Có gì không dám?
Nhưng Mộ Bắc Ngật không muốn những bức ảnh này bị tung ra ngoài, như vậy sẽ là một đả kích quá lớn đối với Có Tiểu Mạch, Mộ Bắc Ngật không cần nghĩ, trong đầu đã hiện lên ánh mắt tuyệt vọng không người giúp đỡ của Có Tiểu Mạch!
Mộ Bắc Ngật nhìn ông Mộ với đôi mắt đỏ ngầu, có vài phần lạnh lẽo, “Có đáng để ông nội tốn bao công sức dùng những thủ đoạn như thề này chỉ vì muốn làm vững chắc quyền khống chế của mình không? Kết hôn, cháu không từ chối, năm ngày sau, hôn lễ sẽ được tổ chức theo dự định.”
“Cháu đích thân đăng một bài lên trang chủ của công ty!” Ông Mộ tiếp tục bắt ép.
Mộ Bắc Ngật cằm chặt những bức ảnh rơi trên bàn, ánh mắt lạnh lẽo khiến người ta run sợ, “Có gì mà không được?”
“Vậy là tốt.”
“Nếu ông nội muốn giữ đứa bé trong bụng Có Lan Tâm thì đừng có động đến một sợi lông của Có Tiểu Mạch và Nám Nám, nếu không đứa con của Có Lan Tâm sẽ là vật hi sinh.” Mộ Bắc Ngật trầm giọng lên tiếng, sắc mặt u ám.
Cuộc chiến đầu giữa ông nội và cháu trai bắt đầu!
Lần này ông Mộ không cãi nhau với Mộ Bắc Ngật, ông ta tức giận nhìn Mộ Bắc Ngật cằm hét đống ảnh, quay người rời đi.
Những tin tức liên quan đến Cố Lan Tâm đều ngập tràn trên các trang tin tức, nhưng nhờ tin Mộ Bắc Ngật đích thân đăng tải tuyên bồ lễ kết hôn và dường như đã có danh sách những khách mời đã dáy lên một làn sóng lớn!
Đây được coi là một cách bảo vệ bá đạo?
Chỉ chốc lát, những người đang mắng nhiếc chà đạp Có Lan Tâm bỗng nhiên ngậm miệng lại, tự vả mặt mình, nhìn Tổng giám đốc Mộ đăng tải thông báo, người ta vẫn đang đắm đuối ngọt ngào lắm, còn đưa người ra khỏi đồn cảnh sát, có khi chỉ là hiểu nhằm mà thôi!
Cũng có không ít bình luận: “Không phải nghe nói rằng những chứng cứ này đều là cô chủ nhỏ của nhà họ Có giao cho cảnh sát sao, lẽ nào đã đồ ky thành thói quen thành tính cách rồi nên mới dùng thủ đoạn bản thỉu để hại chị gái? Thật đáng sợ!”
“Tổng giám đốc Mộ tình cảm sâu đậm lắm, anh áy ở cùng cô Có năm năm rồi, làm sao có thể để Có Tiểu Mạch lộng hành chứ!”
“Hiện trường vả mặt, không biết Có Tiểu Mạch có cảm thấy đau không nhỉ?”
Lúc này Có Tiểu Mạch đang ở trong bệnh viện xem tin tức trên điện thoại, những bình luận nói Mộ Bắc Ngật lên tiếng bảo vệ Có Lan Tâm từ từ chuyển thành những lời công kích Có Tiểu Mạch, tốt xáu lẫn lộn, Có Tiểu Mạch nhìn những từ ngữ khó nghe, trong lòng vô cùng khó chịu.
Cô thoát khỏi Weibo rồi vào trang chủ của Mộ Thị, nội dung trên đó thật khiến người ta đau lòng.
Ngón tay của Có Tiểu Mạch run run, Có Tiểu Mạch vội vàng lựa chọn thoát khỏi trang web, cô nghiêng đầu qua nhìn cửa sổ, thu lại biểu cảm suýt nữa thì đã lộ ra bên ngoài.
Sao cô lại hoang mang?
Bọn họ thật sự kết hôn sao? Hạnh phúc tối hôm qua đều là giả?
Nước mắt bỗng tuôn rơi, Có Tiểu Mạch không hề biết cho đến khi nước mắt rơi xuống mu bàn tay Có Tiểu Mạch mới có cảm giác ngại ngùng và khó coi vì cảm xúc của mình đã bộc lộ ra bên ngoài, có cảm giác không vui vì bí mật cất giữ bao lâu nay đã bị bại lộ.
Điều mỉa mai hơn chính là danh sách khách mời có tên của cô.
Mộ Bắc Ngật ngồi trong phòng làm việc với khuôn mặt lạnh lùng, anh im lặng nhìn màn hình máy tính trước mặt, Dịch Bách gõ cửa, không đợi Mộ Bắc Ngật lên tiếng đã bước vào bên trong, cậu ta vò đâu bứt tai, “Sếp, anh thật sự sẽ kết hôn với cô Cố ạ?
Tại sao không nói trước cho em biết mà đã tự đăng lên trang chủ của công ty rồi.”
“Có vấn đề gì sao?” Mộ Bắc Ngật di chuyển ánh mắt của mình, ánh mắt lạnh lùng rơi lên người Dịch Bách.
Dịch Bách làm gì dám, chỉ là, Sép với Có Tiểu Mạch phải làm sao?
“Sếp…”
“Dịch Bách, đến nhà cũ nhà họ Mộ đón Có Lan Tâm, chuẩn bị cho cô ta một bộ lễ phục, đưa đi trang điểm, buồi chiều tôi sẽ đón cô ta, cùng nhau tham gia bữa tiệc.”
“Cái gì ạ?” Dịch Bách hét sức kinh ngạc nói!
Từ sau khi Cố Tiểu Mạch xuắt hiện, người đi dự tiệc cùng Sếp đã thay đổi, Có Lan Tâm đã rất lâu không tham gia vào các buổi tiệc, lần này Sếp lại chu đáo chuẩn bị mọi thứ cho Cố Lan Tâm.