với sự tức giận vô tận, cả người toát sự lạnh lẽo khiến người ra run sợ.
Buổi lễ khai trương bị phá hỏng, Cố Lan Tâm rất ngoan ngoãn ở bên cạnh Lương Dật An. Cô ta biết chỉ cần đứng sau phe Lương Dật An, là sẽ không sao.
Ôi, Cố Tiểu Mạch, mày cũng nếm thử cảm giác đau đớn thấu xương đi!
Mộ Bắc Ngật nén sự u ám trong mắt, giải quyết quá trình trước và sau bữa tiệc, đồng thời chặn tin tức, sau đó, Mộ Bắc Ngật mới đến gặp Cố Tiểu Mạch.
Anh âm thầm giải quyết mọi chuyện cho cô, giảm thiệt hại đến mức.
thấp nhất. Cho dù mọi người ở Kinh Đô đều phản đối, thì có anh, Cố Tiểu Mạch muốn mở bao nhiêu studio, anh đều có thể bỏ tiền đầu tư!
Mộ Bắc Ngật trở lại phòng nghỉ với vẻ mặt ảm đạm, không ngừng suy xét nên an ủi thế nào, nhưng vào lúc cửa được mở ra, tất cả suy nghĩ của anh đều biến mất.
Cố Tiểu Mạchk hông có trong phòng. Mộ Bắc Ngật đột ngột đẩy cửa, nhìn quanh căn phòng rộng lớn, nhưng không tìm thấy gì.